Gian Khách

Chương 327 : Nhân vật như thế (1+2)

Ngày đăng: 01:16 19/04/20


- Cũng có nhiều lời đồn khác nhau, có người nói là do Sư đoàn Thiết Giáp 7 thể hiện ra sức chiếu đấu quá mức cường hãn. Hơn nữa trong thời gian mười năm gần đây, thế cục giữa Liên Bang và Đế Quốc tương đối bình tĩnh. Chỉ các hoạt động luân chiến ở Tây Lâm, nếu cũng vận dụng đến sư đoàn vương bài của Quân Khu III không khỏi hơi quá mức xem trọng đám người Đế Quốc rồi.



Lúc này trời cũng khá tối rồi, gió đầu thu nhè nhẹ thổi, lướt lên trên khuôn mặt nóng bỏng của Hứa Nhạc, khiến cho hắn thanh tỉnh lại một chút.



Hứa Nhạc vừa nãy ở trong căn tin uống đến mức say mèm, Lan Hiểu Long và Chu Ngọc hai người một phen mạnh mẽ dìu hắn đi ra, lúc này đang đỡ hắn đi về phía khu ký túc xá của các giáo quan.



Lan Hiểu Long khẽ nhún nhún vai một cái. Cái thói quen này của hắn của hắn khiển cho Hứa Nhạc suýt chút nữa là nôn ra luôn. Chi nghe vị thiếu tá từng quản lý Đội Cảnh Vệ Đặc Khu Cảng Đô này trào phúng nói:



- Sư đoàn Vương bài? Quân Thần đại nhân năm đó định ra chiến lược luân chiến tại tiền tuyến Tây Lâm, chính là vì để trong những hoàn cảnh tương đối bình tĩnh mà vãn có thể bao trì được sức chiến đấu vốn có của quân đội Liên Bang. Sư đoàn vương bài tại bốn đại Quân khu, Sư đoàn Thiết Giáp... có ai lại không kêu gào khóc than đòi gia nhập vào chiến trường Tây Lâm cơ chứ? Tại sao cũng không thấy bộ Quốc Phòng một phen đem bọn họ biến thành con dao bén nhọn bí ẩn?



- Tôi không đồng ý với lời giả thiết của anh. Sư đoàn Thiết Giáp 7 đúng là thể hiện hết sức cường hãn trong các lần hội diễn quân sự tổng hợp. Thời điểm ta còn học trong Học Viện Quân Sự I, các vị giáo quan cũng đã từng nhiều lần thảo luận qua vấn đề này. Liên Bang từ trước đến nay cũng không muốn tung ra các con bài chủ lực trong chiến trường quá sớm. Những đơn vị quân đội thiết huyết giống như là Sư đoàn Thiết Giáp 7 này, bọn họ nhất định sẽ mạnh mẽ đè ép sự kiêu ngạo của bọn chúng xuống đến tối đa, không để cho bọn họ tùy tiện xuất động, chính là vì trong tương lai để cho bọn họ làm đơn vị quân đội xung phong trong cuộc viễn chinh đối với Đế Quốc, đảm bảo cho cơn tức giận của bọn họ toàn bộ tập trung về phía Quân đội Hoàng gia Đế Quốc.



Chu Ngọc chậm rãi nói, hắn vốn tốt nghiệp từ trong Học Viện Quân Sự I nên những lời diễn giải của các vị giảng viên, giáo sư trong đó hẳn cũng có vài phần đạo lý.



- Cho là những lời anh nói cũng có đạo lý, kỳ thật tuy rằng tôi nhìn Sư đoàn Thiết Giáp 7 cũng không cảm thấy thuận mắt cho lắm, nhưng mà tôi cùng phải thừa nhận sức chiến đấu của bọn họ cũng rất cường hãn.



Lan Hiểu Long vẻ mặt có chút trầm ngâm nói:



- Liên Bang không để cho bọn họ đi đến Tây Lâm luân chiến, đến tột cùng là đang suy nghĩ như thế nào cơ chứ ? Chúng ta cũng không thể nào hiểu nổi .



Hứa Nhạc lúc này cũng đã thoáng xây xẩm, cho nên cũng lười biếng không muốn nói chuyện. Thế nhưng nghe được những lời vói vang vào trong lỗ tai của mình, hắn cũng không khỏi có chút tò mò.



Theo những thái độ mà đám quân nhân trong khu căn cứ huấn luyện mà nói, các quân nhân Liên Bang đối với Sư đoàn Thiết Giáp 7 cũng đều là kính nhi viễn chi, tuyệt đối bội phục cùng với kính trọng không thôi. Cực kỳ có ít người giống như Lan Hiểu Long cùng với Hùng Lâm Tuyền giống như lúc trước vậy, sảng khoái mà mạnh mẽ tỏ vẻ bất mãn.
Chính phủ Liên Bang cực kỳ tôn trọng kỳ huấn luyện quân nhân lần này. Vì thành quả khao hạch lần này, nên đã đặc biệt tổ chức một buổi thao diễn quân sự lâm thời, điều đến đây ba sư đoàn Tự động hóa Tổng hợp, cấp cho đám bọc viên quân nhân sắp sửa tốt nghiệp, để cho bọn họ thể hiện rõ toàn bộ năng lực chiến đấu trong lãnh vực đặc thù của bọn họ.



Ngày hôm đó, trong những rặng rừng cây xanh mướt pha chút ánh vàng, rậm rạp phía sau khu căn cứ huấn luyện, lấy phong cảnh chớm thu mà nghênh đón những đại nhân vật cùng với quân nhân Liên Bang không ngại đường xá xa xôi mà đến đây.



Các chiếc chiến hạm quân dụng, các phi cơ tác chiến, dưới sự hộ tống cẩn mật của vô số chiếc trực thăng chiến đấu nhẹ nhàng đáp xuống trên khu sân bay quân dụng phía sau núi. Trong lúc nhất thời, quân kỳ tung bay mãnh liệt tiếng quân ca to rõ cùng với từng trận bước chân vang lên.



Các ban ngành trực thuộc của bộ Quốc Phòng cùng với các đại nhân vật trong quân đội Liên Bang và các Chủ quản Quân sự đến đây xem lễ nhiều không đếm hết.



Hứa Nhạc cùng với các thành viên của Tiểu Đội Chiến đấu 7 đứng ở trong một dãy khán đài bên cạnh cái bục khách quan trọng, nhìn thấy trên bục những vị quân nhân sĩ quan cao cấp, thế nhưng lại nhìn thấy rõ ràng mấy vị trung tướng cùng mấy vị thiếu tướng.



Buổi thao diễn quân sự bắt đầu, trên chiếc màn hình lớn giữa bục chủ tịch, dưới sự giúp đỡ bên phía cục Hiến Chương, đã chính xác đến cực điểm thể hiện rõ hình ảnh của buổi diễn tập oai hùng ở khu vực rừng phong xa xa.



Buổi thao diễn quân sự lần này phần lớn ý nghĩa cũng chỉ là thể hiện thành quả huấn luyện mà thôi, cho nên thượng tầng của quân đội Liên Bang cũng không mấy chú ý lắm. Thậm chí mọi người còn thừa dịp thao diễn quân sự này còn kéo dài mà đi đến khu vực khách mời bên dưới, đích thân gặp mắt các vị giáo quan được mời tham dự vào lần huấn luyện lần này nữa.



Hứa Nhạc tự nhiên cũng nằm trong danh sách những người được gặp mặt



Điều khiến cho các thành viên Tiểu đội 7 cùng với các vị giáo quan còn lại vô cùng khiếp sợ chính là, vị trung tướng ở trên đài chủ tịch kia, cũng chính là vị Dịch Phó Tư Lệnh của Quân Khu I khi đích thân gặp mặt với Hứa Nhạc thế nhưng lại biểu hiện vô cùng thân thiết ngay cả những vị thiếu tướng ở sau lưng ông ta cũng cố gắng thể hiện quen biết, chân tình tha thiết nữa.



Trong lòng Hứa Nhạc cũng biết hết sức rõ ràng nguyên nhân vì sao lại như thế, tự nhiên là có thể giữ vững được tinh thần, một tia kiêu ngạo cùng không hề lộ ra trên mặt. Trên thực tế hắn cũng không có cái gì đáng để mà kiêu ngạo cả.



Điều khiến cho hắn cảnh giác chính là, ngoại trừ vị Dịch trung tướng kia ra, các vị tướng lãnh cấp cao khác ánh mắt khi nhìn hắn ngoại trừ sự thưởng thức ra, còn có mang theo một tia cảm xúc phức tạp vô cùng quái dị.