[Dịch] Già Thiên
Chương 1382 : Đế Thiên
Ngày đăng: 10:17 06/09/19
Đế Thiên đến đây!
Chân thân hắn băng qua vũ trụ, cũng không biết cường đại tới mức nào. Tuy rằng thân thể mơ hồ, nhưng làm cho tinh tú chư thiên đều ù ù rung chuyển, như là sắp rơi xuống.
Mọi người đều biến sắc, đây là chí tôn trẻ tuổi trên cổ lộ Nhân tộc, nhiều năm qua không có người nào có thể tranh phong, đến nay chưa bại một lần, giờ phút này sắp ra tay.
Hắn tới đã chậm rồi, vừa lúc nhìn thấy Bạch Hổ Thánh sứ xinh đẹp tan biến, Kỳ Lân Thánh sứ cường đại hóa thành máu bùn, mấy thủ hạ đắc lực dưới tay hắn đều ngã xuống tại đây.
Lúc này, bất kể tâm chí hắn lạnh lùng kiên cường đến mức nào cũng phải bị xúc động; cho dù là ý chí sắt đá, trong lòng cũng phải xuất hiện gợn sóng.
“Ầm!”
Hư không vũ trụ vỡ nát, sáng lập ra một thông đạo hỗn độn, chân thân của Để Thiên quả thật khủng bố tuyệt thế, nơi hắn đi qua hết thảy biến thành tro bụi, toàn bộ tan biến.
Vẫn thạch, tiểu hành tinh... tất cả đều bị đánh nát tả tơi, hắn như một vị Thần chi hiển hóa thế gian, vạn linh đều run rẩy.
- Hắn xông vào trong thiên kiếp của Thánh thẻ!
Mọi người cả kinh kêu lên! Ở bên trong lôi phạt dạng này chịu đựng lực hủy diệt không thể tưởng tượng, ngay cả Đại Thánh đều tránh lui, sợ dẫn tới hậu quả đáng sợ.
Ai cũng không nghĩ tới, Để Thiên lại xông vào, vô cùng cường thế, toàn thân hắn đều phát sáng, giống như một Đại đế cổ sống lại, đứng trên thiên hạ.
“Ầm!”
Chân thân Đế Thiên bước vào trong lôi hải, cử quyền đánh tới Diệp Phàm, cường đại tuyệt thế, loại dao động có thể hủy diệt sinh linh vạn vật này làm cho các Thánh Vương tại đây tuyệt vọng, bọn họ hoàn toàn không có khả năng với tới!
“Ầm!”
Trong mắt Diệp Phàm bắn ra hai luồng kim quang, cả thân thể hắn sáng lạn, hiệp với lôi hải vô thượng phóng vọt tới trước, quyết đấu với Đế Thiên.
Bầu trời mờ mịt, thiên kiếp vô cùng tận kia bị Diệp Phàm há miệng hút một cái, gần như hết sạch. Ngay sau đó tập trung trên nắm tay phải hắn rồi hóa thành thần năng chấn thế.
Mọi người đều hít ngược một hơi khí lạnh, đây phải là thân thể cường đại cỡ nào? Thân thể Diệp Phàm đều hóa thành màu hoàng kim, giống như một Thiên thần chân chính.
Cảnh tượng này thật khủng bố, lôi hải mờ mịt, thiên kiếp vô tận mà lại thiếu chút nữa bị hút sạch, bị Diệp Phàm nuốt vào trong cơ thể hắn phát ra hào quang vô cùng tận!
Đúng lúc này, trong cơ thể hắn phát ra tiếng tụng kinh, sau lưng hiện ra từng pho thần tượng, mỗi một tượng đều là chính hắn, hoặc giận, hoặc oai, hoặc bi, hoặc nghiêm... mỗi tượng không giống nhau.
Trong nháy mắt hắn nuốt hết thiên kiếp lớn bực này, quả thực giống như Chân Thần làm ra để trách phạt nhân gian, dọa cho mọi người hai chân run rẩy.
Ở trong quầng hào quang hừng hực đó, Diệp Phàm tung quyền đánh ra ngoài, cách hư không vũ trụ cứng rắn cứng chọi cứng với Đế Thiên!
Đây là một cảnh tượng cực kỳ khủng bố khiến Đại Thánh đều lộ vẻ sợ hãi, đây là một loại ánh sáng thiên kiếp mênh mông, hủy diệt nhiều Thánh Vương căn bản không thành vấn đề.
Khủng bố khôn cùng, tinh tú chư thiên đều run rẩy, rất nhiều tiểu hành tinh ở gần khu vực này nổ tung, như từng đóa từng đóa pháo hoa nở rộ!
Cảnh tượng này thật sự rất kinh người, hai đại chí tôn trẻ tuổi cách không đối một kích, loại khí tượng rầm rộ này có thể nói là diệt thế, rúng động lòng người.
Chư hùng khiếp sợ, toàn bộ bay ngược lại. Chỉ cần chậm một chút tất nhiên sẽ trở thành tro bụi.
Đây là một đòn sát thủ cường đại mà trước mắt Diệp Phàm có khả năng vận dụng, cái gì vạn linh thiên địa dưới một cái nắm tay màu vàng này tất phải hóa thành tro tàn.
Hào quang sáng lạn bùng nổ ngay khu vực trung tâm, như là mười vầng thái dương đồng thời nổ tung, hiệu quả thật kinh người, cũng không biết có bao nhiêu Âm Linh hóa thành bụi bậm!
Loại sóng gợn như Thần ra tay này tạo thành lực xung kích không gì sánh nổi, khiến Đại Thánh đều biến sắc! Nó quá mức khủng bố, cường đại tuyệt thế!
“Ầm ầm ầm!”
Trời sụp đất nứt, vòm trời các phương sụp đổ, vũ trụ từng mảng tối sầm xuống, không biết đầu hay cuối, địa phương này bị hủy diệt rồi.
Phàm là người dưới Đại Thánh nhìn thấy một màn này đều không tự kiềm được run rẩy, gần như xụi lơ trong hư không vũ trụ, khó có thể chịu đựng loại uy áp này.
Hai thân ảnh giằng co cùng một chỗ như ưng phóng tới bàng xoay mình, như hổ nhào tới rồng nhảy vượt, va chạm mạnh liên tiếp... quả thực khó có thể tưởng tượng đây là đối kháng sinh tử thuần túy.
Diệp Phàm mới vừa bước vào cảnh giới Thánh Vương, đây là một kích tuyệt thế trước mắt hắn có khả năng phát ra, có thể giết chết Thánh Vương chư thiên!
Hào quang rực rỡ bao phủ nơi đây, đây là áp súc hạo kiếp thiên địa hóa thành kim quyền của Diệp Phàm chém ra, hủy thiên diệt địa.
Vũ trụ nứt toạt, càn khôn hỏng mất, hỗn độn mênh mông, nơi này như là đang khai thiên lập địa, phát ra sóng gợn xung kích cũng không biết làm cho bao nhiêu vẫn thạch cùng tiểu hành tinh nổ tung.
- Thật khủng bố, quả thực như là chuyện thần thoại!
Xa xa, mọi người thì thào, Thánh Vương đều tuyệt vọng, Thánh linh thạch nhân, Thích Thiên, Âm Thần đều sắc mặt âm trầm khó xem đến cực điểm.
Đế Thiên thật sự rất thần mãnh, không biết là loại huyết mạch nào, không biết cường đại cỡ nào, mà lại chặn được một kích này, trong đối kháng kịch liệt không rơi vào thế hạ phong.
Nên biết rằng đây chính là thiên kiếp tuyệt thế của Thánh thể!
Không ngờ ở trong này hắn vừa chống lại, vừa tranh phong, cùng Diệp Phàm. Dưới hai áp lực hắn vẫn đánh tới tinh vực run rẩy, trời sụp đất nứt, tinh tú một viên tiếp theo một viên nổ tung. Đây là một loại lực lượng khủng bố tuyệt thế đến mức nào.
Mọi người vô cùng kinh hãi!
Giờ khắc này, thần hồn mọi người đều như nổ tung, tràn ngập kính sợ thật sâu. Quả nhiên không hổ là chí tôn của trẻ tuổi một thế hệ.
Không thể bàn cãi Diệp Phàm, Đế Thiên là anh kiệt chí cường trên cổ lộ, ở trong lòng mọi người đã trở thành một cái tên khác là: vô địch.
Đế Thiên tu đạo trước hơn, đã sớm bước vào Thánh Vương nhiều năm, đương nhiên công thâm lực hậu. Mà Diệp Phàm mới vừa bước vào cảnh giới này, nhưng hiệp với thiên kiếp của Thánh thể, áp súc trên nắm tay màu vàng tiến hành chiến đấu.
Cứ như vậy, chưa nói tới ai áp chế ai, một người là cảnh giới cao, một người sử dụng lôi hải như chuyện thần thoại, vậy cùng coi như công bình, thế lực ngang nhau.
Cảnh giới cao, lôi kiếp Thánh thể, đây là một loại va chạm mạnh kịch liệt, như là sao chổi va chạm vào sinh mệnh cổ địa, bộc phát ra đốm lửa sáng lạn.
Vô địch đối kháng, cường giả tuyệt thế tranh phong!
Diệp Phàm, Đế Thiên quyết đấu di chuyển lên xuống, nhanh như tia chớp, như chim bằng xé nứt bầu trời, như rồng nhảy vượt trên hư không, như vượn ma vọt lên vòm trời... làm cho thiên địa đều rung chuyển.
“Ầm” một tiếng, cuối cùng bọn họ tách ra, mỗi người bắn tung ra một bên. Đây là một lần đại quyết đấu rúng động nhân gian, là trận chiến giữa hai cảnh giới Thánh Vương tuyệt thế, có thể ghi lời bình vào sử sách.
Chính vì quá nhanh, làm cho rất nhiều người nhìn theo đều không kịp, mới đó lại đã xong rồi.
“Ầm!”
Lôi hải biến mất kia lại tái hiện, cuồn cuộn mảnh liệt giáng xuống bao phủ Diệp Phàm, nơi đó thành một vùng mờ mịt, nơi nơi đều là lôi quang diệt thế hừng hực.
Có thể nghĩ mà biết, trận chiến vừa rồi ấy nhanh chóng biết bao, nhanh đến mức lôi kiếp bị kiềm hãm đến giờ mới phát sinh. Tất cả đều xảy ra nhanh như tia chớp rồi kết thúc.
Hai chí tôn trẻ tuổi tách ra, đều tự đứng ở một phương, lôi hải mờ mịt ngăn cách ở giữa hai người bọn họ.
- Nghiêm khắc mà nói, coi như là va chạm công bình, cảnh giới cao đối chiến với áp súc của thiên kiếp Thánh thể. Trên cơ bản, cùng không ai chiếm được tiện nghi!
Có người nói nhỏ.
Mọi người cảm xúc mênh mông, vì chiến lực của hai người mà kinh sợ.
Biểu hiện kinh người vừa rồi, quả thực giống như thời đại thần thoại tái hiện, là thiếu tôn tuyệt đại tranh phong trong truyền thuyết, như là trận quyết chiến sinh tử diễn thử của Đại đế trẻ tuổi.
Không có người nào hoài nghi điều đó! Đây tuyệt đối là cổ kim hiếm có, Đại Thánh khi còn trẻ cũng không theo kịp bọn họ, chỉ có chí tôn cổ đại mới có thể như thế.
- Thiên kiếp Thánh thể thật sự quá mạnh, dựa vào đó quyết đấu, có thể sánh vai với người cảnh giới cao. Đến ngay cả Hộ đạo giả trên cổ lộ Thích Thiên đều lui bước!
Đây là cảm nhận chân thật nhất của mọi người. Thiên phạt Diệp Phàm phải chịu đựng quá mức hiếm thấy, xưa nay ít có, quá mức kinh người.
- Đế Thiên cũng thật sự quá khủng bố, có thể ra vào trong loại lôi phạt này mà không chịu chút ảnh hưởng nào, chứng tỏ Thánh Vương kiếp của hắn chịu đựng năm đó không kém gì Thánh thể kiếp hôm nay!
Mọi người ngạc nhiên thán phục đưa ra suy đoán như vậy, cũng chỉ có thể là loại tình huống này mới đúng, bằng không Đế Thiên dùng cái gì cứng rắn chống lại kiếp nạn thế này mà lông tóc không tổn hao gì?
Khiến cho họ khiếp sợ nhất, là Đế Thiên vẫn không bị động trong độ kiếp. Hiển nhiên trên người hắn nếu không có bí bảo chấn thế, thì ắt phải có một loại pháp trận nào đó ngăn cách lôi kiếp.
Trên thế gian, ngoại trừ Khi Thiên pháp trận của Vô Thủy Đại đế vẫn còn có vài loại khác, có thể hắn có nắm giữ một trong số đó.
Đế Thiên vẫn là một thân ảnh mơ hồ không thấy rõ, hắn dựng thân ở trong vũ trụ u tối, nhìn chằm chằm vào lôi hải vô lượng, chỉ thấy rõ một đôi mắt sắc bén khiếp người.
Đây là Đế Thiên, có thể xông vào thiên kiếp của Thánh thể mà tự thân không tổn hao gì, có thể nói là nghịch thiên!
Từ khi Diệp Phàm quật khởi tới nay, đây là lần đầu tiên hắn gặp được người có thể cứng rắn chống lại thiên kiếp của hắn, thân thể đó tất nhiên phải cường đại tuyệt thế, bằng không đã bị hủy diệt hóa thành màn sương máu rồi.
Rất khủng bố! Thế nhân đều biết, thân thể Thánh thể của Táng Đế Tinh cường đại, được xưng là chiến thân màu vàng bất diệt, mà Đế Thiên lại có thân thể không kém gì hắn, có được thể chất huyết mạch không gì sánh nổi.
Đây là một tin tức đáng sợ, Đế Thiên không chỉ có pháp lực ngập trời, mà thân thể hắn lại còn cường đại như vậy!
Diệp Phàm động dung, có thể ra vào trong thiên kiếp của hắn, người như vậy rốt cục xuất hiện rồi! Quả nhiên cường đại, không hổ là người được trời xanh tán thành, được Đạo Chi Nguyên lựa chọn.
Đế Thiên đứng trong hư không vũ trụ, thân ảnh mơ hồ, nhưng lại cùng đạo cùng hợp, thực hiện đạo ngà hợp nhất chân chính, thiên địa nhân hòa hợp một thể!
Đúng lúc này, trong hư không xuất hiện một thân ảnh khác, toàn thân đều được bao phủ dưới lớp Thần Y, phát ra vầng sáng mờ nhạt, tỏa ra một loại thần tính bất hủ, nhìn không ra là nam hay nữ.
Mọi người hít ngược một hơi khí lạnh, khẳng định đây là một vị chí tôn trẻ tuổi khác tới rồi!
“Ầm” một tiếng, người này có một loại như đạo bất đồng không nói chuyện, dập nát vạn vật, xuyên qua vũ trụ, phóng tới gần công kích thẳng vào Diệp Phàm.
Loại đường đường chính chính này, loại khí phách này, loại thần thái chỉ có ta độc tôn này, khiến mọi người sợ run.
- Xông vào thiên kiếp Thánh thể, quả thật là một biện pháp không tệ để kiếm tra đo lường cường độ thân thẻ!
Không biết từ khi nào Bách Kiếp đạo nhân cũng đến đây, nói nhỏ như vậy.
Chư hùng vừa nghe nói vậy đều hít ngược một hơi khí lạnh. Không hổ là chí tôn trẻ tuổi, nhưng lại dùng đại kiếp nạn tuyệt thế của Diệp Phàm để rèn luyện bản thân mình, kiếm nghiệm cường độ thân thể mình.
“Ầm!”
Diệp Phàm tập trung lôi hải vô lượng trong vũ trụ, đánh ra một quyền ý vô địch, cứng rắn cứng chọi cứng cùng người này. Khoảnh khắc lần lượt va chạm, thân thể hai người đều chấn động.
- Quá mạnh mẽ! Người này không kém Đế Thiên, hắn là ai vậy? Là Đại Ma Thần Cổ Hoang, hay là Nhân Vương, hay là Nữ Thần tuyệt đại tới rồi?!
Mọi người nói nhỏ, chỉ có mấy người này mới có thể có thần uy đè ép cùng thế hệ như thế này.
- Nếu thiên kiếp của Thánh thể chỉ có như thế, thật sự không tính là cái quái gì! Không cần pháp lực, ta chỉ chấn động chân thân đủ để dập nát ngươi!
Đế Thiên lạnh lùng nói ra, đây là một giọng nói uy nghiêm, như là một vị Đại đế trẻ tuổi làm rúng động lòng người.
Đây là lần đầu tiên hắn lên tiếng, có được một loại khí cơ khiến mọi người sợ run. Cũng chỉ có hắn mới dám nói như vậy, ai dám đối kháng với thân thể của Thánh thể, hắn lại dám nói dùng chân thân đánh rách nát Thánh thẻ!
Bàng Bác thét dài định lại đây hỗ trợ. Bọn họ vừa mới bước vào cảnh giới Thánh Vương, đạo hạnh chưa ổn định sợ Diệp Phàm chịu thiệt.
Diệp Phàm ngấm ngầm truyền âm, nói cho hắn biết không cần lại đây.
“Ầm!”
Một cổ khí tức kinh thế thứ ba xuất hiện, huyết khí phương cương, rất có khả năng lại tới một vị chí tôn trẻ tuổi khác, hắn như hổ rình mồi, cùng muốn ra tay.
- Nếu chỉ tới trình độ này thật sự khiến ta thất vọng! Đưa ngươi ra đi sớm một chút, kết thúc đi thôi!
Đế Thiên lên tiếng, chân thân động rồi.
Diệp Phàm vẫn thần sắc bình tĩnh, ở trong lôi hải độ kiếp, cũng không có mảy may vẻ khẩn trương, nhẹ nhàng lên tiếng:
- Tất cả các ngươi cùng lên đi!
Câu này vừa phát ra, âm thanh trên khắp tinh không đều biến mất, mọi người đều ngây dại, người này cũng quá kiêu ngạo đi?!
Nhưng ngay sau đó, mọi người tỉnh ngộ, trong lòng chấn động mãnh liệt, nổi lên sóng gió ngập trời, tất cả đều bị chấn động!
Đó là một cổ thiên kiếp cực kỳ lớn, ở bên trong lôi quang hỗn độn lập tức hiển hóa một đạo lại nhất đạo thân ảnh, từng bước một đi tới như là từng Đại đế sống lại.
Không đúng, không phải giống mà rõ ràng chính là Đại đế, nói chính xác là Đại đế khi còn trẻ tuổi!
Cái loại khí tức này quá mức chấn nhiếp, quá mức cường đại khiến cho mỗi người đều sợ run.
Giờ khắc này, lớp nhân vật người già đều kính sợ đến ngây người, bọn họ chạm tới khí cơ nào đó, toàn thân đều run lên, dự cảm được sắp phát sinh điều gì.
Đế Thiên thì lập tức lộ ánh mắt ngưng trọng, hít ngược một hơi khí lạnh. Lần đầu tiên hắn biến sắc: thiên kiếp của Thánh thể không có dừng lại, mà lần này mới chính thức bắt đầu, hắn nhận ra một tia chớp hình người trong đó là ai!