[Dịch] Già Thiên

Chương 1375 : Đế binh thương

Ngày đăng: 10:17 06/09/19

Long Mã vô cùng hoảng sợ, cùng so sánh với cự thú kia, chúng nó tướng mạo tương tự, nhưng nó giống như một đứa trẻ còn bú, mà đó là một đầu Thần thú to lớn, hóa thành một con chân long, vẫy đuôi một cái biến mất ở chỗ sâu trong Tiên sơn. Trảo rồng của nó lóng lánh ráng mây đỏ đủ để bao phủ toàn bộ dãy núi; cái đầu rồng to lớn, có thể húc nứt vỡ tinh tú thật lớn. Nó đổ sộ hùng vĩ, như là một tổ long muôn đời. Hai mắt Bách Kiếp đạo nhân bắn ra hai chùm tia sáng sáng lạn, nói: - Gặp gỡ tổ tông rồi! Cháu lớn mau đuổi theo đi! Đây là may mắn của chúng ta, bần đạo ngày sau có thành toàn hay không đều dựa vào ngươi! “Người là lừa, nó là rồng, có quan hệ gì với ngươi?!” Mọi người oán thầm, nhưng cùng không dám lên tiếng chỉnh lại. Trong mũi Long Mã bốc lên khói trắng, gần đây đều phải làm cháu lớn của con lừa, nó đã rất phẫn nộ, nhưng đánh thì đánh không lại, trốn cũng trốn không thoát, thật sự không có cách nào. Cả đoàn người đuổi theo tới phía trước, với các Đại Thánh là chính, tiến vào chỗ sâu trong Đế binh sơn. Tất cả đều muốn tìm hiểu cho rõ ràng, tọa kỵ của Đại đế cổ còn sống hay không. Khói mờ tràn ngập, tiên vụ bốc hơi, hóa thành một màn mưa ánh sáng đầy màu sắc, cả cổ thụ cùng núi đá trong khu núi rừng nguyên thủy này đều nhuộm một sắc thái thần bí, khiến mọi người như say như mê. Đây đâu có cái gì giống như phần mộ, rõ ràng là một thế giới tiên thổ nhỏ, cỏ cây phong phú, thác nước bạc trút xuống như dải tơ, cảnh núi đồ sộ, phi thường thích hợp tu đạo. Ở chỗ sâu trong Đế binh sơn, không cảm nhận được một tia tử khí nào, có chăng chỉ là như có như không dấu vết của Tiên đạo, nơi này lây dính từng tia khí tức của Đại đế cổ. “Vù!” Đột nhiên, một luồng ánh sáng hừng hực bay tới, cực độ sáng lạn, vô cùng huy hoàng, trở thành duy nhất vĩnh hằng, hết thảy thế gian đều mất đi sáng rọi. Nó quá nhanh, vượt qua cực hạn mọi người có thể hiểu biết, có thể nói là một đạo tiên quang, nhoáng lên một cái liền xuyên thủng tất cả mọi ngăn cản. “Phốc!” Cùng với một tiếng xuyên thủng, một vị Thiên Vương đến từ Cổ tộc ngã xuống, máu Tà Thần tươi đẹp thê lương rơi văi đầy trời không trung, rồi tưới xuống làm đổ sụp ngọn núi phía dưới, vạn cây cối đều tan tác. Đây là một cảnh tượng thê lương lạnh lẽo, thần huyết văng khắp nơi, hắn há hốc miệng muốn nói gì, nhưng vô cùng suy yếu, môi mấp máy, ánh mắt rời rạc, sau đó hoàn toàn ngã ụp xuống trong bụi bậm. “Ầm!” Người này hóa đạo, thân thể tiêu tán, trở thành một màn điểm sáng, ngay cả xương cốt trong suốt cũng không còn lại cho dù là một cây, tất cả đều trở thành tro tàn. Đó là cái gì? Một vị Thiên Vương Cổ tộc chỉ kém nửa bước là thành tựu Đại Thánh, vậy mà dưới một kích liền bị đánh chết ngã xuống tại đương trường, thật sự làm cho người ta sợ hãi. Đạt tới Thánh Vương tuyệt đỉnh tương lai sẽ trở thành Đại Thánh, hóa thành Tà Thần, nhưng ngay cả kêu cũng không thể kêu ra một tiếng, cứ như vậy tiêu tan. Không ai có thể thấy rõ đạo tiên quang đó từ đâu quét tới, khiến mọi người im thin thít, tiến vào lăng mộ Đế rốt cục xuất hiện nguy cơ, mà lại tà dị như vậy, chết cùng không biết vì sao mình chết! Hộ đạo giả Nhân tộc chau mày, tiến lên quan sát, rồi sau đó lại như gặp phải rắn rết rất nhanh thối lui. Tại chỗ đó điểm điểm sáng như hạt mưa, là lực lượng hóa đạo đậm đặc, thiếu chút nữa vị đó dẫn lửa thiêu thân. - Các ngươi thấy được không, đó là sinh vật gì, còn cái đó là Thần khí gì, như thế nào nghịch thiên như thế? Thủ lĩnh Ngưu Ma tộc cất tiếng hỏi, thân là Đại Thánh đều không thấy rõ. Chỉ thấy một đạo cầu vồng xẹt qua, sau đó một vị cường giả Cổ tộc liền chết đi. Hẳn không phải là con Long Mã mới vừa rồi kia chứ? Có người sinh ra nghi hoặc, đó nhưng chính là tọa kỵ của Đại đế cổ, nếu thật muốn phát uy, phỏng chừng mọi người đều phải xui xẻo rồi. Tuy nhiên có Đại Thánh lắc đầu phủ nhận, cổ khí cơ đó không giống: con Xích Long to lớn giống như núi cao kia khí thế bàng bạc, mà đạo tiên quang quét tới vừa rồi rất nhỏ. - Chư vị! Nơi này tên là Đế binh sơn, là chỗ mai táng binh khí của Đại đế cổ, phải hết sức cẩn thận! Ta cảm thấy tiên quang vừa rồi có chút... Bách Kiếp đạo nhân lên tiếng, nhưng đột nhiên lời nói bị cắt ngang. Một luồng hào quang hừng hực bay tới, như cầu vồng kinh thiên nối thông trên trời dưới đất, chiếu sáng rực rỡ làm cho mọi người đều nhắm mắt lại, máu và nước mắt giàn giụa giống như bị đao cắt. Quá khủng bố! Bách Kiếp đạo nhân kêu to một tiếng, thân mình cấp tốc chuyển động, thi triển Thế tử thuật, chân thân rời đi lưu lại một con rối thân bị đục lỗ. Ngay sau đó truyền đến tiếng kêu rên, phía sau lại có hai vị Thánh Vương bị chém đứt ngang, hoa máu bay lên, bọn họ lập tức rơi xuống trên vùng núi, biến thành màn mưa ánh sáng, rồi tự hành hóa đạo, cái gì cũng không còn lại. Khắp nơi tĩnh lặng như tờ, mọi người cảm nhận được một cổ khí tức quỷ dị và cường đại, như là có một đầu mãnh thú hồng hoang đang âm thầm nhìn chòng chọc vào mình, như muốn săn giết từng chí cường giả một. Lượng Thiên Xích sáng lên màu xanh rực rỡ, cùng Kim Cương Trác sáng loáng lơ lửng trên bầu trời bảo hộ đại quân các tộc ở phía dưới, phòng bị một lần nữa bị đánh lén. - Các vị không nên vọng động, mặc dù nhìn thấy thần vật cũng không nên tự tiện đi thu lấy, bằng không có thể là đại họa! Hộ đạo giả Nhân tộc trịnh trọng nhắc nhở. Trải qua một lần tai họa này, mọi người đều rất thận trọng, tất cả đều núp trong phạm vi phòng hộ của Đại Thánh, không dám tùy tiện xông ra ngoài. - Đó rốt cuộc là cái gì? Ngay cả Thạch Thánh linh đều lẩm bẩm nói nhỏ, lộ ra vẻ mặt vô cùng ngưng trọng, nơi này làm cho hắn cảm nhận được uy hiếp thật lớn. Tiên quang vừa rồi khẳng định là hướng về phía Bách Kiếp đạo nhân, dám ra tay với một vị Đại Thánh càng chứng tỏ có thể uy hiếp tất cả mọi người nơi đây, ai ai cũng đều là mục tiêu của nó. Núi lớn nguy nga, dược thảo mọc khắp nơi, thác nước bạc mờ mịt, ở trong vùng đất lành trông như tiên cảnh này lại ẩn chứa sát khí, mỗi người đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng. Chung quanh sương mù dần dần dày đặc, mọi người cảm giác không ổn, đại quân các tộc tinh kỳ phấp phới, gần cả trăm lộ, nhân số vô số. Hẳn không phải đều bị giết ngang như thế chứ? Mọi người thật không dám nghĩ tới! Lăng mộ của Đại đế cổ không thể trêu chọc, lúc này mới vừa tiến vào mà thôi đã gặp nguy cơ thật lớn như vậy. - Lại tới nữa! Mọi người đều cảm ứng được một cổ khí tức khiến vạn giới chư thiên đều sợ run! Dao động thật lớn, tiên quang chói mắt, làm cho xương cốt toàn thân mọi người như sắp vỡ vụn. Dao động này quá mức đáng sợ, so với chỉ vừa rồi còn mạnh hơn rất nhiều lần. Đại Thánh tửng người đều tái mặt, cái này hoàn toàn không giống với dự đoán của họ, vượt qua hiểu biết bọn họ nắm trong tay. “Xoạt!” Một đạo thần quang bất hủ phóng tới, xuyên thấu vạn giới, phàm là có hình vật chất đều khó thoát khôi tai họa một kích tất sát này. “Ầm” một tiếng, màn hào quang Đại Thánh khởi động phòng hộ bị xé mở dễ dàng, xuyên thủng vào, rồi quét xuống hướng đại quân các tộc. Thế công bực này, khí phách bực này, thật sự là thần chắn sát thần, phật chắn thí phật, tuyệt đối có thể trong nháy mắt quét ngang mọi người, tạo thành tai họa vô số màn mưa máu. Nơi này giống như là thần quang Tiên vực trút xuống, vạn pháp đều phá, mà đứng mũi chịu sào chính là kiện Lượng Thiên Xích chiều dài không tới một cánh tay kia. Mặc dù nó bắn ra thần huy bốn phía, tiên lệ loang lổ, có bộ phận khí tượng của Thần khí chí cường. Nhưng tại đây vẫn không thấm vào đâu, gần như mới vừa chạm tới liền run rẩy bay tung lên, rung chuyển kịch liệt giống như một con cừu đang đối mặt với một đầu hung long! Đièu này... quả thực khó tin! Đây chính là Thánh linh binh do Tiên Lệ Lục Kim luyện chế thành, không ngờ không chịu nổi như vậy, giống như trời sinh bị khắc chế, không kềm được sợ run. “Ầm!” Đạo tiên quang kia buông xuống nhằm thẳng vào Lượng Thiên Xích, lập tức công tới hướng nó. Có lẽ bởi vì trong các binh khí ở trong này chỉ có nó đặc biệt nhất, dù sao cũng là thần kim luyện chế thành, hấp dẫn chú ý của tiên quang. Thánh linh rống to, trong thân thể cao một thước của hắn tản ra uy nghiêm như Thiên thần, triệu hoán binh khí của mình lại, sợ bị hủy dưới một kích này. “Xoạt” một tiếng, tiên hà điểm điểm tươi đẹp, ánh sáng xanh nhấp nháy, Lượng Thiên Xích bay ngược lại, tránh né công kích, nhằm về phía chủ nhân mình. Nhưng mà, đạo tiên quang này như bóng với hình, lại trước một bước tấn công tới đánh trúng cây bảo thước, vang lên một tiếng “keng” giòn tan, mặt trên của nó vậy mà lại xuất hiện vết rạn nứt. Vả lại đốm lửa bắn ra tung tóe, bùng phát lên hào quang rực rỡ làm cho rất nhiều người máu mắt tuôn ra, khó có thể nhìn thẳng vào, cái loại tiên quang rực rỡ này rất khủng bố. Mọi người đều ngây dại, thần vật này cường đại đến cỡ nào, mà lại có thể làm cho Tiên Lệ Lục Kim bị tổn hại. Đây... khẳng định là Đế binh, bằng không không có uy lực bực này! Nên biết rằng, trên thế giới này, nguyên căn Vạn Vật Mẫu Khí, Hoàng Huyết Xích Kim, Tiên Lệ Lục Kim... là tiên liệu mạnh nhất, chỉ nói riêng về độ cứng để đánh giá, đã khó có thể tìm ra thứ gì cứng chắc hơn! - Thu! Thạch nhân rống to một tiếng, há to miệng hút vào đạo lục hà dài cả thước, nuốt vào cây bảo thước của mình. Trong lòng hắn vô cùng đau xót, kiện Thánh binh này bị hao tổn, không biết phải săn sóc ân cần bao nhiêu năm mới có thể phục hồi như cũ. Một đạo tiên quang như sấm sét gió lốc đánh úp lại, thần mang chói mắt, mà lại nhằm về phía hắn. Thánh linh rống to một tiếng, tung ra thần năng cường đại nhất ngăn chặn. “Ầm!” Hắn bay tung ra xa, cường đại như Đại Thánh tuyệt đỉnh, chỉ kém nửa bước là bước vào cảnh giới Chuẩn đế, vậy mà hoàn toàn không ngăn chặn được, không có một chút trì hoãn, bị bay tung lên. Chẳng những thế, nắm tay phải của hắn bị đứt rời rơi xuống, thần huyết bắn vãi ra, thần huy nhiễm đỏ thiên địa trong suốt. Thế mà vẫn còn chưa có chấm dứt, cả cánh tay phải hắn bắt đầu hóa đạo, nhanh chóng biến thành điểm điểm sáng. Đừng nói là người thường, chính là các Đại Thánh đều sợ hãi, loại công kích này quá mức dọa người, ngay cả cấp số như bọn họ đều ngăn chặn không được, còn nói gì đi chinh phạt. “Phốc!” Thạch nhân phi thường quyết đoán, tay trái hóa thành thanh kiếm, lóe lên một cái, “rắc” một tiếng, chặt đứt cánh tay phải mình sát vai, mặc cho thần huyết phun trào. Cánh tay đứt rời kia nhanh chóng hóa đạo, trở thành một màn điểm sáng, cái gì cũng không còn lại. Cảnh tượng thật đáng sợ làm cho mỗi người đều không dám thở mạnh. - Không có khả năng... Đây là chuyện gì xảy ra?! Mọi người phát lạnh tận xương, rất nhiều người run rẩy kêu to. Quá mức khủng bố, hết thảy có người chủ đạo nơi này thúc dục Đế binh công phạt chư hùng sao? Nơi này trở nên cực kỳ đáng sợ, khiến mỗi người đều phát lạnh từ đầu tới chân. Điều này vượt qua dự liệu của mọi người. Chỉ một tòa lăng tẩm Đại Đế mà thôi, vì sao còn có thể có sinh linh chí cường còn sống, hắn đang khống chế hết thảy trong này sao? Qua một hồi lâu, nơi này trở nên rất yên lặng, trong lòng mọi người vô cùng trầm trọng, như là bị một ngọn núi lớn đè nặng. “Ầm!” Phía trước, dâng lên một mảng hào quang mãnh liệt, rất nhiều núi cổ nổ tung, từng dãy núi lớn nguy nga nứt toạt ra, dá vụn bay tung lên! Mọi người giật mình kinh hãi, đây là biến cố gì nữa đây? “Ầm”, loạn thạch xuyên qua không gian, thần năng giống như sóng lớn vỗ bờ, hỗn độn mờ mịt bùng nổ, núi lớn cổ xưa nứt toạt sụp xuống, nơi này rơi vào cảnh đại loạn. Vùng đất phía trước hoàn toàn sụp xuống, cùng không biết đổ sụp bao nhiêu dãy núi, cuối cùng lộ ra một tòa Tế đàn nguy nga hùng vĩ, giống như một ngọn núi thần thái cổ bị chặt đứt ngang, biến thành một tòa Tế đàn cổ ở phía trước. Ở trên đó có trưng bày năm sáu kiện binh khí, có hào quang sáng lạn, phóng ra tiên huy bất hủ, có phong cách cổ xưa tự nhiên... thế nhưng không có một chút dao động. Theo mọi người đến đây, dường như những cổ khí này đều sống lại, phát ra hào quang hừng hực. Trong đó một kiện đúng là vừa rồi phát ra thần mang công kích mọi người, khiến Thánh linh đều nuốt hận. - Không phải chứ! Khí cơ của Đế binh! Chẳng lẽ nhiều Đế binh như vậy tập trung cùng một chỗ?! Mọi người quả thực không thể tin được. Điều này không phù hợp, Đế binh khắp vũ trụ có thể có bao nhiêu chứ? Vậy mà trong lăng mộ cổ xưa này lại lập tức xuất hiện mấy kiện cùng còn sống như chuyện thần thoại! “Phốc!” Đột nhiên, vô thanh vô tức một kiện binh khí ảm đạm đột ngột bay tới với khí thế không thể ngăn cản, xuyên thủng xương trán một vị Tà Thần của dị tộc, máu tươi văng khắp nơi, hắn chết oan chết uổng ngay đương trường. - Đã chết! Một vị Đại Thánh đã chết! Mọi người cả kinh kêu ầm lên. Trước mặt các binh khí này ngay cả Tà Thần cổ xưa chí cường đều không ngăn được, đương trường bị đánh chết. Điều này làm cho mọi người mơ hồ như đang ở trong giấc mộng, lạc vào nơi tàng binh của Đại đế thời thái cổ, núi rừng nứt toạt, lộ ra một tòa tế đàn Thần Ma như vậy, binh khí phủ đầy bụi xuất thế, rúng động lòng người.