Gian Khách

Chương 2210 : Quay trở về

Ngày đăng: 01:15 19/04/20


- Đám người bên phía Lợi Gia nhất định sẽ nhanh chóng rút tay lại. Bọn họ cũng không phải đồ ngốc. Những tổn thất mà bên phía Hoàn Sơn Tứ Châu bãi công tạo ra, không phải một mình Lợi Gia bọn họ có khả năng gánh vác nổi.



- Có lẽ là Nghị Viên Mạch Đức Lâm muốn tạo nên danh tiếng?



Trầm tổng thư ký đưa ra ý kiến thăm dò…



Thai phu nhân mở to hai mắt ra, thoáng suy nghĩ trong chốc lát, sau đó lắc lắc đầu, chậm rãi nói:



- Chính là bản thân ta suy nghĩ mãi cho đến bây giờ cũng không thể nào hiểu nổi, cái lão cáo già này đến tột cùng là muốn làm cái gì… Cho nên ta mới cảnh giác như thế…



Thai phu nhân lạnh lùng nói:



- Mạch Đức Lâm đã thả vào trong Liên Bang một cái mồi lửa. Cái mồi lửa này đến tột cùng sẽ thiêu đốt lớn đến mức nào, lan rộng đến đâu, cho tới bây giờ cũng không ai có thể nói trước được. Chỉ sợ là ngay cả bản thân lão ta cũng không thể khống chế nổi nữa rồi. Mà cũng không biết rằng lão ta có muốn nghĩ đến chuyện khống chế nó hay không. Nếu hắn suy nghĩ như thế, hắn thật sự là đáng chết… Mặc kệ là hắn muốn làm cái gì đi nữa. Cứ việc một phen đem tất cả những hy vọng của lão ta hoàn toàn đánh bại hết đi, buộc lão ta phải rời khỏi cuộc Tổng tuyển cử lần này, buộc lão ta phải chấp nhận hợp tác… Có như vậy mới có thể đem sự bất ổn trong Liên Bang mà bình định lại…



Thai phu nhân quay sang phía Cận quản gia đang cung kính đứng bên cạnh, hỏi:



- Bên phía trên núi từ trước tới giờ đều là do ông tiến hành liên hệ… Những nhân chứng mà lãnh tụ Nam Thủy hứa sẽ cung cấp, lúc nào mới có thể xuất hiện?



Cận quản gia cúi đầu cung kính trả lời:



- Sáng sớm ngày mai, vào lúc chín giờ hai mươi ba phút!



o0o



Tám giờ sáng ngày thứ hai, thanh tra Tiêu Văn Tĩnh mệt mỏi bước vào văn phòng Bộ Tư Pháp. Mấy ngày hôm nay hắn cũng không thể nào ngủ yên giấc được, hốc mắt lõm sâu xuống, thâm quầng. Lúc này nhìn về phía vị Nghị Viên biểu tình vô cùng bình tĩnh, đang ngồi bên cạnh cửa sổ, rõ ràng tinh thần mười phần thoải mái kia. Mặc dù hắn cực kỳ chán ghét sự đối trá, ghê tởm của người này, thế nhưng cũng không khỏi không bái phục lòng dạ thâm sâu khó lường của đối phương.



Nghị Viên Mạch Đức Lâm thoáng mỉm cười khi cự tuyệt lời thông báo cho phép rời đi của bên phía Bộ Tư Pháp. Ông ta lựa chọn tiếp tục ngồi lại ở trong này, tiếp nhận điều tra… Thỉnh thoảng vị Nghị Viên này theo dõi những hình ảnh trên TV, những tin tức trên nhật báo, bảo trì sự trầm mặc, mắt nhìn toàn bộ Liên Bang bởi vì bản thân mình mà phong vân biến sắc, phong khởi vân dũng…



Cơ hồ là cũng ngay trong thời điểm đó, tại cảng vũ trụ Cảng Đô, một chiếc phi thuyền vũ trụ liên vận từ khu tinh cầu S2 bay đến Thủ đô Tinh Quyển chậm rãi hạ xuống mặt đất. Một cô gái ngồi bên cửa sổ, cùng với mấy người mặc sắc phục quan chức, nhẹ giọng nói mấy câu gì đó, sau đó lặng lẽ đeo lên chóp mũi một cặp mắt kính gọng đen đã lâu rồi không xuất hiện trên mặt của cô…
Sau khi đích thân trải ra những âm mưu phản bội, sinh ly tử biệt, bị vất bỏ… từng vô số lần nhìn những cảnh bần cùng thống khổ, những hy sinh cùng với thi thể… Trương Tiểu Manh ngày hôm nay đã không còn là một cô gái thiện lương khờ dại của một năm về trước nữa rồi. Cô ta bình tĩnh trấn an tuyên đọc xong lời tuyên thệ, sau đó bình tĩnh chờ đợi các Nghị Viên đặt câu hỏi.



Người chủ trì của hội nghị trưng cầu ý kiến đặc biệt ngày hôm nay chính là Chủ tịch của Ủy Ban Đạo Đức trực thuộc Ủy Ban Quản Lý Liên Bang, Nghị Viên Tích An, là một vị Nghị Viên lão thành vô cùng từng trải. Vị lão nhân gia này dùng ánh mắt đục ngầu liếc nhìn cô con gái đang đứng bình tĩnh trên bục kế bên bục chủ tịch của mình, lạnh lùng hỏi:



- Cô tên gì?



- Trương Tiểu Manh.



Cô gái trả lời một cách bình tĩnh, mạch lạc.



- Cô từng là nhân viên công tác bí mật trong Văn phòng của Nghị Viên Mạch Đức Lâm phải không?



- Đúng vậy.



- Nhưng theo báo cáo của Cục Điều Tra, cô đáng lý ra đã chết cách đây nửa năm tại Đại khu S2, trong một sự cố tai nạn ngoài ý muốn rồi…



- Đó không phải là một tai nạn ngoài ý muốn, đó là một âm mưu ám sát. Tôi may mắn vẫn còn sống. Tôi hiện tại đứng ở trước mặt các vị Nghị Viên đây, chính là muốn giúp đỡ các vị vạch trần cái âm mưu này ra ánh sáng.



Đây cũng không phải là một tòa án xét xử bình thường, thế nhưng so với một phiên tòa xét xử lại còn càng lạnh như băng hơn nhiều. Trong tay các vị Nghị Viên có mặt ở đây lúc này sớm đã nhận được bản văn kiện đề cập đến những vấn đề cụ thể của hội nghị trưng cầu ý kiến trực tiếp cùng với phạm vi tác động của nó. Cô con gái Phiến Quân đến từ Thanh Long Sơn đang đứng trên bục bán nguyệt kia, trả lời cực kỳ bình tĩnh cùng với rõ ràng, chính xác… Bên trong đại sảnh tòa nhà Nghị Viên trang nghiêm dần dần lâm vào trầm mặc.



Đây là lần đầu tiên trong lịch sử Liên Bang có một thành viên của Phiến Quân, ngay giữa thanh thiên bạch nhật mà đứng trong cơ cấu nghị sự cao cấp nhất của toàn bộ Liên Bang này, đối diện với những đại nhân vật đứng đầu toàn bộ Liên Bang, bản thân chuyện tình này đã chính là một sự kiện lịch sử…



o0o



Cách tòa nhà Nghị Viện khoảng một trăm 20 cây số, trong một căn nhà trọ tại Vọng Đô, Hứa Nhạc đang yên lặng nhìn màn hình trực tiếp trên TV, nhìn thấy cái hình ảnh rất quen thuộc nhưng lại rất lạ lẫm. Hắn cố gắng bình tĩnh, trấn định lại, rốt cuộc cũng không tìm ra được hình dáng ngây ngô của lúc trước, chỉ còn lại lúc này là một cô con gái tràn ngập khí chất kiên định… Hắn cũng không cho rằng hắn đang chứng kiến một sự kiện lịch sử của Liên Bang, mà chỉ cảm thấy rằng những sự kiện xảy ra trong hai năm gần đây quả thật là một chuyện cực kỳ vớ vẩn.



Sau đó hắn lẳng lặng đứng lên, rời khỏi căn nhà trọ.