Gian Khách

Chương 2228 : Nơi này bình minh vẫn chơi trốn tìm (1)

Ngày đăng: 01:16 19/04/20


Vai đeo ba lô, tai vẫn không ngừng đón nhận mệnh lệnh từ phía Bạch Ngọc Lan. Lúc này Hứa Nhạc đang cố cúi rạp người xuống đất, nép mình sau bồn hoa, mũi chạm cả xuống lớp bùn đất, hòng tránh hệ thống camera theo dõi. Rồi bằng tốc độ nhanh nhất, hắn di chuyển qua khoảng sân trống đến trước cánh cửa nhỏ bên hông tòa nhà.



Dụng cụ phát ra lam quang nhỏ hắn đang mang trên người có thể chống lại mọi ánh sáng cũng như mạng lưới giám sát điện tử, nhưng vì bên trong Cơ Kim Hội không có hệ thống giám sát nối mạng, nên dụng cụ này cũng không phát huy được quá nhiều tác dụng. May mà có tấm bản đồ do Phiến Quân cung cấp, cộng thêm những hướng dẫn từ phía Bạch Ngọc Lan nên đến tận gây giờ hắn vẫn chưa làm kinh động đến ai.



Hít một hơi thật sâu, Hứa Nhạc chạm tay lên chiếc vòng sắt lạnh ngắt trên cửa. Khẽ chau mày, hắn nhẹ nhàng dồn lực cho cánh tay, từ từ nhấc lên.



Đây là cánh cửa dẫn xuống đường hầm đã được che giấu rất kỹ. Có lẽ rất lâu rồi không có người mở ra, nên cánh cửa cũng có phần mối mọt. Nếu như Hứa Nhạc không biết kiểm soát sức lực mà cứ thế xông vào thì e rằng hắn có muốn âm thầm đột nhập cũng khó.



Đương nhiên đường hầm này không thể nối thẳng đến buồng ngủ của Mạch Đức Lâm. Mặc dù viên điệp viên mai phục bên cạnh Mạch Đức Lâm đã mò ra được dấu vết con đường thoát thân bí mật của hắn, nhưng vẫn chưa điều tra rõ được lối ra nằm ở đâu. Hứa Nhạc cứ men theo đường hầm đến chỗ sâu nhất thì nhìn thấy những tia sáng đỏ lấp lánh trên tường cùng những đường thông chằng chịt. Hắn đoán có lẽ mình đã vào được nơi cần phải đến.



Hoàn Sơn Tứ Châu và Cơ Kim Hội không hề yên bình như vẻ bề ngoài. Mạch Đức Lâm cũng là đại nhân vật trưởng thành từ những cuộc chiến đấu vũ trang khốc liệt. Những con đường dẫn đến Cơ Kim Hội sớm đã bị bọn tay sai trung thành của hắn canh phòng vô cùng cẩn mật. Đường hầm mà Hứa Nhạc đang dùng để đi vào bên trong Cơ Kim Hội là một trong những điểm thiếu sót trong mạng lưới canh phòng đó. Nếu như không được người lãnh tụ tình báo cung cấp cho thông tin này thì Hứa Nhạc làm sao đoán ra nổi người bên phía Mạch Đức Lâm lại bố trí cửa đường hầm ngay bên trong cô nhi viện này như vậy.



- Cystll7702O5.



Từ trong tai nghe truyền đến giọng nói nhẹ nhàng của Bạch Ngọc Lan.



Không chút do dự, Hứa Nhạc mở chiếc hộp đựng thiết bị quân dụng rồi lấy ra những vật liệu đã chuẩn bị sẵn trong ba lô, chuẩn bị tiến hành ngắt kết nối. Rồi hắn lại lấy ra thiết bị nhập, nhanh chóng gõ hàng mật mã.



Là một kỹ sư máy ưu tú của Liên Bang thì việc ngắt kết nối hệ thống bảo vệ tin tức của cơ sở chẳng khó khăn gì với Hứa Nhạc. Động tác của hắn vừa nhanh vừa ổn định không hề có bất cứ mệnh lênh thừa nào. Còn dòng mật mã chính là những số liệu được giấu trong cây bút mà bên Thanh Long Sơn giao cho hắn.



Hứa Nhạc chỉ mất một khoảng thời gian cực ngắn để hoàn thành công việc của mình. Cho đến khi hệ thống có thể kết nối trở lại thì hắn đã kịp cài đặt thêm một chiếc máy phát tín hiệu loại nhỏ rồi tiến hành khởi động trọng môi trường vi điện. Có lẽ tên nhân viên phụ trách giám sát trong hội chẳng hề để ý đến thay đổi nhỏ chỉ diễn ra trong một phần mấy giây.



Làm xong việc mà vẫn chưa nghe thấy mệnh lệnh gì mới từ phía Bạch Ngọc Lan, Hứa Nhạc hiểu chuyện này không thể vội vàng nên chỉ khẽ nheo nheo mắt rồi quyết định sẽ ngồi chờ. Hắn rút ra từ trong túi nửa cây lương khô còn lại và tiếp tục ăn trong im lặng.



- Tốt lắm.



Hai phút sau từ trong tai nghe vang lên giọng nói ôn nhu của Bạch Ngọc Lan. Giọng nói chẳng có chút vui mừng kích động đáng tin nào cả. Chỉ trong một thời gian ngắn, Bạch thư ký đã có thể tiếp cận hệ thống giám sát an ninh trong toàn khu nhà.



Những dây thần kinh trong đầu Hứa Nhạc lại rung lên. Hắn đứng dậy, chăm chú quan sát những tia sáng đỏ đang phát ra từ những tủ dụng cụ trước mặt. Rồi nhanh chóng lấy lại vẻ nhanh nhẹn vốn có, hắn lách người qua tủ chuẩn bị rút lui từ phía sau.




Đứa trẻ run run trả lời:



- Trốn… trốn tìm. Các… các bạn… tối qua… không tìm ra cháu. Cháu không thể bỏ đi… nên… nên… chỉ đứng im trong này… chờ mọi người đi tìm.



Hứa Nhạc lúc đó chẳng biết nên làm gì, nói gì cho đúng. Trò chơi trốn tìm này thực sự sẽ có lúc giết chết người ta. Hắn biết sự thể lúc này nhìn thì có vẻ buồn cười nhưng lại cực kỳ nguy hiểm. Chỉ cần đứa trẻ này sợ quá hét lên thì không biết sẽ có bao nhiêu rắc rối xảy ra.



Hắn chậm rãi dịch chuyển nòng súng, vừa định nói gì thì đứa trẻ đã lại cất giọng run run:



- Ông… là người xấu?



Hứa Nhạc đang chuẩn bị giải thích rằng mình là một người rất tốt thì đúng lúc này, đứa trẻ dường như đã hiểu được điều gì và với tư thế dũng cảm nhất, nó bắt đầu hét lên.



Tiếng hét chói tai xuyên qua rừng cây. Đánh thức những con đường vẫn còn chìm trong sương sớm. Truyện



o0o



Trên thảm lá khô, dưới lớp ngụy trang màu lá úa, khẩu súng bắn tỉa lợi hại nhất cũng mất đi sắc óng ánh hợp kim vốn có. Nhưng nòng súng cỡ lớn lộ ra ngoài lớp lá ngụy trang thì vẫn giữ nguyên cái uy lực vốn có. Chỉ cần nạp đủ thuốc súng rồi thì hệ thống đánh lửa tự động sẽ khiến cho khẩu súng này có thể bắn ra 3 phát liên tiếp trong vòng 1/500 giây. Khoảng cách bắn dài phối hợp với báng súng hợp kim có thể lắp đạn cỡ lớn, cộng thêm khả năng sát thương cực mạnh khiến cho những kẻ đi săn trong Quân đội Liên Bang cũng như những viên quân nhân được đánh giá là có giá trị ám sát mạnh nhất cho đám người của Quân đội Đế Quốc đều phải ghi nhớ hình ảnh cây súng này trong lòng.



Nhược điểm duy nhất của nó là quá đắt. Quân đội Liên Bang sau khi nghiên cứu chế tạo thành công thì ngoài sự hân hoan sung sướng không khỏi thở dài trước cái giá thành đáng sợ của nó. Bọn họ biết rằng bất luận là Văn phòng Tổng Thống hay Ủy ban Thẩm tra Dự toán Nghị Viện sẽ không bao giờ đồng ý để cho loại súng ACWW này trở thành vũ khí tiêu chuẩn của Quân đội Liên Bang. Cho nên uy lực của khẩu súng này chỉ được thể hiện vài lần trong những cuộc thử nghiệm trên tiền tuyến Tây Lâm rồi sau đó lại bị bó chặt gác cao, đặt trong nhà kho mặc cho bụi bặm phủ mờ. Truyện Truyện Truyện



Thi Thanh Hải cũng không đủ tiền để mua một cây ACWW chuyên dụng của Quân đội một cách hợp pháp. Có thể tìm thấy khẩu súng này ngoài chợ đen, hắn đã cảm thấy mình may mắn lắm rồi mà hoàn toàn quên mất cái gọi là phí tổn đã bỏ ra. Ở Nam Khoa Châu, hắn đã trực tiếp giết chết gã thương nhân buôn lậu súng rồi lại phải chạy trốn khỏi sự săn đuổi của đám tay chân sát thủ của gã thương nhân kia thì mới mong giữ được khẩu súng này.



Có ACWW trong tay, thiên hạ còn có Thi công tử ta, một người được thừa hưởng cùng lúc hai sự giáo dục xuất sắc nhất của cả Chính phủ Liên Bang lẫn bên phía Phiến Quân thì sẽ không bao giờ nảy ra những suy nghĩ ngu ngốc và kỳ cục nữa. Giống như những gì mà những lãnh tụ của Thanh Long Sơn đã từng nói. Điều quyết định thắng bại của một trận đấu không bao giờ nằm ở vũ khí, nếu không thì đội quân du kích trong núi làm sao có thể chống lại được Chính phủ Liên Bang với những chiến hạm cùng với robot trong từng ấy năm trời được chứ. Truyện



Những tình báo nhận được từ hộp đêm Khả Khả khiến hắn hiểu rằng đối tượng có thể rời đi bất cứ lúc nào. Còn kẻ ẩn núp trên đỉnh núi thì hình như cho tới bây giờ vẫn chưa thấy có cơ hội nào để làm được hiệu quả gì cả.



Khác với suy nghĩ của gã bạn thân xuất phát từ bên kia ngọn núi, Thi Thanh Hải không hề có ý định đột nhập vào Cơ Kim Hội để diễn một vở kịch ngoạn mục. Hắn vẫn còn muốn thử uy lực của ACWW. Nếu như không thành thì hắn cũng không phải vội, đi theo người ấy đến Tây Lâm rồi có gì sẽ tính tiếp. Người xưa có câu quân tử báo thù mười năm không muộn, Thi Thanh Hải không phải là quân tử, hắn chỉ là một vị hoa hoa công tử hay quyến luyến trước những đóa hoa dại ven đường. Hắn có thể không đợi được 10 năm, nhưng để giết một kẻ như Mạch Đức Lâm thì bao nhiêu kiên nhẫn hắn cũng có.