Giấc Mộng Đế Vương

Chương 132 : Ngoại truyện Bát công chúa (hạ)

Ngày đăng: 18:16 30/04/20


Nghĩ đến đây, hắn liền vỗ bàn một cái, trừng mắt cao giọng quát: “Đúng là không biết điều!”



nói xong liền đứng dậy giơ chân đạp chiếc bàn trước mặt một cái làm mặt bàn lộn đổ ra đằng trước.



Ở phía ngoài cửa hàng dân chúng vây xem có chút náo nhiệt, nhỏ giọng nói: “Bắt đầu rồi… bắt đầu rồi.”



Hưu Đồ Hoành vốn đang ở bên ngoài tra xét mấy xe thảo dược mới được chuyển đến, đột nhiên nghe thấy thanh âm ném bàn từ phía đại đường của tiệm thuốc, lập tức chạy thật nhanh vào trong.



Vừa đi vào hắn liền thấy, trong tiệm là một đống hỗn độn, chiếc màn vải che trước nương tử đã bị kéo xuống, chiếc bàn trước mặt tiểu nương tử cũng bị đạp đổ, ngã chỏng ngọng trên mặt đất.



Vị Ngô tiểu anh hùng sau khi lật đổ bàn ghế xong, thấy Hưu Đồ Hoành đi vào, lập tức vung nắm đấm về phía hắn. Hưu Đồ Hoành đã sớm tức đỏ mắt, vội vã nhìn tình hình của nương tử xong, hắn cũng lười cùng tên vô lại này dây dưa, chỉ hất một chân lên, đem Ngô tiểu anh hùng đạp vằng vào tường. Ngô tiểu anh hùng bị đạp xong, sắc mặt trắng nhợt, sau đó run rẩy phun ra một ngụm máu.



Bọn thị vệ theo hầu Ngô công tử toàn là những bọn chuyên đi gây rối! Vừa thấy chủ nhân nhà mình bị hành hung, làm sao chịu ngồi yên? Liền vung tay lên, cầm lấy gậy gộc giấu trong tay áo, tất cả cùng xông lên phía trước. Người Hung nô vốn dĩ mãnh mẽ và hung dữ, trước kia bọn chúng cũng từng gặp qua một số người biết võ công, nhưng có câu: “Hổ mạnh cũng không địch được bầy sói, hảo hán cũng không đấu được số đông”, cho dù là hán tử dung mãnh cuối cùng cũng thua dưới loạn côn của bọn họ, lần này thấy tiểu chủ nhân bị chịu thiệt, liền hăng máu chuẩn bị trả thù giúp chủ.



Ngay tại lúc bọn chúng tiến vào, còn chưa đợi Hưu Đồ Hoành động thủ, năm tên tiểu nhị trong tiệm thuốc đã ra tay trước.



Dân chúng vây quanh đều tròn mắt lên nhìn, cừ thật, rốt cuộc đám tiểu nhị này ở đâu ra thế? Bình thường luôn tươi cười nhã nhặn đón khách, nhưng giờ phút này thì bộ dáng lại hoàn toàn khác, từ trong giỏ thuốc rút ra những thanh trường đao sáng loáng, mặt hằm hằm sát khí lao thẳng về phía bọn phá đám vô lại, ra tay sạch sẽ lưu loát, nhìn theo hướng tay chân bọn họ, liền thấy chiêu chiêu ra tay dứt khoát, thanh âm xương gãy vang lên liên tiếp.



Chỉ trong một khoảnh khắc, đoàn quân chuyên đi diệt người Hung Nô “Ngô gia quân” liên tiếp phát ra những tiếng kêu thảm thiết, nằm úp sấp mặt trên đất.



Có một tên mới gia nhập, lần đầu đi theo Ngô công tử gây sự, trong lúc tay chân khiếp vía nên đứng trốn một góc, nhìn thấy tình trạng thảm thiết của đồng bọn, nhất thời sợ tới mức tè cả ra quần, vội vàng chạy đi báo quan tìm viện binh.



Tiểu nhị trong quán đều là tinh anh trong Hắc Kỳ Quân do chính Thái phó đại nhân tỉ mỉ chọn lựa, ở trên chiến trường giết địch vô sô, thu nhập mấy tên lưu manh này dễ như trở bàn tay, không cần Vương gia phân phó, liền đem hết một lũ thương tích tàn phế này kéo ra ném trên đường lớn, sau đó dùng nước bắt đầu cọ rửa sạch sẽ trước cửa tiệm thuốc.
Thái phó đại nhân vác khuôn mặt tuấn tú lạnh lẽo đi tới, nhìn qua vao mỹ nhân, thấy những dòng chữ trên trang giấy đang viết đến chỗ gay cấn nhất --- Quả phụ kia e lệ hô: “Tướng quân mau mau dừng tay! Đừng lột quần ta ra mà...” Tướng quân liền đem đôi chân dài trắng như tuyết của quả phụ dang ra rộng hơn nữa, miệng nói: “Nương tử cứ thong thả nằm đó, lát nữa bản tướng quân sẽ nhiệt tình hầu hạ thoả đáng, bảo đảm nàng sẽ quên tên trượng phu chết tiệt đã thành quỷ kia của nàng...”



hắn nhớ rõ mấy ngày trước đây từng hỏi thăm về vị Hồng bút thư sinh với bút pháp thần kỳ như hoa trôi nước chảy này là ai. Người khác đều viết về thiên kim tiểu thư, vì sao nàng này lại đi viết về quả phụ. không nghĩ tới nàng lại nháy mắt nói với hắn: “Nếu muốn sách bán chạy, thì phải làm cho người ta lạc vào cảnh giới kỳ lạ, mua những cuốn sách đủ loại người, từ phụ nữ có chồng, quả phụ... Những người này đã được trải qua cuộc sống vô cùng ly kỳ, nếu còn không bán chạy, thì thiên lý ở đâu?”



Lúc đấy hắn còn cảm thấy buồn cười, nhưng mà đến bây giờ thì cười không nổi. Đam mê đến độ bỏ cả mọi việc như thế này... Hay là nàng muốn theo những quả phụ kia, muốn trượng phu chết sớm để nếm thử trai tráng của cả triều văn võ?



Nghĩ tới đây, một bàn tay hắn liền lấy luôn cây bút đang múa trên giấy, ôm lấy eo nàng ôm lên long sàng.



Niếp Thanh Lân xõa mái tóc dài thoải mái cười to, chỉ chốc lát sau đã bị nụ hôn của hắn chặn miệng, ở trên long sàng cùng vị nam tử mình yêu quấn quít cùng nhau.



Dưới ánh đèn chập chờn của cung đình, một trong những tờ bản thảo rơi xuống trên mặt đất. Chỉ thấy trên đó có một hàng chữ nhỏ xinh đẹp:



“Hoang đường thế gian nhìn bằng mắt



Mấy ai hiểu được tấm chân tình



ẩn sau mành trúc, sau chăn gối



Nam nữ yêu nhau có tội gì?



- - Hồng bút thư sinh