Gian Khách

Chương 2122 : Ánh đao ở Hổ Sơn Đạo (Trung)

Ngày đăng: 01:15 19/04/20


Ngoại ô thành phố Vọng Đô có núi Hổ Sơn.



Hổ Sơn Đạo là con đường lên núi Hổ Sơn. Đường núi gồ ghề không bằng phẳng, độ dốc lớn nhưng lại không hiểm trở. Dựa vào thế núi này, bình thường là một trường đua để các nhóm đua xe thi tốc độ. Tiếng mô tơ gầm vang thường thấy, người qua nơi này thường gặp nguy hiểm, vì vậy người dân ở Vọng Đô thường tránh xa nơi này. Có lẽ cũng chỉ có Hứa Nhạc, một anh nhà quê mới định cư ở đây không lâu, mới lựa chọn con đường này để đi.



Đường núi kéo dài lên phía trên. Giống như viền của một chiếc bánh ngọt chocolate, uốn quanh từng vòng.



Phác Chí Hạo từ lúc mới bắt đầu, cũng vẫn luôn đứng trên ven đường núi tầng thứ hai, tầm nhìn xuyên qua đám cây xanh dưới chân vách núi, trông về trận xung đột vừa rồi ở lối vào Hổ Sơn Đạo.



Thế lực đứng sau lưng hắn muốn răn đe Hứa Nhạc có rất nhiều cách, nhưng cách làm chính diện lại quá chậm, họ không thể tiếp tục đợi, cho nên đã lựa chọn một cách thẳng tay nhất. Nhưng hắn lại không muốn để Hứa Nhạc chết, một mặt là suy nghĩ lợi ích xuất phát từ bản thân hắn. Hắn có thể cố gắng kiềm nén sự đố kỵ của mình. Một mặt khác cũng là vì lời dặn dò của con người thế lực trẻ của Lợi Gia kia.



Hắn tin rằng đám công tử bột vừa có được tin tức kia cũng nhất định sẽ biết chừng mực. Dù gì dưới quang huy của Đệ Nhất Hiến Chương, nếu như ở ngay Thủ đô mà xuất hiện một vụ án giết người mang tính hung hiểm, thì những bậc cha chú của bọn họ cũng không dễ dàng gì để thu dọn chiến trường.



Có lẽ chỉ cần đánh gãy chân, nằm trong bệnh viện vài tháng là ổn. Phác Chí Hạo khẽ vuốt mái tóc rối bù của mình, trong gió đêm như vậy mà lặng yên suy nghĩ, trên nét mặt cũng không biểu lộ chút thông cảm nào, có chăng chỉ là sự hững hờ. Cái gã tên là Hứa Nhạc ấy nằm bệnh viện mấy tháng, vậy sẽ không thể nào ảnh hưởng đến kế hoạch mà thực ra chính bản thân hắn cũng không hiểu rõ là gì.



Mái tóc vàng tung bay trong gió, giống như những bông hoa đang phất phơ trong rừng núi. Chiếc xe sớm đã tắt động cơ, hắn tin rằng người phía dưới kia sẽ không phát hiện ra mình.



Trong làn gió xuân ban đêm dịu nhẹ, Phác Chí Hạo lặng lẽ đứng nhìn vở kịch hay phía dưới vách núi. Hắn cảm thấy yên lòng khi nhìn thấy sự chuẩn bị của đám công tử bột kia. Lúc này, hắn đã tin vào phán đoán của Lợi Đại thiếu gia, trong Liên Bang sao lại có người trẻ tuổi nào có sức chiến đấu như Lý Cuồng Nhân.



Nhưng trong giây phút ánh dao sáng loáng vụt lóe ấy, biểu hiện trên nét mặt của hắn chợt thay đổi, kinh ngạc nhìn Hứa Nhạc đánh gục một đám cận vệ với tốc độ nhanh như chớp.



Phác Chí Hạo rất rõ, đám công tử bột kia chỉ là phế vật, nhưng những cận vệ mà gia đình họ dùng số tiền lớn để thuê mời lại là những cao thủ thật sự. Trong lần tiếp xúc sơ mấy ngày trước, Lợi Đại thiếu gia đã sắc bén chỉ ra, những cận vệ này có lẽ đều là lính Đặc chủng giải ngũ của Quân Khu.




Mãi đến hôm nay, Hứa Nhạc vẫn cho rằng mình là một nhân vật nhỏ bé trong Liên Bang. Nhưng nhân vật nhỏ bé một khi bị chọc giận, vẫn đáng sợ. Liên Bang có một câu ngạn ngữ: Thất phu một khi nổi giận, Quân vương cũng phải đổ máu.



Người mạnh nhất trong Liên Bang ngày nay cũng chính tên là Thất Phu.



Mấy cành gai nhọn của bụi cây trên triền dốc đâm vào phần da thịt cánh tay lỏa lồ bên ngoài cơ thể hắn, nhưng biểu tình của Hứa Nhạc cũng không có chút động dung nào. Hắn một chân đạp mạnh lên đường lớn trên sườn núi, bay thẳng đến chỗ chiếc xe việt dã đang khởi động máy chuẩn bị vọt đi…



Sức mạnh trong cơ thể chớp mắt đã bùng nổ. Từng cơ thịt trong đôi chân hắn bắt đầu rung động. Sau chốc lát, hắn đã xông đến bên cạnh cửa của chiếc xe việt dã, không nói nhiều, thanh đao đã nghiêng xuống đâm tới.



Một chuỗi tiếng ken két nghe ghê răng vang lên, trong những tia lửa do kim loại ma sát, vang vọng khắp cả khu Hổ Sơn Đạo yên ắng quạnh hiu.



Thanh đao dài Hứa Nhạc đang cầm chắc trong tay trước lúc cửa xe đóng lại đã đâm đến một cách chuẩn xác. Sự ma sát mạnh giữa thanh đao và cánh cửa xe cuối cùng cũng khiến cánh cửa không thể đóng lại, hơn nữa còn bị bật ra.



Kít~~



Hứa Nhạc im lặng không nói lời nào, lưỡi đao đâm thẳng vào vị trí ghế bên chỗ tài xế của chiếc xe việt dã. Lưỡi dao rạch nát lớp vỏ plastics độ bền cao, đâm xuyên vào hệ thống điện tử phức tạp… Theo những tia lửa điện bắn ra, đã phá hủy thành công hệ thống khởi động của chiếc xe việt dã.



Hắn là một Cơ Giáp Sư thiên tài, trong tiệm sửa chữa ở đường Hương Lan Đại khu Đông Lâm, hắn cũng đã từng sửa xe hơi. Bản thân hắn hiện tại, ngay cả robot còn đối phó được, huống chi là một chiếc xe việt dã bình thường.



Hệ thống khởi động đã bị hủy, chiếc xe việt dã đã không thể nào khởi động để trốn chạy. Phác Chí Hạo đang ngồi ở ghế lái xe, ngây người nhìn lưỡi dao lạnh buốt chỉ cách đùi mình 10 cm. Tay trái hắn đang cầm lái, tay phải đang cầm chìa khóa chuẩn bị khởi động xe. Đồng thời là sự run rẩy nhanh chóng không thể khống chế xuất hiện.