Gian Khách

Chương 34 : Bắt đầu phán quyết

Ngày đăng: 01:16 19/04/20


Những tấm bản đồ tòa nhà Cơ Kim Hội cùng những chấm sáng định vị trong mắt Hứa Nhạc đã sớm biến mất không dấu vết.



Trong phòng biệt giam Tổ Hồ Ly tăm tối, Hứa Nhạc đã lục lại đám tư liệu trong đầu mình đọc lại một lần, lại còn xem hết cả đống ảnh người mẫu đủ hình đủ kiểu nữa nhưng vẫn cảm thấy vô vị. Trong hoàn cảnh đó hắn đã thử một lần nữa chủ động liên lạc với sự tồn tại khủng bố bên kia giấc mơ.



Hứa Nhạc đã quá quen với kiểu thỉnh cầu này, nên thực hiện nó một cách vô cùng thành thục. Giống như một kẻ thần kinh, hắn tự gào lên với cao sơn đại hải trong đầu rồi đứng lặng chờ hồi đáp.



Và cũng bởi vì đang nằm trong căn phòng tăm tối đó. Hứa Nhạc mới liên lạc được với Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương trải rộng khắp vũ trụ. Hắn bắt đầu dùng mắt trái của mình xem thời sự hoặc xem những bộ phim điện ảnh nổi tiếng mà bình thường chẳng bao giờ hắn có thời gian đi xem.



Và cũng bằng phương thức thần kỳ nhưng có chút dị thường này, Hứa Nhạc mới biết được cái chết của Mạch Đức Lâm đã đem lại bao nhiêu hậu quả cho Liên Bang. Hết biểu tình thị uy rồi lại đến bãi công. Mãi đến tận tháng trước tình hình mới ổn định trở lại.



Cho nên Hứa Nhạc mới không hiểu tại sao Liên Bang mãi không phán quyết mình để xoa dịu nỗi ấm ức của đám cuồng tín Kiều Tri Tạp Lâm mà nhốt mình trong cái góc này. Hắn lại càng không hiểu tại sao bây giờ Liên Bang lại đưa hắn trở về mặt đất.



Sự nghi hoặc này tiếp tục duy trì cho đến khi vị khách đầu tiên đến



Đó là vào một buổi sáng sớm Hứa Nhạc đang ngồi trên chiếc ghế kim loại lạnh lẽo trong phòng khách, cúi đầu nhìn chiếc xích từ tính trên chân mình. Có tiếng mở cửa và một người không xa lạ nhưng cũng chăng thân thuộc lắm bước vào.



Hắn vừa cười vừa chau mày, cảm giác như đang quay về thời điểm của một năm về trước



Một năm về trước, Hứa Nhạc đã từng chặt một nhát đao chia cuộc sống của mình thành hai ngã để lựa chọn. Bây giờ hắn đang bị giam trong Nhà giam quân sự của bộ Quốc Phòng và bộ đã cử một người tên là Từ Tùng Tử đến làm luật sư bào chữa cho hắn.



Cho nên hôm nay, khi ngồi trong phòng khách và nhìn thấy khuôn mặt thanh tú xa lạ nhưng có nét quen quen, tự nhiên hắn thấy thời gian như đang lùi lại một năm về trước.



Như kiểu tất cả buồn rầu, lo âu hay giết chóc vẫn chưa từng xảy ra, và cây cối hai bên đường đến cục Hình Sự vẫn rung rinh chào đón xuân về.



Luật sư bào chữa Từ Tùng Tử lạnh lùng ngồi xuống bên cạnh bàn, rút từ trong túi hồ sơ dày dày ra mấy tờ văn kiện, đẩy ra trước mặt Hứa Nhạc, nói:



- Hứa Nhạc, tôi thay mặt bộ Quốc Phòng thông báo với anh rằng, vì bị tình nghi có liên quan đến vụ án 6801118, tất cả mọi quyền hạn của anh tại Căn cứ lắp ráp tổng trang đều đã bị cắt bỏ, bộ Quốc Phòng cử tôi đến đây làm luật sư bào chữa cho anh.



- Tôi tên là Từ Tùng Tử.



Từ Tùng Tử nhìn cái còng từ tính trên tay Hứa Nhạc nên cũng không có ý định bắt tay hắn mà chỉ chau mày nói:



- Trước đây đã có dịp gặp mặt anh rồi. Nếu như anh không có ý kiến gì, thì hãy ký tên vào hợp đồng pháp luật này



Bị Liên Bang biệt giam suối năm tháng liền, chẳng bị xét hỏi. Tự nhiên mấy ngày hôm nay hắn vừa được chuyển từ Tổ Hồ Ly xuống trại giam trên mặt đất, lại vừa được tiếp luật sư do Liên Bang cử đến, nên Hứa Nhạc vẫn chưa kịp hoàn hồn, chỉ khẽ nheo mắt nhìn mấy tờ giấy trước mặt chẳng nói gì.


Trước mặt ông là một cây bút không hề bắt mắt Cây bút này đã được đút trong chiếc hộp chân không làm bằng vật liệu siêu cứng vết máu trên bút cũng đã sớm bị lau sạch.



Tiểu đội Đặc chủng Tác chiến đã mạo hiểm tiến sâu vào Thanh Long Sơn, và tìm được mẫu ADN trên di cốt của vợ chồng họ Mạch.



Người đàn ông trung niên đeo kính điều khiển máy chiếu, phóng to một bức ảnh trên màn hình rồi nói tiếp:



- Đem những mẫu này khớp với mẫu ADN của Mạch Đức Lâm do cục Điều Tra Liên Bang lưu giữ chúng ta có thể khẳng định chắc chắn, bọn họ không hề có quan hệ huyết thống.



Là trợ lý của cục trưởng cục Hiến Chương, bình thường Thôi Tụ Đông cũng vẫn thay mặt lão cục trưởng tham gia những hội nghị bí mật của Chính phủ. Nhưng một hội nghị với qui mô lớn như thế này thì đây là lần đầu tiên, cho nên hắn không tránh khỏi có chút căng thẳng.



- Sau khi xảy ra vụ án 68011 SA, chúng tôi đã tiến hành lấy mẫu AND trên thi thể Mạch Đức Lâm một lần nữa và có thể khẳng định lại phán đoán này.



Tổng thống Mạt Bố Nhĩ vẫn cúi đầu, chỉ phẩy phẩy tay ra dấu cho ông ta cứ tiếp tục. Còn bên phải tổng thống, Thai cục trưởng của cục Hiến Chương cũng đã từ từ mở mắt nhìn Thôi Tụ Đông, những ngón tay gầy gò nhăn nheo gõ nhè nhẹ lên cái đầu gỗ bóng loáng của chiếc batoong trên tay ông.



Không hiểu sao nhìn thấy động tác này, Thôi Tụ Đông lại thấy yên tâm hơn rất nhiều, tiếp tục đổi một bức ảnh khác trên màn hình, trầm giọng nói:



- Trước đây, bằng quyền hạn của mình, cục Hiến Chương đã điều một Tiểu đội Đặc chủng tác chiến của Quân khu Tây Lâm thâm nhập lên tinh vực Bách Mộ Đại để xác minh lại một số thông tin liên quan đến sự kiện năm đó.



- Tuy thời gian có hơi chậm nhưng Tiểu đội tác chiến cũng đã có được trong tay một bản danh sách những kẻ nằm trong tập đoàn buôn người Bách Mộ Đại hai năm cuối cùng của Hiến Lịch 36.



Theo giọng đọc chầm chậm của Thôi Tụ Đông, không khí trong căn phòng chỉ có một thứ ánh sáng xanh nhàn nhạt càng trở nên kỳ lạ. Mặc dù ngay sau khi vụ án 386011 SA vừa xảy ra, bọn họ đều đã nhận được thông báo của cục Hiến Chương và cũng đã xem những tài liệu bảo mật có liên quan.



Nhưng trên thực tế, cho đến tận bây giờ, thâm tâm bọn họ vẫn có một hy vọng là những gì cục Hiến Chương đã điều tra là hoàn toàn sai.



- Đúng là Mạch Đức Lâm đã chết rồi, nhưng những gì mà hắn gây ra thì vẫn còn tiếp tục.



- Lúc nãy, mọi người đã được xem đoạn băng ghi lại cảnh gặp mặt của Mạch Đức Lâm và nhân vật Đế Quốc đó.



Thôi Tụ Đông nhìn khắp một lượt những con người vẫn còn đang đắm chim trong sự im lặng, tiếp tục nói:



- Nguồn mạch cơ bản đã được xử lý rõ ràng. Ở đây tôi xin được báo cáo với các vị.



- Ngay sau cuộc tấn công đầu tiên, phía Đế Quốc đã vạch ra một kế hoạch cổ quái và kỳ dị nhằm phá vỡ vòng phong tỏa của Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương. Bọn chúng sử dụng tập đoàn buôn người trên tinh vực Bách Mộ Đại để chuẩn bị một đám trẻ sơ sinh và lợi dụng những sơ hở của pháp luật Liên Bang trên phương diện này để bán chúng cho những cặp vợ chồng muốn nhận con nuôi trong Liên Bang.



- Trong đó có một đứa trẻ, chúng ta tạm gọi hắn là số 1, số 1 lớn lên dưới sự chăm sóc của cha mẹ nuôi và theo điều luật bảo hộ công dân của Liên Bang, đứa trẻ chưa đầy nửa tuổi ấy được cấp cho một chiếc thẻ căn cước Liên Bang. Kể từ giờ phút đó, đứa trẻ này chính thức trở thành một thành viên của Liên Bang.