Gian Khách

Chương 2202 : Hứa Nhạc đào hoa (1-3)

Ngày đăng: 01:15 19/04/20


Trong quá trình đi lại giữa một đám đông nhất định trước sau gì cũng sẽ phát sinh ra những chuyện gì đó, nhất là đối với một cô gái có năng lực khiến cho người khác chú ý mạnh mẽ như Thương Thu vậy. Nhưng mà Hứa Nhạc nghĩ tới nghĩ lui cũng thấy mình không phải là những thế gia đệ tử có tư cách cùng người ta tranh giành ghen tuông gì, mà cũng không có loại tư cách này đối với Thương Thu, cho nên ông trời chắc cũng không có an bài tình cảnh cũ xưa kiểu như anh hùng cứu mỹ nhân lên trên đầu của mình.



Thế nhưng khi hắn vừa rời khỏi ghế không được mấy bước, đã nhìn thấy cảnh Thương Thu chụp lấy một ly rượu của người nào đó đang đặt trên quầy bar bên cạnh, trực tiếp hất thẳng vào mặt một gã trung niên nhân đứng trước mặt cô ta.



Hứa Nhạc có chút thất kinh, vội vàng chạy lại, đến bên cạnh Thương Thu, đỡ lấy cánh tay của nàng ta. Cảm giác được một cỗ cảm giác băng lạnh, cùng với làn da có chút trơn mềm nhẹ nhàng, thật sự là khiến cho người khác phải động lòng.



- Có chuyện gì xảy ra vậy?



Hứa Nhạc cũng không kịp nhìn xem đối phương vừa phát sinh xung đột với cô ta là ai, hắn đã cúi đầu hỏi nhỏ Thương Thu:



- Có ai sờ mó gì cô à?



- Tôi không có say...



Thương Thu cau mày lại, cũng không nhận ra rằng cái áo sơ mi trên người mình đã bị cài nút sai, khẽ phất phất tay nói:



- Cũng không có ai sờ mó gì tôi. Chẳng qua là cái tên gia hỏa này nói cái gì mà thiếu gia nhà hắn muốn mời tôi uống rượu, ngữ khí nói chuyện thật sự là đáng ghét mà.



Hứa Nhạc thoáng có chút khẽ giật mình, quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy đó là một gã trung niên nhân, trên mặt chảy đầy rượu, trông có vẻ vô cùng chật vật. Nhìn cách ăn mặc của gã trung nhiên nhân này, chắc hẳn là một nhân vật có chút năng lực trong xã hội Liên Bang, thế nhưng lại là thay kẻ khác mời người. Không biết kẻ đứng sau lưng người này đến tột cùng là nhân vật như thế nào.



Hắn cũng không hỏi Thương Thu xem cách nói chuyện của người nọ có ngữ khí như thế nào mà bị cô cho là đáng ghét, bởi vì hắn đều hiểu rõ ràng tính cách của đám Công Trình Sư này, cùng với đám nhân vật có chút thế lực trong Liên Bang cũng không hợp nhau cho lắm. Đối với những kẻ nào đó thể hiện rằng ta có tiền, ta có quyền, có thói quen từ trên nhìn xuống, dùng thái độ cao cao tại thượng thể hiện rằng ta đây có thực lực... đối với những người như Thương Thu quả thật không thể nào chấp nhận được.



Đương nhiên Hứa Nhạc cũng sẽ không lo lắng rằng một lát nữa có thể sẽ không thu xếp được cục diện hôm nay. Tuy rằng công lao của bản thân mình trong quá trình nghiên cứu chế tạo con robot MX, bị một bộ phận quyền lực nào đó trong Chính phủ Liên Bang đã tận lực đè nén lại, thế nhưng Thương Thu cùng với các Công Trình Sư trong Bộ Công Trình Quả Xác thì cũng không bị như vậy, công lao của bọn họ trong chuyện này đều đã được công bố rõ ràng, rộng rãi. Theo một góc độ nào đó mà nói, hiện nay Thương Thu đã trở thành một nhân vật anh hùng trong toàn xã hội Liên Bang. Trong khoảng thời gian này, nếu có kẻ nào đó có mắt mà không biết Thái Sơn, vô lễ chọc giận đến nàng ta, cho dù là có làm lớn chuyện lên đi chăng nữa, thì người chịu thiệt cũng sẽ không phải là Thương Thu.



- Tôi chỉ là muốn chuyển lời của thiếu gia tôi, muốn mời vị tiểu thư này lên trên lầu uống mấy ly rượu, không biết vì nguyên nhân gì mà lại bị đối xử một cách vô lễ như thế này?



Gã trung niên nhân đứng cách đó không xa, đang lau đi mớ rượu chảy dài trên mặt hắn, phẫn nộ hỏi một câu.



Hứa Nhạc cũng không biết rõ tình tiết của câu chuyện, tự nhiên cũng không cách nào có thể trả lời cho hắn ta được. Hắn ngẩng đầu lên trên nhìn lại, chỉ thấy bên trên lầu hai, trong căn phòng xa hoa dành cho khách VIP, có mấy gã thanh niên trẻ tuổi quần áo sang trọng đang ngồi trên đó, hạ giọng bàn luận cái gì, hơn nữa còn quay mặt nhìn xuống dưới này, tựa hồ như là đang bàn luận chuyện của hắn hoặc là Thương Thu.



Ánh mắt của hắn chợt nheo lại, nhận ra được khuôn mặt của một kẻ đang ngồi trên đó, hơn nữa còn phát hiện bóng dáng của một người đang ngồi quay lưng về phía mình, nhìn qua tựa hồ cũng có chút quen mắt. Trong lúc nhất thời hắn chợt cảm thấy có chút nghi hoặc. Tuy rằng quán bar này là quán bar cao cấp nổi danh nhất trong khu vực gần Đại học Thủ Đô, thế nhưng với thân phận gia tộc sau lưng của mấy gã thanh niên ngồi trên đó, bọn họ đáng lý ra cũng không nên xuất hiện ở nơi này mới đúng...



Hắn cũng không muốn tiếp tục gây nên phiền toái nữa, thế nhưng cũng không hề chủ động lên tiếng giải thích gì với gã trung niên nhân trước mặt, đỡ lấy Thương Thu chuẩn bị rời đi. Thế nhưng Thương Thu lại thoáng có chút đỏ mặt lên nói khẽ:



- Nhanh lên, tôi hơi gấp...



Hứa Nhạc lập tức nhớ tới mục đích chuyến đi này của Thương Thu, nên vội vàng đỡ cô ta tiến về phía trước. Ngày thường hắn vốn quen nhìn khuôn mặt lạnh nhạt, hình dáng cổ quái khí phách của Thương Thu khi mắng chửi đám Công Trình Sư, khó khăn lắm mới nhìn thấy được cảnh cô ta xấu hổ, đỏ mặt như thế này, cũng xem như là một loại hưởng thụ...




- Người lúc nãy ở dưới lầu... hình như là Hứa Nhạc phải không? Anh có quen biết với anh ta à?



- Cô cũng biết Hứa Nhạc nữa sao?



Lợi Hiếu Thông cảm thấy cả kinh, càng ngày càng phát hiện ra cái gã thanh niên tên Hứa Nhạc này, tựa hồ có chút thâm sâu khó lường. Một gã thanh niên bình dân bình thường trong Liên Bang, làm thế nào lại giống như là có quen biết với toàn bộ người của Thất Đại Gia Tộc, vốn nối tiếng thần bí trong Liên Bang như thế này?



Nam Tương Mỹ im lặng một lát, rồi mới nhẹ nhàng nói:



- Cũng coi như là có chút quen biết...



Sau đó cô ta lại nhẹ nhàng gật gật đầu, ừ nhẹ một tiếng, tựa hồ như là muốn dùng động tác đáng yêu này, để thể hiện chính xác rằng mình đã xác nhận chuyện này là đúng.



- Tôi từng gặp qua anh ta trên một chuyến tàu hỏa cao tốc...



Nam Tương Mỹ khẽ mỉm cười, lộ ra một hàm răng trắng cực đều. Cô ta và Lợi Hiếu Thông cũng không tính là thân thiết cho lắm, nhưng khi phát hiện ra đối phương hình như là quen biết với người kia, cho nên cũng trở nên cởi mở hơn một chút.



- Anh ta là Công Trình Sư của Bộ Công Trình Quả Xác, anh làm thế nào lại quen biết với anh ta vậy?



Bàn tay đang bưng ly rượu của Lợi Hiếu Thông đột nhiên có chút khẽ cứng đờ lại, trong đầu nghĩ lại cảnh đua xe bên ngoài ngoại thành Vọng Đô cùng với ánh đao trong Thanh Đằng Viên lúc trước, không khỏi nở nụ cười tự giễu, hạ giọng nói:



- Hắn ta là sự đầu tư lớn nhất trong đời của tôi. Hơn nữa theo tình hình hiện tại xem ra, đã bắt đầu có thể thu về không ít lợi nhuận rồi...



Lợi Hiếu Thông và Hứa Nhạc thường xuyên tới lui chơi bời, tự nhiên không có khả năng che dấu ánh mắt như ưng như sói của đám trưởng bối trong gia tộc của hắn. Vị cao thủ Tằng Ca do gia tộc đặc biệt mời về bảo vệ cho Lợi Hiếu Thông, mà hôm nay Tằng Ca lại bị người trong gia tộc điều đi, chuyện này xem như là một lần cảnh cáo của gia tộc đối với Lợi Hiếu Thông. Chẳng qua là Lợi Thất Thiếu Gia cũng không hề có chút lo lắng nào về chuyện này. Hứa Nhạc, kẻ mà hắn đã bỏ tiền đầu tư kia, đã bắt đầu thể hiện ra năng lực mạnh mẽ của mình trong Liên Bang, đã phát ra ánh hào quang sáng rọi rồi. Thiết Toán Lợi Gia vốn là gia tộc thương nhân, từ trước đến giờ cũng chưa bao giờ đem toàn bộ tài nguyên đặt hết lên một cái tinh cầu cả, cũng như vĩnh viễn sẽ không bao giờ một lúc đem toàn bộ lợi thế mà đặt hết vào một phe cả.



Giống như là định hướng đầu tư tiền vậy, Lợi Hiếu Thông ngay từ rất lâu trước đây, đã đổ tiền vào đầu tư Hứa Nhạc, từ sau khi diễn ra trận đối chiến trên đỉnh núi Sơn mạch Tạp Kỳ, Hứa Nhạc đã thể hiện ra năng lực mạnh mẽ, tất nhiên là nhận được sự tán thưởng của gia tộc rồi. Mặc dù Hứa Nhạc lại trực tiếp tạo thành những ảnh hưởng tiêu cực vô cùng mãnh liệt đối với đại sự mà gia tộc đã khổ công gây dựng nên...



Nam Tương Mỹ nhìn thấy hắn đột nhiên có chút xuất thần, cô chợt hít một hơi lấy dũng khí, khuôn mặt ửng đỏ nhẹ giọng hỏi:



- Anh có thể nào... cho tôi xin cách thức liên hệ với anh ta hay không?



Lợi Hiếu Thông từ trước đến giờ luôn luôn bình tĩnh, thậm chí còn có chút âm trầm, thế nhưng sau khi nghe xong câu yêu cầu này của cô gái đối diện, nhất thời trợn tròn mắt lên. Chẳng phải cô nói hai người quen biết nhau sao? Hóa ra cũng chỉ là bình thủy tương phùng mà thôi. Bây giờ tại sao lại muốn hỏi cách thức liên lạc với Hứa Nhạc cơ chứ?



Tuy hiện tại Lợi Hiếu Thông trên danh nghĩa thì tự cho rằng hắn đã là bạn bè của Hứa Nhạc, thế nhưng lúc này lại có cảm giác cuộc đời này có chút quá không công bằng rồi. Một tên gia hỏa xuất thân là lính ngồi cầu, lại có thể một phen khiến cho Trâu Úc, cô gái mà cả mình và Lý Cuồng Nhân đều cùng thích phải mang bầu, bây giờ lại còn có thể thu hút được thiên kim của Nam Tương Gia, gia tộc nổi tiếng gia giáo nghiêm khắc nhất trong Thất Đại Gia Tộc Liên Bang có thêr thu hết dũng khí để mà hỏi thăm cách thức liên lạc của hắn ta nữa.



Cái tên nam nhân có cặp mắt nhỏ ti hí kia, đến tột cùng là có điểm nào hơn người? Không ngờ có thế khiến cho Thất Đại Gia Tộc tồn tại không biết bao nhiêu năm trong Liên Bang, bởi vì sự xuất hiện của tên tiểu tử này mà khuấy động hẳn lên như thế?