Gian Khách

Chương 275 : Chẩn đoán bệnh cùng trị liệu

Ngày đăng: 01:14 19/04/20


Nghe được hai chữ động kinh, khuôn mặt Hứa Nhạc liền có chút trắng bệch.



Hắn cũng không biết nguồn gốc cụ thể hoặc là nguyên lý y học thâm ảo của bệnh động kinh, nhưng hắn biết bệnh này chính là chỉ những người mà người ta gọi là bệnh mắc kinh phong. Một gã thanh niên vốn lạc quan sáng sủa, tương lai tích cực, nếu biết được mình mắc phải căn bệnh như vậy, chỉ sợ là trong nháy mắt cũng sẽ có hai chữ bi quan chạy thẳng lên trên ót mình...



Bệnh truyền nhiễm cũng không sợ, dù cho mắc bệnh nan y, hoặc là chân tay tàn phế, hoặc là mắc phải bán thân bất toại đi nữa... cũng sẽ không đánh bại được thần kinh như đá tảng của Hứa Nhạc.



Độc nhất chỉ có căn bệnh mà bất cứ lúc nào cũng có thể khiến cả người run rẩy, miệng sùi bọt mép, hai hàm răng lệch sang một bên... duy nhất căn bệnh này khiến cho hắn cảm thấy một tia hàn ý dâng lên. Nghĩ đến viễn cảnh mình ôm bụng co giật cho đến chết khiến cho từng giọt mồ hôi lớn như hạt đậu tương không ngừng đổ ra trên trán hắn. Hắn cũng không sợ mình chết lẫy lừng, chết tiêu sái, nhưng lại lo lắng bản thân mình đến một lúc nào đó liền biến thành một gã si ngốc, không ngừng lê lết trên mặt đất, mặc dù có thể có được cuộc sống giống như bình thường... cuộc sống như thế, hình như cũng không phải là viễn cảnh tươi sáng gì...



- Ngài xác định, tôi chính là bệnh... động kinh?



Cõi lòng Hứa Nhạc tê tái, ngồi trên giường nhìn vị bác sĩ chuyên gia, dùng thanh âm khàn khàn hỏi.



- Khả năng rất cao, xác suất ít nhất là 90%.



Vị bác sĩ chuyên gia kia cả đời đã xem qua không biết bao nhiêu bệnh nhân rồi, tự nhiên cũng sẽ không để căn bệnh động kinh kia vào mắt mình, bình tĩnh nói:



- Đêm qua sau khi cậu đi vào giấc ngủ, biểu hiện của sóng não đồ, cùng với những tín hiệu do điện cực truyền về, đều xác nhận như vậy... Bên trong khu vực đặc thù này của cậu, cứ cách một khoảng thời gian nhất định, trung khu thần kinh liền phát sinh hiện tượng phóng điện dị thường.



Vị bác sĩ chuyên gia chỉ vào một khu vực nào đó trên tấm phim chụp đại não, nghiêm túc nói:



- Người bình thường, trong đại não, tốc độ phóng thích điện não đồ đều nằm trong khoảng trên dưới mười lần mỗi một giây. Mà đêm qua, chúng tôi đo được kết quả là, khu vực trung khu thần kinh này trong đầu của cậu, tốc độ phóng thích điện não đồ thường xuyên vượt qua trăm lần một giây, mà thời điểm cao nhất, có thể đạt đến 566 lần mỗi giây. Cho nên, chúng tôi dự đoán, khu vực này chính là nguyên nhân gây bệnh.



Hứa Nhạc vẫn không cam lòng, hỏi lại:




- Loại tôi thường dùng.



Thai Chi Nguyên cười cười vỗ vỗ bờ vai của hắn, mang theo vài phần có lỗi, nói:



- Tôi còn có một số việc bận, chiều tối nay phải rời khỏi Kinh Châu rồi. Tôi để mấy nhân viên này ở đây với cậu, có chuyện gì cứ nói với họ. Mấy ngày nữa giải quyết xong công việc, tôi trở lại thăm cậu.



Hứa Nhạc gật gật đầu, cũng không có ý muốn giữ lại đối phương. Mặc dù hắn đã cứu Thai Chi Nguyên một mạng, nhưng hắn cũng hiểu rõ, đối phương là một nhân vật cao cao tại thượng trong xã hội Liên Bang, nói thế nào cũng là một tên cực kỳ bận rộn. Hắn đã đích thân chạy đến bệnh viện thăm hỏi mình như vậy, cũng đã là nể mặt lắm rồi.



- Số điện thoại cá nhân của tôi có lưu trong di động của cậu, có chuyện gì có thể trực tiếp gọi thẳng cho tôi.



Thai Chi Nguyên và Hứa Nhạc tại biệt khu H1 của Đại học Lê Hoa kết bạn với nhau, trải qua biết bao nhiêu ngày rồi, mãi đến hôm nay, Hứa Nhạc mới lần đầu tiên biết được số điện thoại cá nhân của hắn.



Thai Chi Nguyên đi rồi, Hứa Nhạc nằm lại Bệnh viện Đặc khu Quân Khu I, tiếp nhận thêm mấy ngày tiến hành trị liệu đặc biệt cùng với theo dõi riêng, mấy vị chuyên gia y thuật cao minh trải qua thêm mấy lần hội chẩn, cuối cùng xác nhận Hứa Nhạc đại khái là bởi vì trong sự kiện lần đó, gặp phải sự đả kích ngoại lực quá mạnh, dẫn tới phần đầu bị tổn thương, khiến cho vỏ thần kinh não bộ của hắn bị tổn thương nghiêm trọng, bắt đầu xảy ra hiện tượng phóng điện dị thương, do đó dẫn tới bệnh động kinh.



Đúng như lời vị bác sĩ chuyên gia kia nói, loại bệnh động kinh này cũng không có gì quá mức nguy hiểm, hơn nữa, trọng tâm trị liệu của Bệnh viện Đặc khu, vẫn như cũ là đặt trên những thương thế nghiêm trọng trên cơ thể Hứa Nhạc. Phần xương đùi phải bị gãy, dập nát, còn có mấy vết thương trên người bị đạn bắn xuyên thủng nữa, kỳ thật so với bệnh động kinh càng dễ chết hơn rất nhiều.



Sau khi nghe lại kết quả mấy lần hội chẩn, Hứa Nhạc mới biết ngày đó mình tại bãi đậu xe ngầm trong Sân vận động đã bị thương nghiêm trọng đến thế nào. Nếu không phải lúc vừa mới rời khỏi phòng khách VIP, hắn mặc vào áo chống đạn cùng với trang phục bảo vệ cấp cao, tính mạng này của hắn chỉ sợ đã sớm kết thúc trong tầng hầm ẩm ướt, hắc ám kia rồi.



Nghĩ tới chuyện này, Hứa Nhạc không khỏi có chút phát lãnh. Không hiểu tại sao lúc đó mình chung quy lại xúc động nhiệt huyết như vậy,... cứu Thai Chi Nguyên hắn đương nhiên nguyện ý, nhưng mà suýt chút nữa vứt tính mạng của mình, cũng không phải chủ ý của hắn. Đồng thời khiến cho hắn cảm thấy sợ hãi chính là, huyễn tượng trong mắt của hắn thỉnh thoảng lại xuất hiện. Chẳng qua lúc này lại không phải là bức sơ đồ thiết kế hệ thống động lực lúc trước nữa, mà là một số hình ảnh vô cùng quen thuộc về những hầm mỏ lúc trước...



Hứa Nhạc bắt đầu có chút hoài nghi đối với kết quả chẩn đoán bệnh động kinh của mình.