[Dịch] Già Thiên
Chương 1430 : Quần địch đều đột kích
Ngày đăng: 10:17 06/09/19
Thân rắn màu vàng dài cả trượng rực rỡ sắc bén, như là cây thần mâu hoàng kim xé hư không bay thẳng tới lưng Diệp Phàm. Lưỡi rắn màu đỏ tươi phun ra nuốt vào, có thể nói thật sự chính là nụ hôn của độc xà, đây là một kích chí mạng!
Thời khắc mấu chốt, ba con Kim Xà chạy tới, không tiếc bại lộ ở trước mặt Thần vực cũng muốn đối phó với Diệp Phàm, diệt trừ hắn. Có thể nói là to gan lớn mật.
Mà lúc này Diệp Phàm đang đại chiến kịch liệt cũng lão nhân tóc xám. Đây là một kình địch tuyệt thế, siêu cấp khủng bố, những người gặp phải lần này cũng trước kia đều không cũng một dạng. Người này cảnh giới không cao nhưng lại có được khí vận Đại Thánh khiến người ta sợ hãi. Trong mỗi một kích bình thản đều ẩn chứa chí lý thiên địa, có một loại lực lượng hóa mục nát thành thần kỳ.
“Ầm!”
Diệp Phàm vừa ứng phó với đại địch, nhưng cũng không thể không rút ra một tay đối phó với ba con Kim Xà đáng sợ, xoay người tung một kích, Lục Đạo Luân Hồi Quyền dập nát chân không, ngăn cản ba cây thần mâu màu vàng.
Ba con Kim Xà cường đại tuyệt thế, quanh thân đều bao phủ huyết khí ngập trời, né tránh đi một quyền mũi nhọn của Diệp Phàm, lạnh lùng chờ đợi bất cứ lúc nào sẽ lại ra tay.
Đám người Bàng Bác, Long Mã vô cùng phẫn nộ, Kim Xà bộ tộc tàn bạo ác nghiệt, gần đây giết người nhiều như vậy, rốt cục lại xuất hiện ở trước mặt bọn họ, bỏ đá xuống giếng.
- Bọn rắn các ngươi đê tiện vô sỉ, dám điên cuồng như thế không sợ khơi lửa bị lửa đốt sao?
Bàng Bác quát lớn. Ba con Kim Xà dám xuất hiện ở trước mặt Thần vực, quả thực to gan lớn mật, hết thảy đều là vì muốn giết bọn hắn.
- Chúng ta chờ giờ khắc này đã lâu. chúng ta cũng không gia nhập trận chiến này, chỉ là ở bên ngoài phối hợp một tay!
Kim Xà tam lang quân lãnh liệt nói.
Ba vị lang quân Kim Xà nhất mạch mỗi người đều thiết huyết ác nghiệt gần như điên cuồng, đây là thời cơ chiến đấu bọn hắn luôn chờ đợi, không tiếc bản thân phạm hiếm, bại lộ thân phận cũng muốn diệt trừ đối thủ.
Trong quá trình này, mấy đại cường giả Thần vực đều rất trấn định, vẫn chưa tỏ vẻ gì, ra tay càng thêm kịch liệt, như muốn phải nhanh một chút bắt giữ bọn họ.
Nhất là trận chiến giữa Diệp Phàm và lão nhân tóc xám, trời sụp đất nứt, quỷ khóc thần gào. Hai người đều là cao thủ tuyệt thế ở cảnh giới Thánh Vương tầng thiên thứ năm, khó gặp gỡ đối thủ.
Bọn họ đại chiến đến điên cuồng, tất cả đều tóc tai rối bù, chung quanh xuất hiện từng đạo dị tượng Thần Ma, mưa máu rơi vãi, ác quỷ tru lên, như là mở ra cánh cửa Địa Ngục.
Trận chiến này kịch liệt và tàn khốc hơn xa tưởng tượng của mọi người. Diệp Phàm lộ vẻ mặt ngưng trọng, xuất ra hết thủ đoạn, chống lại với lão nhân khôi vĩ như một tấm bia to lớn kia. Dưới áp lực khiến người ta hít thở không thông, nhưng hắn vẫn đứng sừng sững không ngã.
Đệ nhị dưới tinh không, cũng không phải là hư danh, thật sự siêu nhiên trên đời. So với người nổi bật trong các chí tôn trẻ tuổi còn cao thâm, cường đại và khủng bố dị thường.
Lão có một loại thuật phun nạp đáng sợ, mỗi một lần hít thờ trong cơ thể đều phát ra tiếng “ù ù” như tiếng sấm, như là có thể liệu đoán được tiên cơ, mỗi một kích đánh ra đều rất mạnh dường như huy động đại đạo mà chiến.
Đây là một đối thủ khiến người ta tuyệt vọng, Thiên Nhân Hợp Nhất ở thời đại này ít thấy, dưới một kích tinh tú bị hủy ánh trăng chìm xuống.
Diệp Phàm cũng lão thế lực ngang nhau. Từ khi xuất đạo nhiều năm như vậy, hắn từng gặp rất nhiều đại địch, nhưng đối thủ quái dị giống như hiện giờ vẫn là lần đầu nhìn thấy.
Lão có được lực công kích chí cường hóa mục nát thành thần kỳ còn chưa tính, còn có một loại uy áp tinh thần cường đại, trấn áp còn thắng hơn thân thể và bí thuật. Từng đợt từng đợt tinh thần lực vặn vẹo thời không, áp lực khiến nguyên thần người ta như muốn nứt ra.
“Xoạt!”
Ba lang quân Kim Xà tộc thỉnh thoảng ra tay, mỗi một lần đều đánh thẳng vào chỗ yếu hại, làm cho Diệp Phàm không thể không phòng bị, dĩ nhiên cũng quấy rối tiết tấu. Trong quyết đấu sinh tử tối kỵ phân tâm.
Nếu là thường nhân bị quấy rầy như vậy, không nói bị tập kích chết, cũng sẽ bị lão nhân tóc xám giết chết. Trận đại chiến bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Ba lang quân Kim Xà tộc đều là nhân vật đáng sợ, nhảy ra một người đều sẽ dẫn lên gió tanh mưa máu. càng đừng nói ba người đều xuất hiện, tiến hành tập kích.
Diệp Phàm rơi vào tình cảnh khó đối phó, một người cường mãnh vượt bậc chiến đấu sinh tử với hắn, còn có ba đại cao thủ khác như hổ rình mồi, bất cứ lúc nào đều có thể hạ độc thủ, làm cho hắn khó lòng phòng bị.
- Rống...
Bàng Bác thét dài một tiếng, Yêu Đế Cửu Trảm lập tức luân động ra ngũ trảm, chém cho hai đối thủ ngay trước mặt máu chảy đám đia, suýt nữa mất mạng. Hắn vọt lại đây, ra tay công kích ba lang quân Kim Xà định giải vây cho Diệp Phàm.
- Thần vực chẳng qua cũng thế thôi! Không ngờ lại cấu kết cũng Ma đầu trong miệng các ngươi. lừa đời lấy tiếng, tính cái gì Thần, ta xem đều là ma quỷ mặt xanh nanh đỏ, không có gì khác!
Long Mã bắt bí.
Hai người đại chiến với chúng lộ thần sẳc rất khó xem. phát động công kích mạnh nhất, thỉnh thoảng cũng quét mắt nhìn về phía ba lang quân Kim Xà tộc, đây cũng là ác ma Vực ngoại bọn hắn muốn chém giết.
- Tĩnh tâm, giết địch!
Lão nhân tóc xám bình thản nói, chỉ có bốn chữ, không có nói gì dư thừa.
Bốn đại cao thủ kia lập tức chấn động, tất cả đều bình tĩnh lại.
Lão nhân này rất bình tĩnh, mặc dù đến đây một đám nhân mã thứ ba. mà cũng là Ma đầu Vực ngoại, nhưng nếu không có đối kháng bọn họ, vả lại cũng muốn diệt trừ Diệp Phàm, thì lão không cần phải... thay đổi hiện trạng. cứ việc giết địch là được.
Bàng Bác cứng chọi cứng với mấy lang quân Kim Xà tộc, nhưng ba người này hiển nhiên không muốn rơi quá sâu vào vùng bùn. toàn lực phát ra một kích chấn cho Bàng Bác phun ra một búng máu, bay ngược trở về, rồi quay lại chiến trường của kỵ sĩ Thần Điện.
- Các ngươi không cần lo lắng cho ta!
Diệp Phàm quát to một tiếng, thông thiên động địa. trên đầu hiện ra một cỗ thanh khí, chính là loại cổ thuật Nhất Khí Hóa Tam Thanh.
Đạo thân giãy ra bản thể, sau đó bay thẳng đến ba con Kim Xà.
Và đúng lúc này Diệp Phàm triển khai công kích không gì khác, chân thân cũng đạo thân cũng nhau thi triển Hoàng Kim bảo tàng, hai người một âm một dương. phân ra hai bên kẹp lão nhân tóc xám và ba lang quân Kim Xà tộc ở giữa, ngàn vạn đạo chung, thiên tháp, kiếm tiên, bảo kính, thiên la tán... đủ các thứ bay múa, tất cả đều như hoàng kim luyện chế thành, cũng nhau trấn sát bốn đại chí tôn.
Không hề nghi ngờ, đây là một loại công kích tuyệt thế, sắc bén tuyệt thế, khiến đối phương khó lòng phòng bị, binh khí màu vàng bay múa đầy trời, như là từ năm tháng vô tận bay tới.
Lão nhân tóc xám lộ ra vẻ mặt kinh hãi, nói:
- Ngươi có quan hệ gì với lão nhân cưỡi trâu hai ngàn năm trước?
Lão vừa thốt lên câu hỏi như vậy, ngay cả bốn đại cường giả Thần Điện đang chiến đấu kịch liệt cũng đám người Bàng Bác cũng đều lộ sắc mặt cả kinh, thiếu chút nữa lại bị Bàng Bác chém trúng.
Năm đó, đã xảy ra rất nhiều chuyện, lão nhân cười trâu kia một mình xông vào các vùng cấm ở Bỉ ngạn.
Ở bên ngoài không biết nhưng bọn họ lại biết được, hai ngàn năm trước lão nhân cười trâu đó thần bí khó lường, từng xuất nhập Thần vực, bái phỏng qua Thần của họ, làm cho các Thần lão lúc ấy còn sống kiẻng kị tới cực điếm.
Lão nhân tóc xám bình tĩnh lại, rồi bắt đầu giống như vực sâu như biển cát. sâu không lường được. Dưới chân lão sinh ra quang hoa, một số gần giống như thần phật chân đạp hoa sen vàng: trong nháy mắt một thân hóa thành tầm vị cổ Thần, khủng bố ngập trời, trấn áp tới hướng Diệp Phàm.
Đương nhiên, loại pháp thân này thực lực có khác biệt với chân thân, cũng không đáng sợ như đạo thân của Diệp Phàm như vậy, nhưng cũng đủ để kinh người.
Ba lang quản Kim Xà tộc cũng quát khẽ một tiếng, xương trán tòa hào quang rực rỡ, thi triền ra cổ thuật Đằng Xà Hóa Thần, đây là muốn cưỡng ép tăng lên chiến lực, trong nháy mắt đạt tới một điếm bảo hòa, muốn một kích giết chết Diệp Phàm.
Hơn nữa ở trong thiên linh cái bọn họ có một góc trận đồ hiện lên, bất cứ lúc nào sẽ bay ra. Muốn ở thời khắc mấu chốt trấn áp giết chết mọi người ở đây!
“Ầm!”
Đột nhiên, đúng lúc này xuất hiện hai cổ huyết khí ngập trời, phóng vọt tới giống như đại dương mênh mông, gia nhập chiến trường, đồng dạng là công tới hướng Diệp Phàm.
Một con cổ thú khủng bố tuyệt thế, toàn thân đều là huyết quang, lân giáp dày đặc, cũng không biết cắn nuốt qua bao nhiêu sinh linh, làm cho người ta cực kỳ sợ hãi. Đúng là Thôn Thiên Thú, vào thời khắc mấu chốt này, hắn cũng đuổi tới muốn ra tay giết Diệp Phàm.
Thôn Thiên Thú, hình thể thật lớn, là thú tôn cố tu đạo mấy ngàn năm trở lên có thể trực tiếp nuốt gọn tinh cầu. Đối với các loại sinh vật mà nói đây là một loại Thần Ma thái cổ, là dị chủng xưa nay hiếm thấy.
Hắn xuất hiện làm cho trận chiến đấu càng đáng sợ, Diệp Phàm rơi vào tình cảnh càng thêm khó chịu đựng, chân thân cũng đạo thân tả xung hữu đột, huyết chiến với nhiều cường địch chí tôn như vậy.
“Ầm!”
Bàng Bác liều mạng. hai tròng mắt lấp lánh sáng. Yêu Đế Cửu Trảm được phát huy tới cực hạn, bổ thẳng xuống hai đối thủ của mình. Lập tức máu tươi bắn tung toé nhiễm đỏ nơi đây.
Cảnh tượng này khiến những người khác khiếp sợ. Nên biết rằng đây chính là mấy Đại thống lình trong đội quân Thần, là một nhóm người đáng sợ nhất của
Thần Điện, không kém so với chí tôn trẻ tuổi của Vực ngoại, bằng không sao có thể đi theo bên cạnh lão nhân tóc xám làm phụ tá đắc lực cho lão?
- Sát!
Bàng Bác tắm trong máu tươi đánh giết lại đây, gia nhập chiến trường của Diệp Phàm bên này, đại chiến với mọi người.
- Thật đáng giận, nầm đó bổn tọa ở trong lăng mộ cổ của Yêu Hoàng thu được kế thừa của tổ tiên Long Mã. đến nay phân chịu tổn hại của hắn, không thể luyện hóa hết quả tinh hạch long huyết kia, bằng không ở đây không tính là gì!
Long Mã thở dài.
Về phần những người khác trong mười hai thánh giả thì coi như bình tĩnh, dù sao bọn họ kém địch thủ mấy tiểu cảnh giới, có thể cầm cự đến bây giờ đã rất cường thế rồi.
Không phải mỗi người đều giống như Diệp Phàm “không thuộc nhân loại” như vậy, có thể không ngừng đột phá. Tuy rằng mười hai thánh giả siêu phàm, nhưng vẫn còn ở trong phạm trù có thể được giải thích là nhân vật chân thật có máu thịt mà không phải là kỳ tích như tiên nghịch thiên.
Bọn họ như vậy mới tính là bình thường, người như Diệp Phàm có thể dùng “hiện tượng” xưa nay hiếm thấy để hình dung.
- Đi!
Diệp Phàm hét lớn thông thiên động địa, bày ra chiến lực mạnh nhất, Hoàng Kim Thần Tàng, Ngũ Sắc Thần Quang, bí thuật Nguyên Từ... các thứ rực rỡ lóa mắt, rồi sau đó tạo ra dị tượng, khí tức khủng bố cuồn cuộn mãnh liệt cuốn khắp vòm trời.
Chân thân cũng đạo thân cũng một lúc tiến lên, như là một âm một dương thi triển các loại cổ thuật, dị tượng đều là đối xứng, ở trong này trở thành một bức Thần đồ đáng sợ, uy lực nhân đôi.
Hắn mạnh mẽ xé mở chiến trường, tiếp đón Bàng Bác cũng nhau xông ra ngoài, rồi sau đó mang theo mười hai thánh giả cũng nhau tấn công về hướng phương xa. Quần địch đều xuất hiện, không thể ở lại đây liều mạng quyết chiến.
- Rống...
Kim Xà tứ lang quân rống to một tiếng, thiên địa vỡ nát, trong thiên linh cái có một góc trận đồ hiện lên kêu gọi hai vị huynh trường, muốn hợp nhất bốn trận đồ hủy diệt Diệp Phàm.
Kim Xà đại lang quân lạnh lùng lắc đầu, lúc này rất nhiều nhân vật đều xuất hiện, hắn không muốn lộ ra biếu hiện, một đường đuổi giết là được. Tới thời khắc mấu chốt còn phải dùng Trận đồ để càn quét những người khác nữa.
Đồng thời, Kim Xà đại lang quân cũng có mối băn khoăn: Kim Xà nhị lang quân từng cầm một góc trận đồ đại chiến với Diệp Phàm nhưng bị giết chết, từ đó phỏng chừng trên người đối phương cũng có tổ khí đáng sợ gì đó.
Diệp Phàm bọn họ một đường phá vây, phía sau các đại địch đuổi giết. Mỗi người nhảy ra đều có thể khiến cho đại địa rung chuyển, ngày nay lại đồng thời truy giết bọn hắn.
“Keng!”
Đột nhiên, phía trước kim khí sáng bóng xông lên tận trời, trên mặt đất một cây aai nhọn thật lớn vọt lên, xuyên thấu vòm trời, thiếu chút nữa ghim trúng Diệp Phàm, Long Mã trên vòm trời.
Một con quái thú kim khí chận đường, lạnh lùng nhảy lên trời, chính là Thực Kim Thú. Gần đây đạo hạnh của nó lại tinh tiến, cắn nuốt qua không ít Thánh khí và Thần liệu, chiến lực càng ngày càng đáng sợ.
Diệp Phàm liều mạng xông tới. Hiện tại hắn phải thần chắn sát thần, phật chắn thí phật, một khi bị ngăn lại, quần địch phía sau ào tới, như vậy có thể bị nguy rồi.
“Ông!”
Trong ngàn vạn tia sáng, Diệp Phàm bổ một chưởng tới phía trước, đánh cho cánh tay của Thực Kim Thú biến hình. Nếu là máu thịt khẳng định đã nổ tung, nhưng thân thể nó là kim khí nên chỉ ảm đạm xuống.
Thế nhưng lòng bàn tay Diệp Phàm cũng xuất hiện một lỗ hổng, chảy xuống từng giọt máu. Điều này làm cho đám người Bàng Bác vô cùng kinh hãi: không ngờ lại có thể đả thương thân thể Diệp Phàm, đây là chuyện trước nay chưa từng có!
- Long Văn Hắc Kim!
Diệp Phàm lộ vẻ mặt ngưng trọng, ở giữa bàn tay Thực Kim Thú có một mũi sai đen nhánh, vờn quanh một con hắc long tỏa hơi lạnh dày đặc, vô cùng khiếp người.
- Chờ ta cắn nuốt hết tiên liệu kim khí chân chính, nhất định sẽ đưa ngươi ra đi!
Thực Kim Thú nói giọng lạnh căm.
- Đáng tiếc vĩnh viễn ngươi không có cơ hội đó. Hôm nay ta nhớ kỹ, ngày sau mọi người các ngươi đều phải chết. Cái gọi là chí tôn chỉ có một, kẻ còn lại là tro bụi!
Diệp Phàm bình thản nói.
Hiển nhiên, đây đích xác là vây giết có dự mưu! Đám Kim Xà, Thôn Thiên Thú, Thực Kim Thú... rắp tâm hại người, muốn nhân cơ hội này diệt trừ Diệp Phàm.