Giai Nhân Và Luật Sư

Chương 2 : Bạn thân về nước

Ngày đăng: 18:08 30/04/20


Thấy Đan Diễn Vy nói như vậy, mày Lục Trình Thiên mới giãn ra, rót cà phê uống một ngụm.



Sau khi Lục Trình Thiên ăn sáng xong, ra ngoài, Đan Diễn Vy bắt đầu lau dọn căn hộ, dùng chất tẩy rửa khử sạch mùi nước hoa của bản thân, xác định trong căn hộ không còn chút dấu vết nào của bản thân, sau đó mới đẩy hành lý ra đi.



Đan Diễn Vy rời khỏi tòa nhà, đẩy hành lý đi đường nhỏ, vòng qua vườn trúc, tới một tòa nhà khác.



Một năm trước, cô tích đủ tiền mua một căn hộ ở khu nhà này, cách căn hộ của Lục Trình Thiên hai tòa nhà. Có lẽ đã sớm đoán ra sẽ như vậy, mà bản thân cô tự mình tạo nghiệt, vì thế mới mua căn hộ gần anh như này.



Sau khi đến căn hộ, Đan Diễn Vy treo quần áo vào trong tủ, sau khi sắp xếp xong liền vào nhà tắm rửa mặt, nhìn bản thân trong gương, ngây người một hồi, sau đó nói: “Bốn năm rồi, Đan Diễn Vy, mày nên thấy thỏa mãn rồi.”



Nên học được cách sống độc lập một mình rồi.







Đan Diễn Vy làm việc ở một hãng giày, đầu năm nay được đề bạt lên chức tổ trưởng, ngoài 2 tháng mùa cao điểm cần cô hỗ trợ ra, thời gian còn lại đều khá nhẹ nhàng, căn bản đều ở chỗ Lục Trình Thiên.



Giờ cô hạ quyết tâm không gặp mặt Lục Trình Thiên, cũng không nhớ anh, đặt toàn bộ tâm trí vào công việc, mà Lục Trình Thiên cũng vì vụ án mà bận rộn, đến một cuộc điện thoại cũng không gọi cho cô.



Dần dần, thời gian như thoi đưa, đợt khuyến mãi mà Đan Diễn Vy làm sắp kết thúc rồi.



“Tiểu Lâm, cô đi lấy mẫu mới nhất trong kho ra đây, bỏ mấy mẫu trên giá này xuống…” Mới sáng sớm, Đan Diễn Vy bận rộn ở cửa hàng như thường ngày, vừa dặn dò được 2 câu, Vũ Thư đã gọi điện tới.



“Vy Vy, tớ vừa xuống máy bay rồi, cậu có thể đến đón mình không?’



Đan Diễn Vy ngây người, không ngờ Vũ Thư quay lại nhanh như thế, đáp một câu, rồi dặn dò nhân viên, sau đó liền lái xe ra sân bay.
Vũ Thư là học sinh giỏi khối khoa học tự nhiên, là trạng nguyên toàn tỉnh, xinh đẹp tới mức khiến một nửa số nam sinh của trường ngày ngày theo đuổi, thế nhưng môn xã hội không tốt, vắt kiệt chất xám cũng không viết nổi thư tình, cuối cùng liền tìm Đan Diễn Vy giúp đỡ.



“Vy Vy, không phải cậu thường làm giấy tờ cho văn phòng sao, nhất định viết văn rất tốt, cậu giúp mình đi.”



Trước yêu cầu của bạn thân, đương nhiên Đan Diễn Vy không thể từ chối, thức cả đêm giúp cô ấy viết thư tình. Nói là giúp Vũ Thư thực ra những lời trong thư tình cũng là tiếng lòng mà bản thân cô đang che giấu, chỉ là không ai biết mà thôi.



Ngoài thư tình, Đan Diễn Vy còn giúp Vũ Thư nghĩ vài kế sách, chỉ một tháng ngắn ngủi, Vũ Thư liền khoác tay Lục Trình Thiên đến trước mặt Đan Diễn Vy, cười sáng lạn: “Vy Vy, giới thiệu với cậu, đây là bạn trai mình, Lục Trình Thiên.”



“Vy Vy, Vy Vy?”



Vũ Thư khua khua tay trước mặt Đan Diễn Vy, có chút bất mãn chu miệng: “Mình bảo cậu nghĩ cách giúp mình, vậy mà cậu lại nghĩ chuyện khác, thật quá đáng.”



“Vừa… vừa rồi mình đang nghĩ chuyện của cửa hàng.” Đan Diễn Vy hồi thần, cười với Vũ Thư: “Được rồi.”



“Thật sao?” Vũ Thư cực kì vui mừng, hôn gió với Đan Diễn Vy: “Vy Vy, mình yêu cậu. Đúng rồi, không phải văn phòng của Thiên cũng ở gần đây sao? Hai người mấy năm nay có liên lạc không?”



“Mình bận như vậy, sao có thời gian liên lạc với anh ấy chứ?” Đan Diễn Vy nói, gắp cá đã bỏ xương vào bát Vũ Thư: “Hơn nữa, giờ anh ấy là người nổi tiếng, vụ án nhận cũng càng rắc rối, đoán là cũng rất bận rộn.”



“Mình còn cho rằng hai người còn liên lạc, muốn xin cậu số điện thoại của anh ấy.” Vũ Thư chu miệng: “Bỏ đi, mình vẫn còn liên lạc với một vài bạn đại học, đến lúc đó xin bọn họ vậy.”



Đan Diễn Vy đáp một tiếng.



Sau đó Vũ Thư lại lải nhải đủ thứ chuyện với Đan Diễn Vy.