Gian Khách
Chương 264 : Điều tra tội ác
Ngày đăng: 01:14 19/04/20
Chuyện ám sát ở Sân vận động được Chính phủ Liên Bang thành công che đậy, trong ngày đầu tiên của năm mới, nếu như lộ ra chuyện quân đội tham gia vào chuyện ám sát dân thường, từ Tổng Thống đến Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng, từ Cục Điều Tra Liên Bang đến Châu Trưởng của Lâm Hải Châu, đều không cách nào ăn tết một cách bình yên.
Tuy họ biết rất rõ rằng mục tiêu bị ám sát hoàn toàn không phải là một người dân bình thường. Giọng điệu lạnh lùng của vị phu nhân ấy trong điện thoại, khiến họ càng rõ hơn, Chính phủ Liên Bang bắt buộc phải điều tra triệt để chuyện này, mà không phải coi nó như vô số chuyện chính trị trong lịch sử, tùy tiện tìm một con dê chịu tội thay… Nhưng Chính phủ vẫn cần giấu chân tướng sự việc với dân chúng, bởi vì Chính phủ trong năm nhiệm kỳ cuối cùng, đã không cách nào chịu được thêm nhiều trận sóng gió.
May mà vị phu nhân đó mặc nhận thái độ của Chính phủ, thậm chí dùng cả sức ảnh hưởng của gia tộc, giúp Chính phủ bịt kín miệng của phần lớn giới truyền thông. Tin tức thời sự của đêm hôm đó và ngày hôm sau, cùng với những tin tức trên báo đường phố và điện tử có uy tín nhất, đều không có mẩu tin nào liên quan đến sự kiện ám sát ở Sân vận động Đại Học Thành của Lâm Hải Châu, ngược lại trên mục giải trí và đời sống lại để một cảnh tượng sống động bắt mắt, miêu tả lần biểu diễn đầu tiên trong đời minh tinh Giản Thủy Nhi.
Các phóng viên truyền thông mà Chính phủ không muốn đối diện nhất, đã im hơi lặng tiếng tập thể trước sự kiện này, một mặt là chịu áp lực từ nhiều phía, một mặt khác cũng là vì họ nhạy bén đánh hơi được một mùi vị nào đó trong Liên Bang, họ đang chờ đợi, đang theo dõi xem Chính phủ rốt cuộc sẽ giải thích với giới truyền thông và công chúng như thế nào.
Nhưng có một số người dân ra về muộn hơn, đang trong gió tuyết ở Sân vận động, tận mắt chứng kiến con robot màu đen phá tường mà ra, xông thẳng về con đường cao tốc phía Đông Bắc.
Những người này lại không có cách nào quên đi ký ức của mình, họ nghi ngờ khi trên báo không có bất cứ đáp án nào, chỉ có thể khiến những ký ức ấy biến thành những lời đồn trên mạng, cùng với tiêu đề trên những trang báo lá cải ven đường.
Ngày xảy ra việc ám sát, công tác điều tra trong các ngành lớn của Liên Bang đã được triển khai gấp rút. Bởi vì các trưởng quan của các cục ngành này, đều nhận được điện thoại đến từ các Nghị Viên quan trọng trong Văn phòng Tổng Thống hay Hội Ủy Viên Quản Lý đích thân tra hỏi. Bộ máy nhà nước khổng lồ của Chính phủ Liên Bang đã bắt đầu vận hành, trong thời gian ngắn nhất, họ đã điều tra được nhiều thứ từ Cơ Giáp Sư tên Na Đa kia.
Một vị anh hùng chiến đấu của Liên Bang, người được nhận bốn Huân chương Tử Tinh. Tại sao lại có thể biến thành một kẻ ám sát để người khác sỉ nhục? Đây là chuyện cần được các nhà phê bình lịch sử và nhà văn phát huy suy nghĩ, những người điều tra của Chính phủ Liên Bang không để sự chú ý ở đây, mà là trực tiếp điều tra theo hướng Đặc khu Thủ đô.
Trong thời gian ngắn nhất sau khi xảy ra việc ám sát, được sự bảo vệ của lực lượng chi viện của Đặc công Cục Đặc Cần, nhân viên Cục Điều Tra Liên Bang, Tư lệnh Hiến Binh Bộ Quốc Phòng phái đi, lần lượt ngồi trên mười mấy chiếc xe quân đội, xông vào trung tâm huấn luyện bên cạnh tòa nhà của Bộ Quốc Phòng, trong ánh mắt kinh ngạc của vô số quân nhân Liên Bang, đã bắt tổng cộng 93 sĩ quan quân đội của Quân Khu II đến từ Đại khu tiền tuyến.
Việc thẩm vấn tối hôm đó đã nhanh chóng được triển khai. Không có việc tra tấn bức cung, không có cực hình điện giật, chỉ có ngọn đèn sáng choang. Thiết bị giám sát không nơi nào không có, có cả người thẩm vấn và người ghi lại lời thẩm vấn khuôn mặt lạnh lẽo như kim loại.
- Không ai ngờ những sĩ quan ấy lại chọn phương thức này.
Bố Cách im lặng giây lát rồi nói:
- Tôi lo lắng cùng với việc điều tra sâu hơn, sẽ càng có nhiều người lựa chọn tự sát hoặc… bị tự sát.
- Việc điều tra cần phải tiến hành tới cùng. Tôi cần những hung thủ thực sự, họ phải trả giá đắt cho chuyện ám sát vô sỉ này… Tôi không muốn phải vung chân múa tay với công tác của Chính phủ, nhưng tôi chỉ muốn nói, chuyện này còn có nhiều đầu mối hơn có thể tóm lấy, xin các anh đừng chỉ để mắt tới những sĩ quan của Quân Khu II. Tôi cũng là một công dân Liên Bang, là mẹ của người bị hại, với việc làm này cảm thấy khó mà chấp nhận được.
Bố Cách ngắt điện thoại, trầm tư một hồi lâu, hắn rõ cuộc điện thoại này của Thai phu nhân có ý gì, nếu đã như vậy, chỉ có mình đích thân vung chân múa tay với công tác Chính phủ. Mà theo tin của Tổ điều tra vừa báo qua, xem ra phương hướng điều tra, thật sự cần chạm đến những mặt khiến Chính phủ bất ổn.
Hắn là nhân viên Chính phủ, nhưng hắn là nhân viên mang tính sự vụ, và không có ai biết, trên thực tế hắn là quan viên được Thai Gia bồi dưỡng ra.
o0o
Cũng giống như vậy, trong đêm hôm nay, Thai Chi Nguyên cũng nhận được cuộc điện thoại của mẹ, biết Chính phủ Liên Bang đã chuyển dời phương hướng điều tra tội án, đã thành công tiếp cận vào khu vực trung tâm, nghe thấy tên của vị quan viên cao cấp kia, người trầm tĩnh như hắn, cũng không nén được sự sững sờ.
Bị cuộc điện thoại làm cho sửng sốt, tỉnh lại từ trong giấc mơ, Thai Chi Nguyên không thể nào ngủ tiếp, hắn khoác áo ngủ, ngồi lên sô pha bên cạnh chiếc đèn màu vàng, im lặng hồi lâu, cảm thấy nhơ nhớ bát cháo đậu xanh, bánh mỡ những đêm trước.
Nhanh nhất cũng phải đợi đến khi trời sáng, mới có thể thông qua máy tính chủ trung ương không có gì không làm được của Cục Hiến Chương, từ tín hiệu chip vi mạch xác nhận xem Hứa Nhạc có còn sống hay không.