Gian Khách

Chương 298 : Đàm phán về huyết mạch

Ngày đăng: 01:14 19/04/20


- Tôi nhận thấy, anh kỳ thật vốn là một gã lính ngồi cầu, cho nên đối với giai tầng có được tài sản cùng quyền lực của Liên Bang có một loại cảm giác thù hận cùng với không hài lòng một cách tự nhiên.



Trâu Úc nhẹ nhàng mà vuốt bụng, nơi đó không chỉ là không nổi lên một cách rõ ràng, trên thực tế gần như căn bản không nhìn ra cái gì, cho nên hắn không biết Hứa Nhạc làm thế nào có thể nhận ra mình đang mang thai. Lúc này nói chuyện, phần lớn là để che dấu đi sự ngạc nhiên, kinh hoàng của nàng mà thôi.



Ánh mắt Hứa Nhạc rất nhạy cảm, đã đi theo Phong Dư đại thúc khổ luyện trong thế giới vi mạch rất nhiều năm, nhất là sau khi trong cơ thể có thể luyện ra được cỗ lực lượng thần bí kia, ánh mắt của hắn càng sáng, càng rõ ràng hơn nhiều. Một chút khác biệt dù nhỏ nhất tuyệt đối cũng không thoát khỏi ánh mắt của hắn. Thân thể con người đương nhiên cũng có nhiều khác biệt đối với máy móc, nhưng mà tính cách lớn mật dự đoán của Cơ Giáp Sư cùng với đặc tính cẩn thận nghiệm chứng làm cho hắn có thể thành công đoán ra được những bí mật của Trâu Úc.



Chiếc xe ô tô màu đen vẫn cứ như vậy im lặng lướt nhanh trên đường chính. Hai người trong lúc đó nhất thời trở nên trầm mặc lại. Dù sao hai người cũng không tính là quen biết gì, thậm chí còn có thời điểm ghét cay ghét đắng nhau nữa. Tìm kiếm đề tài nói chuyện, so với trong mùa đông tuyết lạnh tại Lâm Hải Châu mà tìm kiếm hoa lê còn khó khăn hơn một chút.



Trầm mặc một lúc sau, Trâu Úc hờ hững hỏi đến tình huống hiện tại của Thai Chi Nguyên. Hứa Nhạc nhớ rõ lúc trước cô gái mặc áo khoác màu hồng này đã từng hỏi qua hắn một lần, mà lúc đó hắn cũng đã bình tĩnh trả lời rồi, bởi vì hắn có thể nhìn ra sự hờ hững của đối phương thật ra là đang giả vờ.



Hắn phát hiện Trâu Úc do dự một hồi lâu sau, rốt lại vẫn không có hỏi đến tên tuổi của người kia, hắn đành chủ động nói:



- Thi Thanh Hải bây giờ hiện đã trở thành tội phạm bị bí mật truy nã của Cục Điều Tra Liên Bang. Bất quá hắn hẳn cũng không có việc gì. Về phần hiện tại hắn ở nơi nào, ta thật sự không biết.



Nghe được ba chữ Thi Thanh Hải, biết được gã nam nhân ngồi bên cạnh đã đoán được suy nghĩ của mình, trên khuôn mặt tái nhợt của Trâu Úc chợt hiện lên một tia đỏ ửng tức giận, khóe mắt xinh đẹp vô tình bắn ra mấy tia quang mang không tốt, có chút cười đùa, nói:



- Mầm họa sống đến ngàn năm, giống như cái gã bạn bè bại hoại kia của anh vậy, muốn hắn chết quả thật không dễ dàng chút nào.



- Đứng trên lập trường của cô, hắn tốt nhất vẫn là là không nên chết. Cũng không thể để đứa nhỏ trong bụng cô sinh ra cũng không có cha được.


Hứa Nhạc nhìn chằm chằm vào mắt của nàng, nói:



- Có lẽ cô cũng không muốn đón nhận cái sinh mệnh này, nhưng đây cũng không phải là chuyện tình riêng của một mình cô. Tôi không thể nào trơ mắt nhìn cô say rượu đua xe, cuối cùng đem cả sinh mạng của mình cùng với sinh mạng của đứa nhỏ trong bụng mình ra mà đùa giỡn... Đừng quên rằng, cha của đứa nhỏ này chính là bạn thân nhất của tôi... Tôi nói thế nào cũng không cho phép cô làm như vậy.



Trâu Úc ngược lại bật cười, nụ cười có chút lạnh lùng, nói:



- Cho dù là muốn xen vào, thì cũng phải là gã lưu manh Thi Thanh Hải kia xen vào chứ, từ khi nào đến phiên anh nói chuyện đây?



Hứa Nhạc dừng lại một chút, hơi hơi cúi đầu, nói:



- Chuyện này đối với cô quả thật là không công bằng. Nhưng mà tình hình hiện tại của Thi Thanh Hải quá mức nguy hiểm. Dưới tình huống hắn cũng không biết có chuyện gì xảy ra, nếu như cô lựa chọn không giữ lại đứa bé này... Như vậy đối với hắn không tránh khỏi có chút không công bằng... Thật xin lỗi, tôi dù sao cũng là huynh đệ của hắn, hiện tại theo tôi thấy cũng chỉ có hai con đường cho cô lựa chọn mà thôi. Một là hoàn toàn xóa sạch đứa bé này, sau đó đem chuyện này vĩnh viễn giấu diếm đi... Nhưng mà, hiện tại nếu tôi đã biết đến, nếu như cô muốn gạt cả thế giới này, là vô cùng khó khăn...



- Anh đang uy hiếp tôi đó à? Tại sao anh lại có thể vô sỉ như vậy chứ?



Trâu Úc có chút không thể tin nhìn chằm chằm vào ánh mắt của hắn.



Đầu của Hứa Nhạc càng cúi thấp hơn nữa... Dọc theo đường đi hắn đều vẫn suy nghĩ về vấn đề này, nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui, hắn cũng chỉ có thể lựa chọn sử dụng lại biện pháp vô sỉ này, để uy hiếp một cô gái đang ở vào thế yếu như thế. Đây cũng không phải là một biện pháp xử lý lương thiện gì, cũng không phù hợp với tính cách bình thường của hắn, nhưng nó lại tuyệt đối phù hợp với lẽ thường của đám cô nhi ở Đại khu Đông Lâm. Đối với đám cô nhi đó, có rất nhiều thứ vốn vô cùng quan trọng.



Giống như là hậu đại, giống như là huyết mạch...