Gián Đập Không Chết
Chương 5 :
Ngày đăng: 20:30 19/04/20
Thời điểm ăn cơm chiều buổi tối ngày hôm sau, Trương Lãng cánh tay bó chặt thạch cao không ngừng nhìn trộm Đại Địa. Thấy thần sắc cậu ta như thường, dường như cũng không nhớ rõ hết thảy đã xảy ra tối hôm qua, lúc nay mới an tâm hơn một chút.
“Đang yên đang lành không ăn cơm đi, luôn nhìn tôi làm cái gì?”
Đại Địa cầm bát, gắp một miếng cá sốt chua ngọt bỏ vào trong bát của Trương Lãng.
Không nghĩ tới tất cả những hành động vừa rồi của mình đều rơi vào trong mắt Đại Địa, cười cười xấu hổ, đem cá mà Đại Địa gắp cho nhét vào trong miệng cắn.
“A Lãng……”
“Ừ, có việc gì?”
“Hiện giờ cậu có bận không?”
“Bận chứ, bận ăn cơm nha.”
Giận.
“Tôi là nói cậu có lúc nào rảnh rỗi không?”
Đôi mắt trông mong nhìn vào bát canh.
“Đại Địa, giúp tôi múc một chén canh. A……, lấy thêm cho tôi chút mộc nhĩ. Mấy miếng thịt nữa.”
Nhận cái bát Đại Địa đưa qua, chậm rãi cầm lấy cái thìa.
“Có việc gì vậy? Nói trước cho cậu biết là tôi không có thời gian cùng cậu đi đến viện dưỡng lão đâu đó.”
“Cậu người này sao càng sống càng không có lương tâm! Tôi nói không phải bảo cậu giúp tôi đi đến viện dưỡng lão. Cái đó để đến trước lễ mừng năm mới thì đi……”
Đại Địa bắt đầu hơi giận.
“Tôi là muốn giới thiệu cho cậu người của trường chúng tôi. Đó là một cô gái tốt lắm……”
“A? Please! Cho dù tôi có thích nữ sinh đi nữa, nhưng không hề có hứng thú với mấy tiểu nữ sinh còn chưa có phát triển hoàn toàn này. Đại Địa, không phải tôi muốn nói cậu, nhưng sao cậu lại không có chút thường thức xã hội nào vậy! Tốt xấu gì cậu cũng là một thầy giáo, thế nhưng lại ủng hộ người ở chung với cậu đi đùa bỡn với thiếu nữ vị thành niên……Có phải là cô bé kia lúc đi học truyền mẩu giấy nói cậu lớn lên xấu như Trương Phi chuyển thế không?”
“Cậu đừng có động, để tôi tự mình tắm.”
“Ai nha, cái này gọi là lễ thượng vãng lai thôi. Đã cho cậu sờ loạn tôi rồi, lại không cho phép tôi phi lễ cậu sao!”
Trương Lãng sờ sờ rồi chà xát phần ngực rắn chắc của Đại Địa, cười cười mê đắm nói.
“Cậu nói bậy cái gì đấy! A! Cậu sờ chỗ nào vậy?”
Đại Địa mặt hồng lên tránh né móng vuốt đang lao đến của Trương Lãng.
“Đại Địa, cậu trốn cái gì? Cậu rốt cuộc có giúp tôi tắm không đây?”
Trương Lãng đã chiếm được tiện nghi mà còn khoe mẽ.
Đại Địa không hề hé răng, động tác tắm rửa trong tay nhanh hơn, cậu phải nhanh chóng chấm dứt khoảng thời gian khó khăn này. Nhưng là Trương Lãng rõ ràng không muốn buông tha cậu.
“Cậu đã quên mất rồi sao. Còn phía dưới chưa được tắm rửa đâu. Nửa thân dưới chính là bộ phận quan trọng nhất của đàn ông, cậu phải hảo hảo rửa giúp tôi.”
Đưa tay phải từ trên ngực, theo nách trượt xống cái mông rắn chắc của Đại Địa, dừng lại nắm lấy không muốn rời đi.
Chụp lấy tay hắn hất ra, Đại Địa bắt đầu phát hỏa.
“Cậu còn muốn quậy phá tiếp, liền tự mình tắm đi!”
“Thôi đi, cũng không biết người ta biến thành như thế là do ai hãm hại! Khiến cho bạn gái tôi vừa nhìn thấy tôi đã hỏi có phải là bị người ta đánh hội đồng không?”
Trương Lãng bĩu môi, bộ dáng ủy khuất giống như tất cả mọi người trên đời đều vứt bỏ hắn, đều có lỗi với hắn.
Bất đắc dĩ, Đại Địa lại mềm xuống.
“Được rồi, tôi giúp cậu tắm. Nhưng mà cậu không được phép sờ loạn khắp nơi, muốn sờ liền tự sờ cậu đi. Ok?”
Một lần tắm này, tắm đến mức Đại Địa tràn đầy căm tức không có chỗ phát tiết.
Cũng là tắm, tắm đến Trương Lãng thần thanh khí sảng, trăm vạn lỗ chân lông đều thư sướng. – Bởi vì Đại Địa không kiên nhẫn nổi trước *** kỹ khéo léo của hắn, a, không, là công phu tắm rửa. Ở trên tay hắn cao trào một lần. Giống vậy, vì đòi công bằng, hắn cũng bức Đại Địa làm giúp hắn một lần. Ai nha, cái kia cũng thực là thoải mái nha! Nói thế nào đi nữa, lần này coi như là Trương Lãng hắn thắng một ván.