Gian Khách

Chương 2137 : Ai có tư cách hợp tác với Thai gia?

Ngày đăng: 01:15 19/04/20


Người bình thường khi chưa nói lời nào vui vẻ với người đối diện đã nở nụ cười tươi tự nhiên như vậy, chỉ đại biểu cho hắn đang xu nịnh hoặc là đang muốn trở mặt. Nhưng ít nhất Hứa Nhạc hiểu rõ ràng, tại sân nhà chân núi Mạch Sầu này, bản thân mình cũng không có bất cứ lý do gì để nổi giận hoặc là để trở mặt cả. Vì thế hắn nở nụ cười, cũng không phải là nụ cười hèn mọn khi nhận lệnh từ người có tuyệt đối quyền uy, cũng không phải là nụ cười trước mặt Thai phu nhân lúc nãy, cố ý nở nụ cười để ổn định cảm xúc, mà chỉ đơn giản là cười…



Cho nên Trầm Tổng thư ký cũng bật cười. Hắn tự mình rót cho Hứa Nhạc một cốc cà phê. Sau đó ngồi lại vào ghế, lẳng lặng chờ đối phương trả lời.



Thân là thư ký riêng của Thai phu nhân, Trầm Cách cực kỳ hiểu rõ phong cách hành sự của những người đứng đầu Thất Đại Gia Tộc Liên Bang này. Thiết Toán Lợi Gia, cái tên này không chỉ nói lên gia tộc này thích tính toán không bỏ sót, mà quan trọng hơn là nói gia tộc này một khi đã tính toán hành động gì, tuyệt đối sẽ không cho cấp đối phương một chút ích lợi nào cả. Thiết Toán Lợi Gia cùng Viện Khoa Học Liên Bang liên hợp xuất thủ, phản ứng của phía Thai Gia cũng chậm đi rất nhiều.



Cho nên thẳng thắn mà nói, Trầm thư ký thật không tin là gã thanh niên đang đứng trước mặt mình lúc này thực sự nắm trong tay những số liệu đó. Nhưng nếu phu nhân tin gã, thì hắn cũng chỉ còn cách tin theo mà thôi.



Trong đầu Hứa Nhạc lúc này đang có rất nhiều ý nghĩa đan xen nhau, chuyện nọ xọ chuyện kia vô cùng nhức đầu. Nhưng hắn là người có tính cách hết sức bình tĩnh, tuyệt đối không để cho bản thân bấn loạn như thế. Hắn nhấp một ngụm cà phê, rồi ngẩng đầu lên.



Lúc đầu Thai phu nhân chỉ là muốn gặp mặt hắn cho biết mà thôi, bây giờ nói chuyện với Trầm thư ký mới là lúc bàn công việc cụ thể. Mà rất rõ ràng, Trầm thư ký là một người rất bận rộn, cũng là một người rất thẳng thắn. Cho nên hắn trực tiếp đưa ra điều kiện của mình:



- Tôi muốn trực tiếp làm việc với robot. Hơn nữa các vị không được giám sát tôi.



Hắn cũng không có thói quen cò kè mặc cả hay nói chuyện theo kiểu vòng vo tam quốc, thăm dò đối phương, cho nên ngay từ đầu đã đi vào mấu chốt vấn đề.



Trầm thư ký khẽ nhíu mày, có chút bất ngờ khi nhận ra có một tia tự tin trong giọng nói của Hứa Nhạc. Từ lúc bắt đầu, hắn theo chủ ý của phu nhân bày mưu đặt kế, thu dọn mọi dấu vết của vị Thiếu Úy trẻ tuổi này, sau đó còn tự mình đích thân gọi hai cú điện thoại cho Lợi Đại thiếu gia và Viện Khoa Học Liên Bang. Nhưng hắn cũng chỉ cho rằng việc này chẳng qua chỉ là do phu nhân nể mặt Thai Chi Nguyện mà ra tay giúp Hứa Nhạc. Nhưng không ngờ rằng, việc này thật sự có lợi cho Thai Gia.



Không biết Trầm thư ký nói gì vô micro đeo bên tai, một gã nhân viên công tác từ bên cạnh đi ra giữa sân, xách theo một cái vali lớn. Hắn đặt vali lên bàn, quay sang Trầm thư ký cúi chào, rồi lặng yên không nói một tiếng tự động thối lui.



Trầm thư ký mở cái vali đang đặt trên mặt bàn ra, sau đó đẩy đến trước mặt Hứa Nhạc. Đây là thiết bị chuyên dụng dùng để chuyển số liệu vào máy tính, đi kèm là toàn bộ bàn phím màu đen. Dưới ánh nắng chói chang phản xạ từ mặt hồ, không ngừng lóe sáng rực rỡ.



Hứa Nhạc hơi rúng động. Đây chính là thiết bị tổng hợp thông tin cao cấp nhất hiện nay ở Liên Bang. Hắn hiểu rõ hàm ý của đối phương khi đưa thiết bị điều khiển thông tin để trước mặt mình, bèn nhấn nút khởi động, màn hình sáng lên, hắn khẽ nhắm mắt suy nghĩ trong chốc lát.



Trong khoảng thời gian nhắm mắt chừng mười giây đó, Hứa Nhạc tái hiện lại mô hình số liệu tại một khu vực thần bí nào đó trong não mình, lại một lần nữa xác nhận thứ tồn tại thần bí kia quả thực đã đem hệ thống số liệu của phòng thí nghiệm lưu lại trong đại não của mình.



Hắn không muốn nghĩ đến thứ tồn tại thần bí kia, bởi vì lúc này có cụm mây trắng từ phía đông bay tới, che khuất ánh mặt trời chói chang trên núi Mạc Sầu, hồ nước mát giúp duy trì hơi mát cho gió núi. Nếu như suy nghĩ nhiều, hắn lo da đầu sẽ tê dại, sẽ cảm thấy sợ hãi.




Trầm thư ký bỗng nhiên nhìn hắn rồi buột miệng hỏi:



- Tôi có một chuyện rất tò mò muốn biết. Có người nói nửa năm trước, Thái Tử đích thân mời cậu gia nhập Thai Gia, cậu lúc đó đã từ chối, vì sao lần này lại đồng ý cùng chúng ta hợp tác.



- Nếu gia nhập vào Thai Gia. Tôi sẽ trở thành là thuộc hạ của gã tiểu tử Thai Chi Nguyên.



Hứa Nhạc vừa cười vừa nói:



- Hợp tác thì sẽ bình đẳng.



Vẻ tươi cười của Trầm thư ký trở nên có chút ẩn ý sâu xa. Gã thanh niên này dám ngang nhiên yêu cầu bình đẳng hợp tác với Thai Gia, đúng là một ý nghĩ hoang đường cuồng vọng. Thế nhưng trên mặt hắn lại không hề có một vẻ gì tự cao tự đại, mà trái lại còn tỏ ra một vẻ chân thành đến hoang đường.







o0o



Bên cạnh cửa sổ căn nhà nhỏ kề bên hồ nước xanh trong, Thai phu nhân lặng lẽ ngắm sóng gợn lăn tăn trên mặt hồ. Những gợn sóng ấy cũng giống như những chuyện đã trôi qua trong đời bà mấy năm gần đây, cứ liên tiếp nối đuôi nhau, không cách nào ngưng lại.



Bà lẳng lặng lắng nghe thanh âm đang phát ra bên cạnh mình. Trầm thư ký và Hứa Nhạc nói chuyện với nhau, từng câu từng chữ bà đều không bỏ qua, lúc nghe thấy hai từ hợp tác, bà không khỏi khe khẽ nở một nụ cười.



Bà nhận thấy đối với chuyện cò kè mặc cả này Hứa Nhạc có vẻ không quen mấy, đồng thời cũng nhận ra cậu thanh niên này tính tình còn rất trẻ con và bướng bỉnh. Nhưng bà không hề cảm thấy khó chịu, trái lại còn cảm thấy có chút thú vị.



Vật bằng kim loại bà đang nắm trong tay có chút lạnh lẽo. Thai phu nhân cúi đầu nhìn thiết bị nhỏ trong tay mình. Đây là thiết bị phát lam quang mà Hứa Nhạc đã làm rơi trong phòng thí nghiệm Quả Xác. Nếu ngay từ đầu, thế lực của Thai Gia theo chủ ý của vị phu nhân này bày mưu đặt kế âm thầm xóa dấu vết cho hắn, tự nhiên cũng sẽ không bỏ sót cái thứ này.



Thai phu nhân nhấn nút rất nhuần nhuyễn, nhưng không thấy ánh đèn xanh quen thuộc phát ra như thường lệ. Nàng biết đây là do nguyên nhân khác biệt của dấu vân tay. Vẻ mặt từ từ bình tĩnh lại nhưng trong đôi mắt lại ánh lên vẻ nhung nhớ xa xăm.