Gián Đập Không Chết
Chương 12 :
Ngày đăng: 20:30 19/04/20
Trên mũi Trương Lãng còn đeo băng gạc, ngồi ở trong văn phòng của mình gọi điện thoại cho người nào đó…….
‘Ring ring ring……..’
[A lô, xin chào, điện thoại đã chuyển đến đây. Tôi là Cừu Đại Địa, xin hỏi ngài là ai?]
“……..Đại Địa, là tôi…A…Cậu đừng cúp máy! Tôi có chuyện muốn nói!”
[……..]
“Đại Địa, tôi rất đói……..Cậu có thể đem cơm đến công ty của……..[Cụp!]……..?! Này, Đại Địa? Này, này……..”
Chưa từ bỏ ý định, lại gọi một lần.
‘Ring ring ring……..’
[Xin chào, tôi là Cừu Đại Địa. Xin hỏi tìm ai vậy?]
Bóp chặt mũi.
“Xin chào, tôi là nhân viên của tạp chí CEL, Trương Tổng biên tập của chúng tôi mới nhờ tôi chuyển lời cho ngài, mong ngài mang chút đồ đến đây cho ngài ấy. Cảm ơn!”
[Anh ta là ai vậy? Tôi không biết. Này cô, cô tìm nhầm người rồi. ‘Cụp!’]
“……..”
Năm giây sau, cùng với tiếng kêu kỳ quái truyền ra từ bụng của Trương Tổng biên tập, điện thoại lại bị ấn số.
[Xin chào, xin hỏi tìm ai?]
Nắm chặt mũi.
—- Hắn đã quên mất, Cừu Đại Địa vốn không phải là homo thuần túy thích đàn ông. Ngược lại, Cừu Đại Địa còn nghĩ hắn mới chính là…….gay.
Tiếng chìa khóa cắm vào cổng tò vò. Đại Địa đã về rồi.
“Đại Địa, cậu chậm đã. Tôi có lời muốn nói với cậu!”
Trương Lãng chặn bước chân của Đại Địa lại ngay trước khi cậu ta bước vào phòng.
“Có việc gì?”
Đại Địa không lạnh không nhạt hỏi.
“Trước tiên cậu cứ lại đây đã, chúng ta ngồi ở trên sofa chậm rãi nói chuyện. Cứ đứng như vậy thì làm sao mà nói chuyện chứ, cậu nói có phải hay không?”
Lặng yên trong chốc lát, Đại Địa theo Trương Lãng ngồi lên sofa.
“Vừa lúc tôi cũng có việc muốn nói với cậu…….”
“Cậu trước tiên nghe tôi nói đã!”
Trương Lãng lên tiếng chặn ngang Đại Địa.
“Tôi cảm thấy hai chúng ta không thể cứ tiếp tục như vậy nữa! Cậu xem đi, một gia đình đang tốt đẹp đều biến thành cái dạng gì rồi?! Sau khi về nhà không có đồ ăn thơm ngon, buổi sáng quần áo cũng không được giặt. Ra khỏi cửa không có người tiễn, đi về cũng không thấy cậu có chút phản ứng nào. Còn tiếp tục như vậy nữa, cho dù tình yêu của tôi là ngọn lửa được đốt cháy mãnh liệt, cũng sẽ bị dập tắt mất.”
Trương Lãng tựa như oán phu chỉ biết oán giận [vợ yêu], tự bản thân mình lại không chịu động tay thu vén công việc gia đình mà nói với Đại Địa. —- Cậu xem đây có thể xem như lời thổ lộ [tình yêu] chân thành chưa??
“Dập tắt mới thật là tốt. Loại lửa này không cháy cũng không sao! Nếu thật sự cháy lên rồi, tôi cũng không có cách nào thu dọn tàn cục đâu. Vừa lúc, lửa của cậu đã dập tắt rồi, tôi cũng có bạn gái. Giai đại vui mừng! Vừa vặn cũng đón năm mới sắp đến nữa!”
Đại Địa lộ ra gương mặt tươi cười.