Gian Khách

Chương 2165 : Kẻ địch 16 tuổi

Ngày đăng: 01:15 19/04/20


Quay trở lại Bệnh viện, nghe được tiếng khóc nỉ non thanh thúy của trẻ con, Hứa Nhạc mới từ trong tình cảnh suy nghĩ trầm mặc này thanh tỉnh lại. Hắn theo hướng phòng bệnh của Trâu Úc đi tới, thế nhưng lại bị mấy gã quân nhân gác ngoài cửa ngăn lại.



Hứa Nhạc khẽ có chút rùng mình, nghĩ thầm số sĩ quan Quân đội mình gặp trong ngày hôm nay, đúng là nhiều hơn so với cả nửa cuộc đời trước của hắn cộng lại nữa. Ông trời hôm nay muốn sắp đặt chuyện gì đây chứ? Hay là muốn dùng những gã đồng nghiệp sắc mặt lạnh lùng kia mà nhắc nhở, cảnh tỉnh thân phận mới của mình cơ chứ?



Mấy gã quân nhân sắc mặt lạnh lùng đứng gác bên ngoài phòng bệnh, động tác như thế hoàn toàn là theo lẽ thường mà hành động, đương nhiên lộ ra một chút khí phách kiêu ngạo ngang ngược của những gã quen tung hoành trên chiến trường. Kiêu binh có lẽ sẽ tất bại, nhưng nếu không phải là những binh lính có công tích nhất định, nói vậy cũng sẽ không tạo thành tính cách của những gã quân nhân như vậy. Hứa Nhạc khẽ nhăn mày một chút, nói:



- Làm phiền xin nhường đường...



Một gã sĩ quan đứng đó nhận ra Hứa Nhạc, nghĩ đến quan hệ của gã thanh niên này với vị Đại tiểu thư nằm trong phòng bệnh kia, có chút xấu hổ cười cười nhẹ, hạ giọng nói:



- Thật sự là có lỗi, vừa rồi tôi không nhận ra anh, xin mời vào.



Hứa Nhạc nhìn thấy gã sĩ quan này tựa hồ có chút quen mắt, hình như đã từng gặp qua ở nơi nào rồi. Hắn nghĩ mãi mới nhớ ra được, là trong đêm đó ở bên trong Lâm Viên, gã sĩ quan này tựa hồ là đi theo bên cạnh cái gã kia... Một khi hắn đã đứng gác ở bên ngoài phòng bệnh, nói như vậy, người kia chắc là đang ở trong phòng.



Một cỗ cảm giác kinh hãy chợt nảy lên trong lòng của Hứa Nhạc. Hắn trực tiếp đẩy cánh cửa phòng bệnh kia rồi đi vào, liếc mắt đã nhìn thấy gã quân nhân Trung Tá kia đang ngồi bên cạnh giường bệnh. Bởi vì gã Trung tá này tuy rằng đang ngồi ở trên ghế, thế nhưng mà thân mình lại đủ cao lớn cùng với lãnh khí, nhìn qua giống hệt như một người bình thường đang đứng vậy.



Nhìn thấy thân thể căng cứng giống như muốn phá vỡ lớp quần áo bên ngoài của con người này, cùng với một tia ngây thơ trên mặt, hoàn toàn tương phản nhau, ánh mắt Hứa Nhạc dần dần híp lại.



Đánh khắp Quân đội vô địch thủ, Lý Phong, biệt hiệu Lý Cuồng Nhân (*)...



Nhìn thấy bóng dáng kia, Hứa Nhạc nhớ tới vụ xung đột buổi tối ngày hôm đó trong nhà hàng của Lâm Viên, sức chiến đấu đáng sợ của gã Trung Tá thiếu niên này, lại càng nhớ tới ông nội của đối phương, cái vị Quân Thần được toàn Quân đội Liên Bang kính ngưỡng như thần kia, cái Lão già đó theo như lời của Phong Dư đại thúc...



Hắn nhớ lại lúc nãy trong Khách sạn Vân Hậu, Tiêu thư kỹ đã từng nói, năm sau hắn có khả năng trở thành vị quân nhân cấp Tá trẻ tuổi nhất trong lịch sử Quân đội Liên Bang... Thế nhưng mà cái gã thiếu niên hiện tại đang ngồi trước mặt mình đây, gã Lý Cuồng Nhân này, cách đây không lâu đã đạt được chức vụ Trung Tá khi vừa mới 15 tuổi... Đây mới là kỷ lục quân nhân cấp Tá trẻ nhất trong lịch sử Quân đội Liên Bang, hơn nữa xem ra, cái kỷ lục này đại khái rất khó có thể bị phá vỡ, cũng không ai có đủ năng lực để mà phá vỡ nó.



Lý Cuồng Nhân 16 tuổi, vốn rất thích thiên kim tiểu thư Trâu Úc của Trâu Phó Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng, chuyện này trong tầng lớp thượng lưu thanh niên của Đặc khu Thủ Đô cũng không phải là chuyện gì bí mật cả. Tuy rằng đa số mọi người khi nhìn vào chuyện này, đều dùng ánh mắt thú vị, dùng nụ cười mỉm đáng yêu mà hình dung về những chuyện cái gã con cháu đích tôn của dòng họ Phí Thành Lý Gia này đã gây ra, cũng không có ai thật sự xem chuyện này là chuyện nghiêm túc cả. Thế nhưng bản Hứa Nhạc, kẻ đang từng thực sự thừa nhận cơn nổi giận cùng với lực lượng khủng bố của Lý Cuồng Nhân tại Lâm Viên kia, lại thật sự biết gã Trung Tá thiếu niên này rõ ràng có ý tưởng với Trâu Úc.



Đã có cái nguyên nhân này rồi, cho nên Lý Cuồng Nhân đi đến bệnh viện thăm hỏi Trâu Úc vừa mới sinh xong, tuy rằng chuyện này cũng có chút cảm giác không được tự nhiên cho lắm, nhưng cũng không phải là chuyện không ngờ tới...



- Thai Chi Nguyên là một tên quỷ bệnh hoạn... Nếu em thích nó, mắt em thật sự là bị mù rồi... Em cũng không có khả năng thích Hứa Nhạc được, hắn là một tên gia hỏa gầy trơ xương mà lại không thú vị chút nào...



Lý Cuồng Nhân vô cùng nghiêm túc ngồi trước giường của Trâu Úc mà khuyên nhủ:
- So sánh với Lý Cuồng Nhân, tôi cho rằng anh càng giống một gã quái thai hơn...



Trâu Úc nhàn nhạt nói:



- Anh so với hắn ta bất quá cũng chỉ lớn hơn có 4 tuổi mà thôi, thế nhưng nhìn qua có chút giống như lão già vậy. Luận về năng lực đánh nhau này nọ, cư nhiên lại có thể đánh ngang tay với hắn ta. Hiện nay thậm chí ngay cả cha của tôi cũng phải nhờ cậy anh trong chuyện con robot thế hệ mới kia nữa...



- Tôi thật sự là già lắm sao?



Hứa Nhạc kinh ngạc hỏi:



- Lợi Hiếu thông cũng đã từng nói như vậy. Tôi còn tưởng rằng tính tình của tôi dạo gần đây cũng đã cởi mở ra rất nhiều rồi chứ.



Trâu Úc tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái, một lát sau nghiêm túc nói:



- Cuộc nói chuyện khi nãy bên ngoài phòng bệnh tôi cũng có nghe. Anh tội gì cùng với hắn cứng chọi cứng như vậy chứ? Điều này cũng không giống với tính cách của anh chút nào. Hơn nữa anh phải nhớ rằng, đối phương dù sao cũng là người của Phí Thành Lý Gia... Chỉ cần vị lão gia tử kia còn tồn tại, cả Liên Bang này, ai cũng phải cấp cho hắn ta một chút mặt mũi.



- Giữa thanh thiên bạch nhật, chẳng lẽ hắn thật sự dám giết tôi sao?



- Lý Cuồng Nhân, Lý Cuồng Nhân, hắn một khi đã nổi điên lên rồi, thì chuyện gì mà không dám làm cơ chứ?



Trâu Úc cụp mắt lại, nói:



- Cũng không nên trách hắn tính tình thô bạo... Bất cứ ai khi mới 12 tuổi đã bị ném vào Quân doanh, ở trong tiền tuyến lăn lộn mấy năm, cũng sẽ trở nên có chút cỗ quái. Phải biết rằng Lý Phong có thể trở thành gã Thiếu Tá trẻ tuổi nhất trong lịch sử Liên Bang, cùng với vị Quân Thần đại nhân kia cũng không hề có quan hệ gì cả. Đố là do thành tích của hắn, năm xưa khi hắn điều khiển một con robot M52 đã hạ gục một tiểu đội Robot Đặc chủng của Quân đội Hoàng Gia Đế Quốc mà đạt được thành tích đó.



Trâu Úc liếc mắt nhìn Hứa Nhạc, có chút lo lắng nói:



- Khi Lý Cuồng Nhân gia nhập vào Quân đội được khoảng 3 năm, tại tiền tuyến, trong một lần đột kích, đã từng một mình đối kháng với một Tiểu đội Robot Đặc chủng Quân Đội Hoàng Gia Đế Quốc, một con robot đánh bại 27 con robot đối phương. Một tên gia hỏa đáng sợ đến như vậy, anh cũng không nên trêu chọc vào.



Hứa Nhạc nghe tới chiến tích kinh khủng của gã Trung Tá thiếu niên kia, nhịn không được cau mày cảm thán một tiếng.