Giấc Mộng Đế Vương

Chương 111 :

Ngày đăng: 18:15 30/04/20


Nàng luôn cảm thấy thời điểm khi hắn ngủ là thuận mắt nhất, đôi lông mi đen dài, sống mũi thẳng, nhìn đôi lông mi xinh đẹp vẫn đang nhắm lại nàng liền yên tâm đánh giá, mấy lần trước cùng hắn ngủ thì hắn luôn tỉnh trước mình một khắc, sau đó bị hắn ôm thật chặt vào lòng, khẽ ngẩng đầu, nương theo ánh bình minh vừa ló dạng, an tĩnh nhìn nam nhân bá đạo điều khiển vận mệnh của nàng...



Đợi khi Thái phó giật giật chân mày, hơi hí mắt ra đã thấy giai nhân trong ngực đang an tĩnh nhìn mình, đôi môi mỏng hơi nhếch lên mang theo ý cười, ngẩng lên hôn vào đôi mắt to linh động kia. Đêm qua, hắn uống hơi quá chén, nhất thời cũng không muốn rời khỏi giường, liền dùng chiếc cằm râu mọc lún phún cọ cọ lên làn da trắng nõn của Trứng gà bên cạnh.



Làn da của công chúa mềm mại làm sao mà chịu nổi sự cọ xát đó, chỉ thấy cọ qua 2 cái da nàng liền ửng đỏ. Màu đỏ ửng thẹn thùng đó đã làm cho người nào đó càng chỉ muốn cứ ở trong chăn này mà dùng cằm cọ sát hết làn da trắng khắp người kia!



Đáng tiếc thời điểm lên triều đã tới, cho dù đêm qua có uống rượu Lộc huyết say mèm thì cũng phải rửa mặt tỉnh táo, để xử lý sự vụ quan trọng của quốc gia, sau khi hung hăng hôn lên môi giai nhân, hắn càng không kiềm chế nổi mà đưa tay vào tỉ mỉ xoa nắn da thịt mềm mại bên dưới lớp chăn gấm, sau đó cắn chặt răng đứng dây đi lên triều.



Nếu quyền thần đã đi xử lý triều chính, thì tiểu hôn quân đương nhiên nhàn hạ đánh thêm vài giấc ngủ nướng.



Lúc sáng sớm, Niếp Thanh Lân cuối cùng cũng lười nhác ngồi dậy, vừa dùng qua đồ ăn sáng, liền nghe Đan ma ma bẩm báo thị nữ cận thân bên người Hoàng hậu là Hải Đường cầu kiến.



Niếp Thanh Lân nghĩ rằng có lẽ Tiểu Trầm hậu Hoàng hậu có việc cầu khiến nên mới sai Hải Đường qua đây, liền để thị nữ tuyên nàng vào. Hải Đường vừa vào liền quỳ xuống đất khóc nấc lên. Niếp Thanh Lân chấn động vội hỏi: “Ngươi khóc cái gì, Hoàng hậu xảy ra chuyện gì?”



Hải Đường khóc thút thít nói: “Bẩm công chúa, xin người mau cứu tất cả người ở Cam tuyền cung đi, Hoàng hậu… Hoàng hậu… không thấy đâu nữa…”



Nghe lời nói không đầu không đuôi của tiểu thị nữ này, Niếp Thanh Lân hơi nhíu mày nói: “Ngươi nói cái gì?”



thì ra tối hôm qua sau khi uống rượu Lộc huyết xong, Hoàng hậu có chút choáng váng, liền trở lại tẩm cung sớm. Bởi vì thường ngày nàng ngủ sớm, nhưng hôm qua không biết tại sao, làm thế nào cũng trằn trọc không ngủ được. Vì thế dứt khoát đứng dậy đi về phía hoa viên Thái Hồ du ngoạn.




Ngẩng đầu một cái, phát hiện Hoàng Thượng đang mặc long bào chậm rãi từ trong ngự hoa viên đi ra, đang đi về hướng bên này, thầm nghĩ muốn lập công để, đòi phong thưởng, nên chanh chóng chạy đến trước mặt hoàng thượng, khom người xuống: “Chúc mừng bệ hạ, Hoàng hậu có tin vui.”







Editor có lời muốn nói: Chương này bạn Lân có hơi hiểu hiểu tình cảm của mình rồi *vỗ tay*



Lúc đầu mình cứ tưởng Cát Thanh Viễn là nam phụ si tình, ôn nhu như ngọc, không ngờ…hơi thất vọng một chút =___= nhưng phải công nhận là cha con nhà bạn Viễn đúng là sâu không lường được, nhẫn nhịn nhiều năm như vậy. Có lẽ từ lúc phát hiện vợ mình hồng hạnh với tiên hoàng là Cát lão đại nhân đã nghĩ ra kế này rồi.



Vì hình tượng bạn Thái Phó đã gắn với hai chữ vô sỉ từ lâu nên nhiều khi quên mất bạn ấy là chiến thần không gì không làm được, làm sao có chuyện bạn ấy chết đuối lãng xẹt vậy chứ. Tiết mục anh hùng cứu mỹ nhân sắp lên sàn! Hú hú! (Có một lần thấy chị Hằng spoi, nên anh hùng đồng nghĩa với việc cứu mỹ nhân là việc chúng ta có H) 



Lảm nhảm hơi nhiều rồi, khụ, chống tay ngồi chờ H thôiiiiiiiiiii



Betaer giải thích:Đoạn này nói về sự thông minh của Niếp Thanh Lân, mình giải thích sợ mọi người không hiểu. Khi bị Cát Thanh Viễn bắt, Niếp Thanh Lân dung giọng nói trẻ con ngây thơ gọi ‘A Khê ca’ mục đích dò xét xem người này có nghĩ tình xưa để tính bước tiếp theo, nhưng do gã này quá nham hiểm, bắt buộc nàng viết thư nàng thà không viết.



Còn đoạn trên, lúc Niếp Thanh Lân viết 2 bức thư. 1 cho Ngô Các Lão dẫn đầu quần thần còn trung trong triều kiến nghị kéo dài thời gian đợi Lang Tây vương đến. (Niếp Thanh Lân có thể không biết ai trung ai gian, nhưng Ngô Các Lão làm quan lâu đương nhiên sẽ biết).



Giờ đợi Thái Phó dzìa thui. Chương sau khất cái Thái Phó dzìa rồi,hấp dẫn lắm