Gian Khách

Chương 288 : Nơi nào có kim loại, sẽ có công ty Quả Xác

Ngày đăng: 01:14 19/04/20


Thời tiết đầu mùa xuân, cũng không có làm cho đường phố của Đặc khu Thủ đô trở nên có không khí mùa xuân chút nào. Nhiệt độ không khí khoảng 30 độ, tựa hồ vẫn còn chìm đắm trong ký ức mùa đông chưa tan. Trên đường phố trống trải chỉ có khoảng vài người đi đường vội vã. Tòa nhà Trung Tâm Liên Bang vẫn như trước nghiêm trang mà đơn điệu, cũng giống hệt như những kiến trúc to lớn hai bên đường khác vậy, khiến cho người ta khó mà sinh ra cảm giác thân cận.



Khu phố 12 Đặc khu Tây có vẻ tách rời so với các Bộ ngành Chính phủ khác, có vẻ hơi im lặng. Trên con đường đại tập trung một số Đại công ty của Liên Bang, cũng không giống như khi Cảng Đô vậy, đem sự phồn hoa thể hiện hết ra bên ngoài, cũng không có những hình ảnh không gian ba chiều kỳ quái chỉa thẳng lên bầu trời. Những tòa nhà ở đây bề ngoài vẫn có hình dạng bình thường mà bình tĩnh, có một loại cảm giác miễn dịch với sự phồn hoa, mà lại mang một chút trang trọng của lịch sử nhân loại.



Trong một góc đối diện với quảng trường Hiến Chương, có một tòa nhà to lớn, vách tường bên ngoài là một lớp kim loại nhàn nhạt sáng bóng, thế nhưng lại không hề có sự phản xạ mãnh liệt đối với ánh sáng mắt trời. Những người có chút kiến thức bình thường đều hoàn toàn hiểu rõ, bức tường bên ngoài kia chính là một sản phẩm khoa học kỹ thuật mới nhất vừa được áp dụng trên toàn Liên Bang, chính là một loại kiếng hấp thụ quang năng chuyển hóa thành năng lượng công suất cao.



Hứa Nhạc nhìn tòa nhà cao tầng gần như không hề phản xạ chút ánh sáng nào trước mặt này, híp mắt tinh tế đếm đi đếm lại, xác nhận nó có 47 tầng.



Loại hàng động nhàm chán đếm số tầng nhà này, chính là phương pháp mà hắn dùng để đè nén sự khẩn trương trong lòng mình... Đây là lần đầu tiên trong đời hắn nhận lời đi phỏng vấn, mà nơi hắn đến phỏng vấn, chính là công ty nổi danh nhất Liên Bang, Công ty Cơ khí Quả Xác.



Khi Hứa Nhạc là một gã học nghề tại cửa hàng sửa chữa đồ điện gia dụng, còn ngồi trong hầm mỏ mà sửa chữa máy móc, được nhận vào làm cho Công ty Cơ khí Quả Xác, chính là một trong những lý tưởng sống của hắn. Đối với những đám người có ý chí trong Liên Bang mà nói, cái tên Công ty Cơ khí Quả Xác, chính là một vầng hào quang khiến cho người khác phải mê muội.



Công ty Cơ khí Quả Xác chính là công ty cơ khí lớn nhất trong toàn bộ Liên Bang, đại biểu cho tất cả các ngành sản xuất cơ bản. Địa vị của công ty cơ khí này, trong sự thật lịch sử chính là thành lập cùng lúc với Liên Bang, đã cải biến cuộc sống của vô số dân chúng Liên Bang. Bình ắc quy năng lượng cao Tĩnh Nông, chính là một phát minh kinh người nhất của công ty cơ khí này từ rất lâu trước kia.



Công ty Cơ khí Quả Xác đi theo từng bước phát triển của xã hội, bước chân vào Hiến Lịch, cùng với sự phát triển của Liên Bang, đã phát triển trở thành một đại nhân vật được toàn xã hội nâng niu. Lĩnh vực hoạt động của nó cực kỳ rộng lớn. Lĩnh vực của nó rất nhiều, từ ô tô, những thiết bị thuyền bè, phi thuyền du hành vũ trụ, thiết bị máy móc hàng không, thiết bị thông tin liên lạc mặt đất... Công ty cơ khí này có một khẩu hiệu vô cùng kiêu ngạo:



Nơi nào có kim loại, liền có dấu hiệu của Quả Xác.




Thái độ phục vụ rất tốt, hoàn toàn không giống phong cách như là một công ty to lớn của toàn Liên Bang. Trong lòng Hứa Nhạc nao nao, bỗng nhiên sinh ra một cảm giác vớ vẫn, nhớ tới lúc trước tại Tinh Thần Hội Sở, chính mình cũng đã từng cùng với cô gái tiếp tân nơi đó tiến hành thảo luận về nội dung phục vụ và giá cả. Hắn khẽ chớp chớp mắt mấy cái, thoáng có chút xấu hổ nhìn về cô gái công tác kia, cười cười một chút.



Dùng thanh máy tốc độ cao đi lên lầu 32 của toàn nhà. Sau khi tiến hành đăng ký phỏng vấn, Hứa Nhạc cũng không cần phải xếp hàng, trực tiếp được một nhân viên công tác dẫn vào trong một gian phòng.



Đây cũng không phải là đặc quyền gì cả, phòng Nhân sự của Công ty Cơ khí Quả Xác đang tiến hành tuyển dụng. Tất cả những người được mời phỏng vấn, trước khi tham gia vào kỳ khảo hạch chính thức, cũng sẽ trải qua hai lần sàng lọc, một lần chính là sàng lọc đối với sơ yếu lý lịch, một lần chính là trải qua vòng phỏng vấn.



Phó Trưởng phòng Nhân sự của Công ty Cơ khí Quả Xác tiến hành phỏng vấn hôm nay, là một gã trung niên đầu trọc. Hắn nhìn thoáng qua Hứa Nhạc đang đẩy cửa bước vào, lại nhìn thoáng qua hồ sơ tư liệu cùng với sơ yếu lý lịch của hắn, cặp mày nhịn không được hơi hơi nhíu lại, trong lòng đối với công tác của các đồng nghiệp bộ nhân sự cảm thấy vô cùng không hài lòng.



Đại học Lê Hoa mặc dù là đại học có thực lực nhất trong ba đại hệ thống nghiên cứu của Liên Bang, ngoại trừ ba Học Viện Quân Sự ra, nhưng mà chỉ là một gã dự thính sinh, làm sao có thể đến ứng tuyển vào phòng nghiên cứu của Công ty Cơ khí Quả Xác, mặc dù là có thư giới thiệu của giáo sư, phiếu điểm cũng không tệ lắm...



Vị trung niên đầu trọc khẽ nhìn thoáng qua cấp trên của mình, dùng ánh mắt xin chỉ thị từ cấp trên, sau đó quay sang Hứa Nhạc đang ngồi trên ghế đối diện, lạnh lùng mở miệng hỏi:



- Tôi sẽ không hỏi cậu vì sao lại muốn đăng ký vào làm cho Công ty Cơ khí Quả Xác, cũng không có ý kiến gì về sơ yếu lý lịch của cậu, bởi vì đây không phải là phạm vi công việc của tôi. Tôi chỉ muốn hỏi cậu, về cái tên nguyên bản của công ty, cậu có ý kiến gì không? Vì sao công ty của chúng ta lại có tên là Công ty Cơ khí Quả Xác?



Hứa Nhạc ngồi trên ghế, tâm tình mặc dù có một chút khẩn trương nho nhỏ, nhưng về mặt biểu tình lại không hề có chút khẩn trương nào. Khi hắn nghe vị quan chức kia hỏi như thế, một tia khẩn trương cuối cùng cũng đã biến mất không thấy. Hắn trầm mặc trong chốc lát, ở trong lòng chuẩn bị đáp án. Vào giờ khắc này, hắn vô cùng tự nhiên nghĩ tới Phong Dư đại thúc cũng với những luận điệu của hắn về máy móc và con người...