Gian Khách

Chương 117 : Giáp mặt với họng súng

Ngày đăng: 01:13 19/04/20


Một chiếc thương thuyền khổng lồ hay còn gọi là một chiếc phi thuyền vũ trụ treo lơ lửng trong vũ trụ bao la. Bề ngoài màu bạc cùng với nhưng hình ảnh trang trí mỹ lệ khiến cho chiếc phi thuyền này trở thành vật phát ra ánh sáng chói chang nhất trong mấy khỏa Tinh cầu. Nó cứ như vậy bình tĩnh mà ung dung nhìn chăm chú xuống tinh cầu bên dưới.



Bởi vì nguồn tài nguyên quặng mỏ nơi này cũng không còn được như xưa, nên việc di chuyển qua lại giữa các hành tinh là chuyện cực kỳ sang quý. Chiếc thương thuyền của công ty Cổ Chung đến từ đại khu Tây Lâm hôm nay đến đây, đã thu hút sự chú ý của không biết bao nhiêu quan chức của đại khu Đông Lâm. Như thường lệ, ngoài các hoạt động mua bán thương vụ bình thường, công ty Cổ Chung còn mang đến cho các người thân hoặc là người quen của các quan chức ở đây nhu cầu tuyển dụng công việc tại các tập đoàn lớn tại đại khu Tây Lâm. Thậm chí thỉnh thoảng còn mang đến một số phóng viên Đài truyền hình Tây Lâm nữa. Vì vậy bình thường tuyệt đại đa số các quan chức của đại khu Đông Lâm đều rất chú ý quan sát những dịp này.



Nhưng các đại nhân vật của đại khu Đông Lâm này, cũng không ai biết phía sau phòng điều khiển của chiếc thương thuyền này, còn có một kho hàng lớn, bên trong cất chứa một lượng lớn các kiện hàng quân dụng, được che phủ bởi lớp vải dầu màu xanh biếc, không biết bên trong là vật gì.



o0o



Lai Khắc là Tiểu đội trưởng đội Cơ giáp Đặc chủng của Quân Khu IV, tuổi vừa mới hơn 30, ở độ tuổi đỉnh phong của cuộc đời. Hắn đứng bên cửa sổ cạnh mạn tàu nhìn xuống khỏa tinh cầu bên dưới. Khuôn mặt hắn kiên nghị, trong cặp mắt tràn ngập sự bình tĩnh.



Về phần nhiệm vụ bí mật lần này của Tiểu đội Cơ giáp, ngoại trừ hắn ra, cũng không có người nào biết cả. Cho dù mà mấy gã đội viên chiến công hiển hách cũng vậy, cũng không ai biết rõ tin tức chính xác cả.



Cơ Giáp Sư Dư Phùng... Đây thật sự là một cái tên khiến cho người ta không thể nào quên được.


Nghĩ đến việc sắp được gia nhập quân đội, đi đến Tinh Quyển thủ đô học tập, Hứa Nhạc cảm thấy mục tiêu của cuộc đời mình đã sắp sửa đạt được, vì thế hắn mới bày ra bộ dáng vui vẻ như thế. Ở đầu phố nhìn thấy một cụ già đang muốn băng qua con đường đầy xe cộ qua lại, hắn liền tự nhiên bước tới, cầm lấy tay của đối phương.



- Để tôi dắt ông qua đường.



Hứa Nhạc cười nói.



o0o



Sau khi dắt ông lão qua đường xong, hắn liền quẹo vào ngõ nhỏ đi về phía cửa hàng sửa chữa. Nháy mắt, hắn liền phát hiện bản thân mình đã lâm vào nguy hiểm.



Cả một đám quân nhân đông nghẹt, mặc mũ giáp khắp người, còn có một lớp áo chống đạn đen ngòm, toàn thân võ trang đầy đủ, đã bao vây chung quanh hắn. Một cỗ khí tức thiết huyết kinh khủng ập tới, trong hoàn cảnh im lặng như tờ này có vẻ cực kỳ kinh tâm động phách.



Vô số nòng súng tối om, lạnh ngắt nhắm thẳng vào đầu Hứa Nhạc. Trong số đó, một cái nòng súng gần nhất đã trực tiếp chỉa thẳng vào huyệt Thái Dương của hắn, truyền đến cảm giác vô cùng đau nhức.