Gian Khách

Chương 2153 : Uống rượu tắm giáp (Trung)

Ngày đăng: 01:15 19/04/20


Phía sau một gã chủ nhân thành công, sẽ có bóng dáng của một gã thư ký phi thường vĩ đại.



Cái gọi là nếu như anh đi trên biển, biển tôi đi chính là biển lửa. Nếu anh đi lên núi, vậy núi mà tôi đi chính là núi đao. Anh cao cao tại thượng, đẹp đẽ sáng láng, trách nhiệm sẽ là do tôi gánh, chuyện tình âm độc do tôi làm. Những chuyện gì anh thấy không vừa mắt, những người anh chán ghét, chuyện tôi sẽ làm, người tôi sẽ giết, nhưng vẫn không thể để cho anh biết rằng tôi đã làm... Được như vậy mới tính là thư ký dùng được.



Hứa Nhạc hôm nay cách cái mức tính là thành công còn khoảng mười vạn tám ngàn năm ánh sáng nữa, thế nhưng bên cạnh hắn đã có thêm một người thư ký tên Bạch Ngọc Lan, một gã thư ký vĩ đại biết vâng lời lại vô cùng hữu dụng.



Giống như vị Tổng Giám đốc của Ngân hàng Liên hợp Tam Lâm, Lợi Đại thiếu gia Lợi Tu Trúc vậy. Hắn là một kẻ tạm gọi là thành công, tự nhiên bên cạnh có rất nhiều thư ký trung thành. Lữ thư ký lại là người có cấp bậc cao nhất, là thư ký được hắn tín nhiệm nhất.



Lữ thư ký trước khi trở thành người bên cạnh Lợi Tu Trúc, cũng là một nhân vật cực kỳ quan trọng của giới tài chính Liên Bang, là một nhân viên cao cấp trong Ngân hành Liên hợp Tam Lâm, cũng có được một cuộc sống biết bao nhiêu người hâm mộ. Hôm nay trong những ngày nghỉ phép lễ Thử Hỏa, hắn cùng với người vợ xinh đẹp cùng đứa con gái ngoan ngoãn của mình, tranh thủ mấy ngày nghỉ này đi picnic tại khu ngoại thành Đặc khu Thủ Đô.



Bên cạnh hồ nước trong xanh mát rượu, để mặc cho vợ con chơi đùa trong công viên phía sau, Lữ thư ký tranh thủ nửa ngày thanh nhàn, đặt một cái mũ rơm lên trên mặt của mình, ngăn cản ánh mặt trời nhàn nhạt chiếu lên khuôn mặt, nằm nghỉ thảnh thơi trên ghế dựa bên hồ. Trước mặt hắn là một thanh cần câu thả xuống nước, để mặc cho cá ăn sạch mồi câu, hắn cũng căn bản không hề để ý sảng khoái nằm đó hưởng thụ sự thanh nhàn.



Thanh âm điện thoại di động vang lên quấy rầy sự thanh tĩnh của hắn. Lữ thư ký gỡ chiếc mũ rơm xuống, im lặng nghe phía bên kia báo cáo tình hình, vẻ mặt dần dần trở nên ngưng trọng hẳn lên.



Cái gã Chủ quản Kỹ thuật tên Hứa Nhạc kia đã chạy đi Cảng Đô, hai gã thuộc hạ mình phái đi giám sát hắn lại đột nhiên mất hẳn liên lạc. Cũng không biết cái gã gia hỏa kia hiện đã chạy đi nơi nào rồi.



Lữ thư ký trầm mặc một chút, lại mở điện thoại, gọi liền mấy cú, an bày một ít công việc. Phong ba trong phòng thí nghiệm Sở Nghiên Cứu Quả Xác, cũng đã trôi qua rất nhiều ngày, tất cả mọi người đều đã tin chắc rằng, những số liệu trong phòng thí nghiệm kia cũng không còn ai chú ý đến nữa. Lợi Đại thiếu gia thậm chí cũng đã quên mất gã thanh niên tên Hứa Nhạc này rồi. Thế nhưng Lữ thư ký cũng không có quên hắn... bởi vì hắn phát hiện ra, cái gã thanh niên Hứa Nhạc kia dạo này qua lại khá thân mật với Lợi Thất thiếu gia.



Nghe nói Bộ Công Trình Công ty Quả Xác cũng không có từ bỏ quá trình nghiên cứu về con robot thế hệ mới kia, lúc này Hứa Nhạc lại chạy đến Cảng Đô, đến tột cùng là vì cái gì? Vẻ mặt Lữ thư ký có chút ngưng trọng, nhưng trong nội tâm cũng không có quá mức nghiêm trọng như biểu hiện bên ngoài. Trong lòng của hắn, Hứa Nhạc đi theo Giáo sư Trầm Lão, có lẽ cũng có chút thành tựu đối với phương diện nghiên cứu động thái nguyên tử, cho nên mới được Bộ Công Trình Quả Xác tôn trọng, nhưng điều đó cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến đại cục cả.



Hai gã thủ hạ mất đi liên lạc kia, chỉ là hai gã thuộc cấp thấp nhất, khoảng cách đối với giai tầng của Lữ thư ký quá xa, hắn cũng không hề có chút lo lắng hay thương tiếc gì. Trong lòng hắn chỉ suy nghĩ, đến tột cùng là Thai Gia, hay Bộ Quốc Phòng hay là Bộ Công Trình của Công ty Quả Xác đã tiến hành ra tay cảnh cáo mình đây?



Suy nghĩ một lát, Lữ thư ký quyết định tự mình đích thân đi xử lý chuyện này. Hắn cũng không phải là một vị thư ký bình thường, bất cứ chuyện gì có nghi hoặc đều phải do đích thân Lợi Tu Trúc đi xử lý. Hắn cũng có được quyền hạn của chính mình. Điều quan trọng nhất chính là, hắn biết lúc này Lợi Đại thiếu gia đã cưỡi phi thuyền tư nhân của gia tộc, chạy về phía Đại khu Hoàn Sơn Tứ Châu, muốn đích thân tận mặt an ủi vị cô gái thần tượng Liên Bang vừa trải qua vụ khủng bố tập kích hôm trước. Lữ thư ký biết Lợi Đại thiếu gia rất tôn trọng vị tiểu thư thần tượng kia, nhưng mà vị tiểu thư kia cũng không hề có ý đáp lại. Cho nên hắn cũng không muốn để những tin tức bất hảo này, làm quấy rầy đối phương, tâm tình vốn đã âm trầm bất định kia.




- Tôi không muốn quyền hạn an toàn lâm thời, tôi muốn quyền hạn lâu dài.



Hắn nhìn thẳng vào ánh mắt của Chủ nhiệm Jose, nói một cách nghiêm túc.



- Không có khả năng. Mặc dù cậu có thể cung cấp những số liệu quan trọng cho Trung tâm, nhưng cũng không đủ để Bộ Công Trình cho phép cậu thoải mái đi vào trong khu vực trọng yếu này.



Chủ nhiệm Jose nói.



- Cũng không ai biết, bên phía Đế Quốc đã nghiên cứu chế tạo con robot thế hệ mới kia đến tột cùng là ở mức độ nào rồi, cho nên Liên Bang cần phải tranh thủ thời gian.



Hứa Nhạc cúi đầu bình tĩnh nói.



- Viện Khoa Học Liên Bang đã đi trước Bộ Công Trình một khoảng xa rồi, cho nên các ông cũng cần tranh thủ thời gian... Tôi có thể đảm bảo với các ông rằng, Viện Khoa Học Liên Bang bên kia căn bản không có khả năng giải quyết được vấn đề hệ thống phun lưu khí điện tử kia... Tôi có thể trong khoảng thời gian ngắn nhất, trợ giúp các ông giải quyết hoàn toàn vấn đề này... Cho nên, Liên Bang cần tôi... Mà cả các ông nữa... cũng càng cần tôi hơn.



Cái thang máy này di chuyển với tốc độ khá cao, những người lần đầu tiên đi trên đó đều có cảm giác đầu váng mắt hoa, thế nhưng Hứa Nhạc lại dùng tốc đội nói chuyện nhẹ nhàng mà nói ra câu đó, lại vô cùng rõ ràng, rành mạch, vô cùng trực tiếp nữa. Những lời nói đó của hắn, lại càng khiến cho Chủ nhiệm Jose, vị Chủ quản Bộ Nhân Sự của Bộ Công Trình này cùng với Chu Ngọc cảm thấy có chút cảm giác đầu váng mắt hoa.



Cuối cùng, Hứa Nhạc nói một cách dứt khoát:



- Điều kiện của tôi vẫn như trước không hề thay đổi, ngoại trừ những điều kiện trước đây, tôi còn muốn một quyền hạn lâu dài đi vào Bộ Công Trình cùng với một không gian độc lập, có thể toàn quyền thao tác robot.



Cửa thang máy cuối cùng cũng mở ra...