Giấc Mộng Đế Vương

Chương 31 :

Ngày đăng: 18:15 30/04/20


Con đường quan đạo Yến Tử Hồ bị máu tươi nhuộm đẫm, sau khi phủ một lớp cát vàng thật dày lại bắt đầu thông hành.



Tuy rằng bốn ngày trước nơi này vẫn là cảnh tàn sát khốc liệt, hiện tại khách lữ qua lại tới lui, lúc những chiếc xe nhỏ chầm chậm đi qua, nhóm tiểu dân thế nào cũng không tưởng tượng được tình cảnh đáng sợ ngày hôm đó.



Trương thái y ngồi trong xe ngựa, vết thương bị đao chém trên vai vẫn hơi đau, nhưng trong lòng hắn hận không thể nhanh chóng đến đích.



Qua đường eo núi, trước tiên hắn bố trí xe ngựa ở bên đường trong rừng, sau đó bước nhanh tới khu vực dưới sườn núi, đi vào chỗ ẩn nấp bí mật của tiểu Hoàng đế phía trước sơn động, cúi người xuống đẩy đống cỏ dại ra, lại cố hết sức đẩy một tảng đá lớn, bên trong lộ ra một khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt. Đôi mắt to linh động, lúc này gắt gao khép chặt, giống như không có chút sự sống này...



Tay Trương thái y hơi run run, có chút khiếp đảm đi qua xem thử hơi thở của đứa bé kia, sau khi cảm giác được hơi thở yếu ớt kéo dài, mới nặng nề buông lỏng một hơi.



hắn đưa tay rút mấy cái châm dài phía sau gáy của đứa bé kia, sau đó ôm lấy người không còn được bao nhiêu trọng lượng, đi thẳng đến chỗ để xe ngựa, lên xe ngựa liền vội vàng rời đi...



Thôn Hoa Khê ở phía Bắc kinh thành, đáng lẽ phải là một thôn xóm vô cùng náo nhiệt, vị trí mặc dù gần nhưng lại cách kinh thành một ngọn núi, phải đi qua một con đường núi hiểm trở, nên nơi này từ một trung tâm phồn hoa trở thành một nơi thế ngoại đào nguyên.



Đồ ăn chủ yếu của người trong ngọn núi này là rau, đất đai vùng này quanh năm ẩm ướt, các loại rau được trồng ra vô cùng ngọt, các vật phẩm rau trong cung một nửa là do thôn Hoa Khê cung ứng, bởi vì là nơi cung cấp rau cho hoàng gia nên quan phủ cũng rất ít khi đến quấy rầy, chỉ mong mưa thuận gió hòa, các loại rau không bị thối nát, sưu thuế cao cũng được miễn giảm không ít.



Tuy nhiên tính bài ngoại của thôn này rất cao, người bên ngoài căn bản không có khả năng ở lại trong thôn, dù sao thì ruộng đất cũng có hạn, đâu có dư thừa để chia cho những người mới tới!



Nhưng điều này không áp dụng đối với lão Trương Thái y, năm đó ông chữa khỏi bệnh cho tộc trưởng trong thôn, nói ra yêu cầu sau này muốn ở trong thôn dưỡng lão, đã bỏ ra một số tiền lớn để mua nhà cửa tại đây.



Tộc trưởng cảm động và ghi nhớ ân cứu mạng của lão Thái y, nên đã đem sân nhỏ ở thôn đông tặng cho Trương lão tiên sinh, nhưng lão Thái y kiên quyết không chịu nhận, sau khi tộc trưởng nhân lấy ngân phiếu, mới tiếp nhận khế ước nhà đất.




Lúc này, bọn nhỏ trên tường rào cũng lập tức giải tán, tất cả đều bị mẫu thân gọi về ăn cơm.



“Nhìn ngươi xem, chóp mũi vẫn còn dính tro đen.” Niếp Thanh Lân cười cầm cái khăn lau chóp mũi chă rửa sạch bụi đen của Trương Thị Lang.



Ngay tại lúc hai má tiểu Thái y vẫn đang ửng hồng, lại tự mình gắp một miếng dưa xanh để vào trong chén của hắn: “Đây là một vài món ăn lúc trước Xảo Nhi dạy cho ta, tuy rằng khá đơn gian, nhưng mùi vị rất ngon, mẫu phi của ta... Mẫu thân lúc còn sống rất thích ăn.”



Trương Thị Ngọc không có ý định nhắc nhở giai nhân, mặc dù là món ăn đơn giản, nhưng hai người họ phải làm suốt ba canh giờ, hơn nữa phần lớn các bước thực hiện đều do hắn làm.



Nếu không phải Lâm nhi kiên trì, thì ngay cả việc cầm cái muôi nhỏ, hắn cũng không muốn để cho giai nhân đụng đến, người khác có thể không biết, nhưng hắn sao lại không rõ đây chính là thân thể ngàn vàng?



Nếu bản thân mình có đủ bản lãnh, nhất định sẽ mua một nơi sơn trì xinh đep tuyệt trần, xây nhà thật cao, chung quanh trồng cây cỏ um tùm để che giấu đến mĩ thiếu nữ xinh đẹp vất vả lắm mới có thể đến gần này.



Nghĩ vậy, Trương Thị Ngọc hạnh phúc thỏa mãn nuốt xuống miếng thức ăn mà Niếp Thanh Lân gắp. Sau đó nói: “Sáng mai ngày họp chợ, ta muốn điđến các chợ lân cận để mua chút đồ dùng, Lâm nhi có muốn mua gì không?”



Nghe thấy vậy, ánh mắt Niếp Thanh Lân hơi sáng lên: “Giống như lần trước đi, ta muốn mua y phục, còn có trâm cài tóc, bột nước...”



Trương Thị Ngọc dùng sức gật đầu, vô lực tự hỏi, y phục mua lần trước, có vài bộ tiểu chủ tử còn chưa mặc đến đâu!



hắn thật sự là hy vọng có thể mua toàn bộ những bộ y phục đẹp nhất cho thiếu nữ xinh đẹp này, tận lực gom hết những thứ đẹp nhất trên thế gian này để đặt dưới chân mỹ nhân đẹp nhất thiên hạ này...