[Dịch] Già Thiên

Chương 1451 : Ngộ đạo

Ngày đăng: 10:17 06/09/19

Ở trong dòng chảy thời gian, ba mươi năm thật sự không tính là gì, nhưng đối với nhân loại mà nói lại có thể phát sinh rất nhiều sự kiện, thay đổi cả một đời. Những năm gần đây, dưới gốc cây bồ đề sáu trượng thỉnh thoảng có người thức tình, Kỳ lân tiên dược tràn ngập tinh khí, tòa hương thơm giúp cho Diệp Phàm, Bàng Bác, Cơ Tử Nguyệt... tâm cảnh tường hòa, đạo cũng pháp thêm thân, âm thanh Cổ Kinh thỉnh thoảng vang lên. Ba mươi năm nay, Long Mã rốt cục hoàn thành luyện hóa Thần tinh của tổ tiên, được đến kế thừa, trên thân thể long khí mênh mông, vảy rồng đỏ sẫm leng keng rung động. Nó từng thức tỉnh vài lần, sau đó một mình đi ra xa xa độ kiếp. Tới hiện tại, Long Mã có tự tin tuyệt đối có thể ngạo thị tinh không cổ lộ. Thân là tọa ky chuyên biệt của Đại đế cổ, có được tiềm năng vô tận. sau khi thức tính dung hợp pháp cũng đạo, luyện hóa kết tinh truyền thừa cổ tổ, nó cường đại tới mức cực hạn. Ba mươi năm bế quan ngộ đạo, nó đạt tới cảnh giới Thánh Vương tầng thiên thứ tầm, mà kết quả này vẫn là nó chú trọng súc tích đạo cơ, bằng không có thể sẽ càng cường đại hơn, khẳng định là một trong người thu hoạch nhiều nhất! Con đường tu gì càng đi càng hẹp, mỗi đi tới một bước ngoậc đều phải trả cái giá thật lớn và khắc nghiệt hơn so với lần trước. Rất nhiều người đừng nói là ba mươi năm thẳng cấp ba tầng thiên, dù chỉ là một tầng thiên đều rất khó. Kẻ nổi bật nhất trên lịch sử: Đô Mộc, là một chí tôn Thần tộc cường đại, dùng một trăm năm tu đến cành giới Đại Thánh tuyệt đỉnh, chấn động khắp vũ trụ tinh không. Nhưng từ xưa đến nay cũng chỉ có một người như vậy mà thôi! Hơn nữa, suốt đời Đô Mộc này cũng không thể tiến thêm một bước, cả đời đều dừng lại ở đó, hắn là một truyền kỳ, cũng là một bi kịch lớn nhất: mọi người vốn đều cho rằng tất nhiên hắn sẽ thành Đế. Truyền kỳ sỡ dì gợi là truyền kỳ chính vì không thể phục chế, là kỳ tích lớn nhất thế gian. Đại đa số mọi người phải hơn một ngàn năm, thậm chí mấy ngàn tuổi trở lẻn mới có thể trở thành Vương của Thánh nhân. Với tốc độ tu luyện của Long Mã đã xem như rất kinh người, đương nhiên cũng không có cách nào so với Đô Mộc duy nhất thế gian kia, nhưng cũng làm kinh sợ rất nhiều thiên kiêu trên cổ lộ. Bước trên tinh lộ một trăm mấy chục năm đã đạt tới cảnh giới này, tuyệt đối là thuộc hạng người nhanh nhất. Ở trong quá trình này, Cơ Hạo Nguyệt thức tỉnh một lần, tốn thời gian ba mươi năm, lên hai bậc đạt tới Vương của Thánh nhân tầng thiên thứ tầm. Thần Vương kiếp của hắn phi thường kinh người, sấm rền chớp giật, Thần Ma kêu khóc, làm cho Long Mã đều bị đọa cho hoảng sợ nhảy dựng lên. Tới hiện tại, Thần thể Cơ gia thật sự có một loại uy nghiêm nhìn xuống thiên địa, thật sự coi như vượt qua phạm trù của con người, trở thành Thần Vương của Thiên giới. Hắn tóc đen dày rậm. sợi tóc tung bay, trong đôi mắt tràn ra từng tia từng đợt Thần tinh, phi thường hừng hực. không giận mà uy, khiến người ta không dám tiếp cận. Hiển nhiên hắn đang khắc chế, bởi vì nhiều năm qua hắn tiến cảnh thần tốc, không nghĩ vội vàng đột phá quá nhiều. Trong thời gian này cũng đã xảy ra hai bi kịch: Trong mười hai thánh giả, cường si ả Quang Minh tộc ngộ đạo phát sinh ngoài ý muốn, đương trường trở thành một đám tro tàn, người khác muốn ngăn trở, tương trợ đều không được. Còn nữ nhân Vũ dực tộc, thì lại đang độ kiếp nửa đường tâm không ổn định, rơi vào điên cuồng, nguyên thần xuất khiếu, nuốt loạn bậy một tia chớp ngũ hành lớn, bất hạnh trở thành tro bụi, ngã xuống ở trong này. Điều này làm cho mọi người thương cảm. Những người này đều là kiệt xuất trong đám người, mà trên đường tu đạo còn như thế, có thể nghĩ mà biết người bình thường sẽ càng thêm gian nan và nguy hiểm đến mức nào. Từng có người nói một câu: “Còn sống mới là thắng lợi lớn nhất!” Người cũng thời đại đến cuối cùng không phải so nhau chiến lực, mà là xem ai còn sống lâu dài hơn. Mấy phần bi thương, ba mươi lăm phiến hoa trắng bay múa, là đám Long Mã, Thanh Loan... tiễn đưa cố nhân chết đi, cũng chỉ có thể thảy lên một nắm đất, lập một phần mộ chôn quần áo và di vật của họ. Người của mười hai thánh giả không ngã xuống, lần này trong ngộ đạo duới tuệ quang của Bồ Đề chiếu rọi tâm hải, hiểu được chân nghĩa của đạo, rèn luyện hồn cốt, đều có tiến bộ nhảy vọt. Cường đại nhất là Cửu Vĩ Ngạc Long, Hoàng Kim sư tử đều đạt tới Thánh Vương tầng thiên thứ sáu. Không phải bọn họ không đủ cường đại, mà bởi vì so sánh với tư chất nghịch thiên như Long Mã. Cơ Hạo Nguyệt như vậy tựa như có vẻ yếu hơn, nhưng nếu so với chính mình trước kia, kỳ thật đạo quả rất kinh người. Hơn nữa. bọn họ chậm rãi đuổi theo tuyệt không thành vấn đề, bởi vì cảnh giới Vương của Thánh nhân tầng thiên thứ chín tất nhiên là một cái cửa ải lớn nhất, sẽ ngăn cản rất nhiều kỳ tài ngút trời. Từ xưa đến nay, cũng không biết có bao nhiêu nhân sĩ kinh diễm quá sớm đạt tới Thánh Vương tầng thiên thứ chín, nhưng từ đó về sau dùng cả một đời kế tiếp tấn công đột phá, đều không thể tiến thêm một bước vào lĩnh vực Đại Thánh. Đây là một cái hố ngăn cách, người thiên tư ngút trời, đi đến rất sớm cũng không nhất định có thể bước qua cửa ải này, mà người tới sau cũng không nhất định bị ngăn cản không vượt qua được. Đối với rất nhiều tu sĩ mà nói, từ Thánh Vương lột xác thành Đại Thánh, giống như cá chép vượt vũ môn hóa rồng, là một lần tọa hóa và tái sinh lớn nhất của đời người, vì vậy đây cũng là nguyên nhân Đại Thánh là cao cao tại thượng, có thể nhìn xuống thánh giả khác, không xem ở trong mắt. Qua được bậc thềm đạo này mới tính là ngang hàng, không qua được thì dù là Vương của Thánh nhân tầng thiên thứ chín tuyệt đỉnh, chỉ kém một đường, cũng chỉ là kẻ ở tầng dưới, không cũng chung lĩnh vực, là khác biệt của bản chất. Sấm rền chớp giật, một thân ảnh màu vàng vọt lên, Tiểu Bất Điểm Thiếm Điện Hoàng Điếu mặc dù áp chế cảnh giới, không muốn đột phá cửa ải, nhưng kết quả vẫn không áp chế được, tăng lên một tiểu bậc thang. Nó tu luyện tốc độ quá nhanh, Yêu Thần Hoa là một trong ba loại Thần hoa hạng nhất thế gian, có diệu dụng đoạt thiên địa tạo hóa, làm cho hồn cốt nó reo vang, không thể không thăng cấp. Kết quả cuối cùng là nó đạt tới cảnh giới Thánh Vương tầng thiên thứ bảy, đây dĩ nhiên là kết quả kiên cường áp chế, bằng không nó có thể đã vượt qua Long Mã, Cơ Hạo Nguyệt. Mọi người từng nghĩ tới phong ấn nó, để nó rèn luyện mài aiũa thêm mấy chục năm, bằng không thực sự sợ nó đột phá quá nhanh, tâm cành theo không kịp, mà phát sinh vấn đề ảnh hưởng về sau. Ngày nay, là đại đạo chủ động giao hòa với nó, bị buộc phải đột phá cửa ải, sau này thì khó nói. Vì thế mọi người nhất trí phải khắc chế không để nó thăng cấp. Tiếp sau đó, Cơ Tử Nguyệt độ kiếp, lộ ra đủ các loại dị tượng muôn hình vạn trạng, có cảnh tượng phi tiên, có hình ảnh mười mặt trời đồ sộ ngang trời... thật khỏngthể tưởng tượng. Nguyên linh thể không giống người thường, cũng dung hợp với thứ căn nguyên nhất trong thiên địa, ngay cả độ kiếp cũng như thế, thỉnh thoảng có tiên quang thái sơ, sương mù hỗn độn... các thứ phủ xuống bao bọc toàn thân Cơ Tử Nguyệt. Tuy nhiên, Cơ Tử Nguyệt chí bước lên một bậc thang, đạt tới Vương của Thánh nhân tầng thiên thứ bảy, thiên kiếp liền kết thúc. Kết quả này cũng là chính nàng nắm trong tay, bởi vì Thần Ma dịch của nàng vẫn chưa có dẫn tới công hiệu. Thần Vương Cơ Hạo Nguyệt, Diệp Phàm cũng vói Bàng Bác trợ giúp nàng tính toán, phát hiện nàng là Nguyên linh thể không nên đột phá như vậy, mà phải phát huy ra gĨá trị lớn nhất của Thần Ma dịch. Nguyên linh thể dẫn động căn nguyên, Thần Ma dịch có áo nghĩa căn bản nhất của ba ngàn Thần Ma thái cổ, cần phải tiến hành thôi diễn, tìm hiểu, hoặc giả có thể thúc đẩy đại đạo trong này hướng tới cực hạn, hòa tan thành một thể cho nàng sử dụng. Vì vậy, Cơ Tử Nguyệt cũng không vội tu luyện, mà chỉ tìm hiểu hợp đạo. Nhiều năm qua như vậy nàng luôn tìm hiểu pháp ở trong này, để tương lai bản thân mình đạt tới mạnh nhất. Bọn họ đi tới từng bước này, tăng lên một tiểu cảnh giới đã không phải là vấn đề lớn nhất, mà điều phải lo lắng chính là đạo của mình, có thể đạt tới độ cao loại nào. Bởi vì, gần như mọi người đều sẽ bị ngăn lại ở trước Đại Thánh, trước một quan ải đạo này. Tiểu cảnh giới chỉ cần có một quàng thời gian nào đó là được rèn luyện tăng lên, không là nan đề gì. Ngày nay, phàm là người có chí tranh hùng trên Đế lộ đều sẽ cường điệu cân nhắc vấn đề chiến lực, làm thế nào mới có thể đạt tới mạnh nhất trong cũng cấp, đây là nan đề hàng đầu. Xa xa trên không trung, sấm sét gió bão mãnh liệt, yêu khí xông lên tận trời, Bàng Bác đang gào rống, chống đỡ thiên kiếp. Hình dạng hắn như một Yêu tôn cổ xưa vạn năm, trong mỗi cái nâng tay dường như có thể đánh rơi chín tầng trời. Con ngươi hắn bắn vọt ra thần mang, ở trong thiên kiếp diễn biến pháp của chính mình, hoàn thiện đạo của chính mình. Tiếng gào thét liên tục vang lên, hắn tấn công đến huyết mạch sôi trào. “Rắc” một tiếng, hắn lấy ra một miếng gỗ quan tài cắn “rốp rốp”, hóa thành tinh khí, thần thái càng thêm uy mảnh. - Thằng nhỏ này không cứu được rồi! Hận gỗ quan tài tới mức này, đến nỗi đối kháng với thiên kiếp đều phải cắn nó cho hả giận! Long Mã nói mát. Những năm gần đây, Cơ Tử Nguyệt. Bàng Bác đều phân biệt xuất ra Thần Ma dịch. gỗ quan tài Thần dược chia xẻ cho mọi người, mỗi người đều được hưởng qua, nhưng món sau quả thực mùi vị không ra gì. Khi lôi kiếp chấm dứt. Bàng Bác đột phá hai trọng quan, đạt tới Vương của Thánh nhân tầng thiên thứ tầm. giơ tay nhấc chân vêu khí cuồn cuộn, như mây đen áp đinh, tản ra một loại khí cơ khổng lồ đáng sợ. - Nếu gắn lên hai cái sừng, thật có chút giống Ngưu Ma Vương! Cơ Tử Nguyệt cười nói. Bàng Bác dáng người rất khổng lồ, ngày nay lại cao thêm hơn phân nửa đầu. bắp thịt toàn thân nổi phồng lên, thân thể màu đồng cổ cao hơn một trượng, như là một tấm bia cực lớn đứng sừng sững ở nơi đó, khiến người ta kiêng dè. - Hấc hắc! Xem ra vẫn là bổn tọa thu hoạch lớn nhất, thăng cấp tới ba trọng thiên, có ai tranh phong cũng? Tên Long Mã hỗn đản này ngạo nghễ nhìn quét qua mọi người, rất có mấy phần mùi vị cầu bại tuyệt đình. - Không nói ai khác, chỉ riẻng Tiểu Bất Điểm nếu thật sự đột phá cửa ải là hoàn toàn có thể đạp ngươi dưới chân! Bàng Bác cười ha hả nói. Ba mươi năm, ở bên ngoài đã xảy ra rất nhiều chuyện. Mấy năm qua mọi người không ngừng thức tỉnh độ kiếp, nhất là gần đây Thánh giả Thanh Loan, Hắc Hùng từng ra ngoài tìm hiểu, biết không ít tình huống. Bí Ngạn tràn ngập một bầu không khí chết chóc, nhiều năm qua đã chết rất nhiều người, máu tươi nhuộm đỏ thiên địa, về phần Thần vực vẫn phòng thủ kiên cố, thủy chung không có bị phá vỡ. Trong thời gian này, Cổ Hoàng binh Vạn Long Linh không chỉ một lần công phá, nhưng Sát trận đồ của Linh Bảo Thiên Tôn dẫn động khí cơ của bốn thanh sát kiếm, toàn bộ ngăn chặn, rồi đánh cho Vạn Long Linh bay ra ngoài Bỉ ngạn, có Đại Thánh ngã xuống. Những năm gần đây, Thần vực uy danh đại chấn, mấy vị Thần lão như mặt trời ban trưa, mặc cho gió đông nam tây bắc thổi tới, đều sừng sững không nhúc nhích. - Có điếm quỷ dị! Ta cũng không tin Đại Thánh của Vực ngoại sẽ cam tâm, ta nghĩ có thể sẽ tới một hồi bão tố lớn nhất, bất cứ lúc nào sẽ trời sụp đất nứt! Cơ Hạo Nguyệt trầm giọng nói. Mọi người suy nghĩ, có lẽ thật sự sắp có đại biến. - Diệp Phàm vẫn chưa tinh lại, hắn rốt cuộc ngộ đạo và pháp cái dạng gì? Dưới tàng cây bồ đề, Diệp Phàm thực im lặng khoanh chân ngồi đó, giống như một thần tượng, bảo tướng trang nghiêm, thủy chung không nhúc nhích. Nhiều năm qua như vậy, mọi người đều lần lượt thức tỉnh, độ kiếp, chỉ có hắn trước sau như một. không có mảy may biến hóa, như là đã tọa hóa ở nơi đó. Nếu không có một cổ khí cơ tràn đầy như biến đang ngủ đông trong cơ thể hắn. mọi người sớm đã tiến lên đánh thức hắn rồi. Khổ tọa như vậy, động một cái chính là mấy chục năm, ở cảnh giới này xưa nay hiếm thấy. Hai mươi mấy ngày sau, dưới cây bồ đề, Diệp Phàm chợt mờ choàng mắt, hắn đứng lên, lập tức xuất hiện ra một dao động huyết khí mênh mông khó lường. - Đã tỉnh rồi! Đây là sắp độ kiếp! Long Mã kêu lên. Nó không thể không cảm thán, ngồi xuống một lần ba mươi năm đúng thật là cần một loại nghị lực rất lớn. Nhưng mà. Diệp Phàm cũng chưa đi độ kiếp, hắn đứng dưới cây bồ đề, dang rộng hai chân, duỗi thẳng hai tay, bắt đầu diễn biến một loại đạo cũng pháp đáng sợ, chỉ mới thức thứ nhất vừa ra đã khiến cho thiên địa gào thét. - Đây là pháp gì? Mọi người vô cùng nghi hoặc. Nhưng bọn họ biết rõ, tới cấp Diệp Phàm này rồi, điều hắn theo đuổi không chỉ có tăng lên cảnh giới, mà càng thêm quan tâm chính là con đường vô địch, phải lĩnh ngộ pháp có một không hai trên thế gian, trong cũng thế hệ không có đối thủ. Hiển nhiên, ba mươi năm nay hắn có thu hoạch, bắt đầu sáng tạo bí thuật và đạo pháp của chính mình. Bí cảnh Tứ Cực bổ sung tất cả đều là thiết yếu, mà đạo chính thống của chính mình cũng cần bí thuật và pháp đạo hộ giáo. Ngày nay hắn đi đúng là con đường này, đây là chỗ căn bản của đạo vô địch, phải có “đại thuật” thực chất của riêng mình.