[Dịch] Già Thiên
Chương 1449 : Đại cữu ca
Ngày đăng: 10:17 06/09/19
Mấy chục vạn khối đá lớn xuyên qua không gian, lúc đầu như mây đen đầy trời, một mảng lớn đen nghịt, tràn ngập áp lực, rồi lại thấy như sao băng rơi xuống thế gian. tất cả đều đang nóng chảy, đốm lửa bay múa. tinh hà trút xuống, lấp lánh chói mắt.
Đây là một loại uy áp cực lớn, bầu trời nứt toạt ra, mặt đất trở thành dung nham vọt thẳng lên, thiêu đốt cỏ cây điêu linh trở thành tro bụi, núi cao sụp xuống, hóa thành bụi bậm.
Không phải thiên tai, mà là một loại dao động của người gây ra. Cơ Hạo Nguyệt thoát thai hoán cốt, nhiều năm qua cũng không biết là lần thứ mấy lột xác, từ chỗ sâu trong địa mạch bùng nổ bay lên.
Cái kiện lớn chìm nổi, dầy đặc vết rạn nứt, có hàng ngàn vạn đạo văn lạc hình dạng rất quái lạ, trong mơ hồ lại như là một chữ Đạo, buông xuống ba ngàn sáu trăm đạo thụy khí.
- Thật sự tới mức này...
Cơ Tử Nguyệt lẩm bẩm.
Nàng cũng Cơ Hạo Nguyệt cũng nhau thôi diễn, hiểu rõ toàn bộ áo nghĩa của Thần Ma dịch, phỏng đoán sau khi thoát thai hoán cốt có thể sẽ đạt tới cao độ, ngày nay trở thành sự thật.
- Chúng ta lần sau lột xác cũng có thể làm được!
Tiểu Bất Điểm rất hưng phấn, nhìn thấy cái kiện của Cơ Hạo Nguyệt thần bí và giao hòa cũng đạo như vậy, nó phi thường phấn chấn.
“Rống...”
Ở chung quanh cái kiện xuất hiện từng đạo hư ảnh. đó là từng vị Thần Ma thái cổ đang gào rống, tất cả đều hiến hóa đi ra vòn quanh ở phụ cận, thoạt nhìn thực khủng bố.
Đây là thể hiện của kế thừa. Thần thể vốn có quan hệ huyết thống với Thần Ma thái cổ, ngày nay luyện bảo dịch phù văn này, tự nhiên có các loại dị tượng hiện ra.
“Rắc...”
Cái kiện nứt nẻ, bắt đầu có mảnh vỏ ngoài bóc ra, lộ ra bên trong hào quang hừng hực, chiếu sáng một mảng vòm trời, phi thường kinh người.
“Ầm ầm ầm!”
Đột nhiên, xa xa lôi điện thật lớn cuồn cuộn mãnh liệt bay tới, như là một cơn hồng thủy, thổi quét ngang trời cao, gào thét mà đến, nhưng chúng thật rất đẹp mắt.
Địch nhân đến!
Cơ Hạo Nguyệt đột phá cửa ải cuối cùng tạo ra dao động khó tránh khỏi gây ra động tĩnh thật lớn, dẫn tới cường giả ở gần đó. Có người trực tiếp ra tay độc ác, khống chế một kiên Ngân Long Tiễn đánh tới.
Hai con giao long cả thân thể bạc trắng hừng hực, phát ra hào quang vạn trượng, giao nhau cũng một chỗ hợp thành một mũi tên cực lớn bay tới hướng cái kiện của Cơ Hạo Nguyệt.
Không phải một người, mà là một đám cường già. trong đó kẻ cầm đầu là Thôn Thiên Thú có được huyết mạch cổ đại chí cường. Mũi tên này chính là hắn phát ra. xé gió như tiếng sấm điếc tai.
Cơ Hạo Nguyệt ở thời khắc mấu chốt này không thể bị cắt ngang, bằng không quá trình lột xác có thể sẽ thất bại trong gang tấc. Diệp Phàm ra tay, ở mi tâm hắn lao ra một cái đỉnh nhỏ cao một tấc, dập nát bầu trời.
Nó hóa thành một đạo tiên quang, lập tức vọt tới, đánh lên Ngân Long Tiễn, làm cho nơi này phát ra vô số lôi quang, rồi “rắc” một tiếng, xuyên thủng mũi tên, thiếu chút nữa đánh cho hai con rồng bị gãy đoạn.
- Người nào?
Thôn Thiên Thú tức giận, đây là binh khí của hắn dùng Thần liệu hiếm thấy luyện chể thành, không nghĩ tới lại bị xuyên thủng, hai con ngân long ảm đạm xuống.
Diệp Phàm bay lên trời, tóc đen xòa tới thắt lưng, hai mắt rực sáng như ngọn lửa, từ đầu đến chân tản ra một loại khí thế vù nội chỉ có ta độc tôn chinh chiến ba ngàn giới, chấn nhiếp tâm hồn người ta.
- Là... Thánh thể Nhân tộc!
- Không xong! Thánh thể Nhân tộc thủ hộ chỗ này!
Một đám người nhìn thấy Diệp Phàm xuất hiện ngang trời, tất cả đều biến sắc. Một trận chiến mới không lâu trước đây đã truyền khắp địa vực, các chí tôn trẻ tuổi một thế hê đều kiêng ki hắn tới cực điềm.
Giết Thánh Linh, chém Đạng Xà, quét ngang rất nhiều chí tôn trẻ tuổi, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, nổi bật mạnh nhất thời đại... làm cho mỗi người cũng không dám coi thường, tất cả đều rất khẩn trương như lâm đại địch.
- Chúng ta đến là vì Thần ma dịch, không muốn là địch với ngươi!
Có người kêu lớn.
- Nói nhảm! Các ngươi muốn lấy Thần Ma dịch ngay trên người đại cừu ca của Diệp Phàm hắn, làm sao muội phu có thể trơ mắt nhìn các ngươi giương oai, sớm rời đi còn chưa muộn!
Long Mã ở phía sau kêu lên.
Nó hiện tại nịnh bợ đi theo bên cạnh Cơ Tử Nguyệt, dĩ nhiên là vì Thần Ma dịch, đương nhiên phải biếu hiện tích cực một chút, đã chuẩn bị tiến lên động thủ.
Mọi người thần sắc lạnh lẽo, bởi vì Diệp Phàm bức tới phía trước, cái đính kia đột nhiên phóng lớn treo ở trên đầu hắn, người và vật hợp nhất, “ù ù” vang động khấp vòm trời.
Ở phía sau, Long Mã còn hung bạo hơn, đi lên chính là dùng ngay bí thuật Nhất Hóa Tam Thanh, hai thân thể cực lớn hùng hổ áp tới. Mà Bàng Bác, Cơ Tử Nguyệt cũng đều toàn thân phát sáng, đều tự thi triển ra dị tượng và thần hình, tới gần về phía trước.
Tiểu Bất Điểm hót lên một tiếng, vạch ngang trời một luồng cầu vồng sáng lạn. cũng bay tới phía trước, chuẩn bị ra tay, thi triển hết thực lực Thánh Vương bậc cao của nó không chừa lại chút nào.
“Đi!”
Thôn Thiên Thú thầm đánh giá thực lực hai bên, không dám lấy cứng chọi cứng. Hắn đã nghe nói Diệp Phàm thông hiểu Nguyên Thuật, quyết đấu ở nơi mai táng Thần Ma này hắn chiếm hết địa lợi. Chính vì có liên quan với điều này, bằng không Kim Xà lang quân, Thực Kim Thú, Thánh Linh... đâu đến nỗi đại bại.
“Sớm muộn gì cùng phải có một trận chiến, tranh ra ai là đệ nhất nhân!” Thôn Thiên Thú dã tâm bừng bừng, địa phương này là nơi mai táng Thần Ma thái cổ, hắn chuẩn bị nuốt sạch tất cả máu huyết xương cốt trong bụng núi, thành tựu thân thể vô địch.
Hiện tại, vừa mới vào đây một tháng mà thôi, hắn cũng không muốn sống mái với một ít đại địch, đợi đến ngày đại thành sẽ quét ngang chư địch cũng không muộn.
Đoàn người tuy rằng không cam lòng. nhưng cuối cùng cũng phải rút lui, Thánh thể Nhân tộc trấn thủ chỗ này, thật sự làm cho người ta cảm thấy áp lực quá lớn. Chiến lực của hắn kết hợp với Nguyên Thuật, ở nơi cổ địa tinh khí Thần Ma tàn sát bừa bãi này, không có mấy người dám tranh phong.
Kế tiếp trong nữa canh giờ, trước sau xuất hiện vài luồng khí cơ, nhưng khi cảm ứng được Diệp Phàm đều rút lui, trong lòng phẫn uất nhưng đành chịu.
Trong đó có một nhóm đúng là đoàn người Kim Xà đại lang quân. Thực Kim Thú điềm nhiên nói:
- Hắn hiện tại chỉ có thể phòng ngự, không chạy được, chúng ta cũng lên còn không có cơ hội sao?
- Chiến lực cũng Nguyên Thuật của hắn là thứ yếu, điều ta kiêng kị chính là một kiện binh khí trong tay hắn, còn cao thâm hơn tổ khí Đằng Xà Trận đồ của tộc ta.
Kim Xà đại lang con ngươi lạnh như băng, nhìn chằm chằm phía trước.
- Chúng ta đi dẫn động Đại Thánh, mượn đao giết người, xử lý toàn bộ bọn chúng!
Kim Xà tứ lang quân con ngươi đỏ bừng. Hai vị huynh trưởng đều chết ở trong tay Diệp Phàm, thù này không báo không được. Nếu có thể, hắn muốn từng ngụm từng ngụm cắn nuốt sạch máu thịt của Diệp Phàm.
- Không còn kịp rồi! Tên Thần thể kia sắp thành công lột xác, cỏ đi dẫn động Đại Thánh cũng chậm rồi! Ngày nay lại thêm một tên đại địch!
Hai mắt Kim Xà đại lang quân vô cùng âm lãnh.
Những người này nguyền rủa, mang theo một lòng bất đắc dĩ rời đi, không hề ra tay.
Đám người Bàng Bác thật may mắn, trong quá trình này cũng không có Đại Thánh xuất hiện, hết thảy đều bình yên vô sự, không có người nào đến tập kích, tránh khỏi một hồi huyết chiến.
“Rắc rắc...”
Truyền đến tiếng vỡ vụn không ngừng, cái kiện lớn kia hoàn toàn nổ tung, bóc ra rơi xuống từng mảng lớn, một thân ảnh cường đại như tia chớp phóng vọt ra, rất nhanh khoác lên người một bộ quần áo.
Sương mù mù mịt, một bóng người dựng thân ở nơi đó, nhìn quét bốn phía. Ánh mắt như là hai luồng lửa cháy bừng bừng.
Cơ Hạo Nguyệt xuất quan, thoát thai hoán cốt hoàn tất, chân thân cực kỳ cường đại. Hắn rất nhanh nhìn thấy mấy người Bàng Bác, Long Mã, thần sắc thoáng ngẩn ngơ, ngay sau đó trông thấy Diệp Phàm, hai hàng lông mày lập tức dựng thẳng lên.
“Không ngờ hắn ở thời điểm cuối cùng áp chế cảnh giới, bằng không có thể sẽ xông lên tới Thánh Vương tầng thiên thứ bảy, hiện tại ở vào tầng thiên thứ sáu cùng cấp với Diệp Phàm!” Long Mã kinh hãi trong lòng.
Con đường của tu sĩ càng về sau càng khó đi, phủ kín bụi gai, tràn ngập gặp ghềnh nhấp nhô. khó có thể tinh tiến. Ai cũng không có dự đoán được, Cơ Hạo Nguyệt lột xác lại khủng bố như vậy, đây hiển nhiên là hắn tự mình trấn áp phong bế, không muốn tiến nhanh quá mức, tạm gác lại đợi tương lai sẽ đột phá cửa ải.
Ầm một tiếng, sương mù chung quanh Cơ Hạo Nguyệt nổ tung, toàn thân hắn tòa hào quang như một vị Thần chủ buông xuống thế gian, tư thế oai hùng vĩ ngạn, tóc đen tung bay, chân mày lưỡi kiếm dài tới mang tai, ánh mắt sáng như hai vì sao... vọt thẳng lại đây.
Hắn không nói một lời, vừa hiện ra liền ra tay công tới Diệp Phàm. Hai tay hắn múa động, phát ra gió bão sấm sét mãnh liệt, sấm rền chớp giật giống như Thần Vương hạ giới, khủng bố tuyệt luân.
- Ca ca! Huynh làm gì vậy? Cơ Tử Nguyệt kêu lên.
- Không tốt rồi! Đại cừu quả nhiên phát cơn thịnh nộ, muốn giết muội phu chứng đạo, ta nên giúp ai đây?
Long Mã e sợ cho thiên hạ không loạn, đứng một bên rống lên.
Diệp Phàm thực bất đắc dĩ, không có khả năng toàn lực ra tay, bị động nghênh địch, cử nắm tay màu vàng vọt tới đại chiến với Cơ Hạo Nguyệt.
Đây là Thần thể chân chính, toàn thân phát sáng, mỗi một chưởng đều cộng minh cũng thiên đạo, đánh cho bầu trời “ù ù” vang động, tới nay thiên công của Cơ Hạo Nguyệt đã đại thành.
Diệp Phàm tung quyền bình hòa, không có khí phách, không có sát khí, có chăng chỉ là một loại tín niệm vô địch, nghênh chiến với vị cổ nhân này.
Quyền, chưởng va vào nhau, “ù ù” chấn động, vòm trời tứ phương xuất hiện các loại gợn sóng, dày núi phía dưới như tờ giấy bay tung lên, vỡ nát trên bầu trời cao.
Cơ Hạo Nguyệt chưởng chỉ run lên, lướt ngang ba ngàn trượng, diễn biến ra bí pháp, hư không ngưng đọng lại, nhất định phải giam cầm Diệp Phàm. Hơn nữa xương trán hắn phát sáng, như một cái cổ Kính chiếu rọi ra hào quang sáng lạn.
Đây không phải là binh khí mà chính là Hư Không Thần Thuật, Tiên Thai hắn sáng rực hòa tan hư không mà thành.
Thần hình của Diệp Phàm xuất hiện, đánh rách tả tơi hư không, từ trong trạng thái bị giam cầm thoát vây ra. Trước mi tâm hắn một tiều nhân màu vàng diễn biến Thần thuật. “Ầm” một quyền dập nát thần quang chiếu ra từ xương trán đối phương.
Đột nhiên, tiếng sóng biển ba đào cuồn cuộn mãnh liệt không dứt bên tai, một vùng biển xanh mênh mông, một vầng trăng sáng dâng lên. xuất hiện ở sau lưng Cơ Hạo Nguyệt.
Hải Thượng Thăng Minh Nguyệt!
Đây là dị tượng vô thượng của Cơ Hạo Nguyệt. là một trong bảo tượng thiên phú mạnh nhất thời thượng cổ. Giờ khắc này “ù ù” mà động, biển rộng ngập trời, trăng sáng ép xuống tạo ra dao động khủng bố.
Diệp Phàm cười khẽ, Cơ Hạo Nguyệt đây là đang thử hắn, hay là vẫn thủ hạ lưu tình? Nhưng lại dùng dị tượng đối phó hắn. Lập tức ở sau lưng hắn hiện ra các loại dị tượng, tạo thành một bức đồ ảnh mơ hồ, như là một màng vũ trụ. lại giống như một sinh vật hình người dựng dục sinh ra trong hỗn độn.
Âm một tiếng, dị tượng Hải Thượng Thăng Minh Nguyệt giải thể, sắp không còn tồn tại nữa, nhưng đột nhiên vang lên tiếng Thần Ma gào rống, Thần ma chư thiên đều hiện ra đánh về phía Diệp Phàm.
Giống như là Thần hình, lại tựa như dị tượng, cố định cũng Hải Thượng Thăng Minh Nguyệt, hai thứ giao hòa, ở dưới vầng trăng sáng tỏ từng đạo Thần Ma thái cổ dầy đặc, thần uy ngập trời.
Diệp Phàm lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, thật sự cẩn thận đối chiến, không dám sơ suất, dị tượng mở ra, quét ngang chư thiên, đối kháng với Thần ma chư thiên.
“Ầm ầm...”
Địa phương này đã xảy ra va chạm mạnh kịch liệt, hai đại cường giả tranh phong, dị tượng kinh người, thần uy ngập trời, diệu thuật vô cùng tận, khi thì có Cừu Bí cũng thiên bí thuật cấm kỵ của Hư Không Đại đế quyết đấu.
- Diệp tiểu tử! Không cần giữ lại, chẳng lẽ còn sợ đánh bại đại cừu ca hay sao?
Long Mã rống lên.
- Tiểu Bất Điểm! Trấn áp con ngựa đầu đàn này cho ta!
Cơ Tử Nguyệt trừng mắt nhìn nó một cái, phái Thiếm Điện Hoàng Điếu xuất chiến, lập tức một luồng điện quang bay ra, lao thẳng tới phía Long Mã.
- Bổn tọa nói sai rồi! Thần Vương ngươi có thể cố gắng thêm một chút, để trấn áp tên khốn họ Diệp kia hay không?
Long Mã cười to.
Ráng màu che lấp mặt trời, hai đại cường giả tranh hùng. bay lên từng đạo quang ảnh, tuy rằng đều có điều giữ lại, không có khả năng liều mạng sinh từ, nhưng cũng vô cùng kịch liệt.
Sau nữa canh giờ, truyền đến một tiếng nổ vang, Long Mã bị một dao động mạnh mẽ đánh bay ra ngoài, hai đại cường giả tiến sát vào nhau, cận chiến một trận, rồi chấm dứt.
Diệp Phàm tay áo dài rách nát, lộ ra đôi cánh tay, có một dấu tay mờ nhạt in trên đó, ngoài ra, thân thể hắn lưu động sáng bóng, như là Lưu Ly Thần kim luyện chế thành, tản ra khí tức chí cường chí đại.
Cơ Hạo Nguyệt quần áo hoàn hảo không tổn hao gì, nhưng trên khuôn mặt anh tuấn có chút không hài hòa, nơi mắt có thêm một vệt màu xanh, hiển nhiên đã trúng một đòn nghiêm trọng.
- Tiểu tử này cũng thật là có khí phách! Mới vừa gặp mặt liền đánh đại cừu ca, món nợ này về sau phải chậm rãi tính đây!
Long Mã cười ha hả nói.