Gian Khách
Chương 346 : Quần áo cũ (1)
Ngày đăng: 01:16 19/04/20
Ngay buổi tối hôm đó, Hứa Nhạc và Thi Thanh Hải uống say một trận, sau khi tỉnh rượu, hai người lại nhậu say thêm một trận khốc liệt nữa. Cứ như vậy hai người liên tục say xỉn suốt hai ngày liền. Sau đó hai người mới dần dần thanh tỉnh lại. Sau khi hai gã huynh đệ này gặp lại, cũng không có quá nhiều lời cần nói với nhau. Vào thời điểm ánh hoàng hôn chiếu rọi lên căn nhà có bức vách bằng thủy tinh, Thi Thanh Hải nheo cặp mắt giống như hoa anh đào của hắn lại, nghiêng đầu có chút ngốc nghếch nói một câu không đầu không đuôi:
- Có đám mây giống như Kiều Trì Tạp Lâm, có đám mây giống như là hải tặc lang thang...
- Vài ngày nữa có thể ta sẽ biến thành một gã hải tặc lang thang trong vũ trụ đây...
Hứa Nhạc dùng khăn lau mặt mình, nhìn chi tiết nhiệm vụ mới được chuyển đến thông qua đường dây điện thoại bảo mật, lắc lắc đầu nói:
- Cậu có muốn cùng đi với ta không?
Thi Thanh Hải đứng dậy, làm một động tác vươn vai hơi chút khoa trương, một lúc sau mới nói:
- Không, ta muốn đi tìm tổ chức.
Điện thoại di động của Hứa Nhạc lúc này lại vang lên, hắn nheo mắt nhìn những tin tức hiện lên trên màn hình, đột nhiên mở miệng nói:
- Tổ chức của cậu, tối hôm nay có mở một buổi dạ tiệc.
Cái cô gái thích đeo cặp kính mắt gọng đen kia, chắc là cũng sẽ xuất hiện trong buổi dạ tiệc này... Nghĩ đến điều này, Hứa Nhạc trầm mặc thật lâu không nói gì.
Thời gian sớm như nước chảy qua cầu, sớm đã đem vết thương lòng chua xót trong lòng gã thiếu niên Hứa Nhạc này thổi quét cho phai nhạt rồi. Cũng giống như là sản phẩm cà tẩm dấm chua, đặc sản ở Tây Lâm vậy, bị ngâm trong nước lâu ngày, bên ngoài da thịt biến thành không còn chút mùi vị nào nữa, thế nhưng vị cay nồng còn lưu lại sâu trong ruột thì lại khiến cho người ta phải chảy nước mắt.
0O0
Sau khi đạt thành Đại hòa giải Liên Bang, đã tổ chức một buổi dạ tiệc tại Đặc khu Thủ Đô để đón tiếp những thành viên của ủy Ban Trung Ương Phiến Quân Thanh Long Sơn đến tiến hành đàm phán lần này. Dùng danh nghĩa là buổi tiệc tối từ thiện để trùng kiến lại nền hòa bình tại Hoàn Sơn Tứ Châu. Lần bắt tay mang tính lịch sử của Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ cùng với Lãnh tụ Nam Thủy khiến cho những người bên phía Thanh Long Sơn đến đây tham gia đàm phán tại Đặc khu Thủ Đô đạt được sự tôn trọng trước giờ chưa từng có, thậm chí còn đến mức hơi có chút khoa trương nữa. Cho nên những quan khách quan trọng đến đây tham gia buổi tiệc rượu này đặc biệt rất nhiều.
Địa điểm để tổ chức tiệc rượu lần này cũng được lựa chọn vô cùng quan trọng. Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, người tiến hành thúc đẩy tiến trình Đại hòa giải Liên Bang lần này chính là Thai Gia, cho nên Thai Gia cũng đã đặc biệt đem Hội sở Lưu Phong Pha ở bên cạnh Quảng trường Hiến Chương mở rộng cửa, nghênh đón tất cả những tân khách đến từ bốn phương tám hướng. Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ hai năm trước vốn chỉ là một vị Nghị Viên đã đáp máy bay chuyên cơ đến Thanh Long Sơn tiến hành đàm phán, đặt nền móng vững chắc cho tiến trình Đại hòa giải hôm nay, toàn bộ chuyện này đều là do Thai Gia ở phía sau âm thầm sắp đặt cùng với gây sự ảnh hưởng. Bất luận là chính phủ đương nhiệm hay là những người trong Thanh Long Sơn, đối với vị phu nhân kia cũng đều mang theo một ý cảm kích cực kỳ chân thành.
Hứa Nhạc cùng với Thi Thanh Hải bước xuống chiếc ô tô màu đen, nhìn thấy cánh cửa không chút bắt mắt của Hội sở Lưu Phong Pha cùng với trên bầu trời đêm cực cao bên trên, những chùm tia sáng chiếu rọi, ngưng tụ thành một hàng chữ lớn: Dạ tiệc từ thiện chào mừng nền hòa bình lặp lại tại Hoàn Sơn Tứ Châu. Trong lòng hai người đều không nhịn được, thầm thở dài một tiếng.
Nhìn thấy hàng chữ này, bọn họ khó có thể không liên tưởng đến cảnh tràn ngập mưa tên lửa đạn cùng với máu tươi trong tòa nhà Quỹ Cơ Kim Hội Hòa Bình tại Hoàn Sơn Tứ Châu năm rồi. Chủ nhân của tòa nhà Cơ Kim Hội kia trước đây cũng đã từng có những địa vị cực cao cả hai bên trong Thanh Long Sơn lẫn trong Chính phủ Liên Bang, đến ngày nay thì danh tiếng hoàn toàn bị ném vào trong thùng rác của dòng lịch sử, bị người ta dần dần quên đi.
Đại khái cũng chỉ có hai gã gia hỏa huynh đệ bọn họ, mới có thể vĩnh viễn không quên đi vị Nghị Viên tiên sinh đã chết trong tay của bọn họ mà thôi.
Đối với tiến trình Đại hòa giải Liên Bang này, Hứa Nhạc tự nhiên cũng không có bất cứ ý kiến phản đối nào cả. Nhưng mà hắn đối với buổi tiệc tối này quả thật cũng không có chút xíu hứng thú nào cả. Hắn càng không thể vì nguyên nhân muốn gặp lại cô con gái thích mang cặp kính gọng đen kia mà chạy đến nơi này, thôi thì đành để cho bản thân mình một mình chua xót, một mình tương tư, một mình nhớ nhung.
Chỉ là hắn nhận được mệnh lệnh trực tiếp từ phía Bộ Quốc Phòng, biết rằng có người nào đó muốn gặp hắn trong buổi tiệc rượu kia. Quân lệnh như núi, hắn tự nhiên là không thể cự tuyệt. Tình hình của Thi Thanh Hải vốn cũng là như vậy, hắn muốn tìm kiếm lại tổ chức của mình. Mà vị lãnh tụ tình báo kia thật sự kỳ diệu không hiểu nổi, cùng đem luôn địa điểm tiến hành liên hệ đặt ngay trong buổi tiệc rượu kia.
- Chẳng phải cậu đã nói chuyện này cũng không phải là việc gì khó khăn hay sao?
Hứa Nhạc buông ly rượu không xuống, ánh mắt thoáng nheo lại nhìn chằm chằm về phía cái bàn kia, trầm mặc một lúc thật lâu, sau đó đột nhiên nói:
- Nhưng mà... ta vẫn cảm thấy khó chịu.
Đúng vào trong lúc này, cùng với thanh âm thông báo của lễ tân, Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ đã đến. Toàn đại sảnh đứng dậy, buỗi tiệc rượu này chính thức mở màn.
Các tân khách bên trong đại sảnh của Hội sở Lưu Phong Pha vẫn duy trì nụ cười gần như là tiêu chuẩn nhất trên mặt mình, nhìn người MC đang thao thao diễn thuyết trên khán đài, thỉnh thoảng lại hùa theo những câu pha trò trong lời dẫn của đối phương, để cho nụ cười trên mặt của mình nở rộ hơn bình thường một chút, hoặc là bật cười thành tiếng, vừa đủ lớn để tỏ vẻ hứng thú, lại vừa đủ nhỏ để không bị đánh giá là thất lễ. Vì thế cho nên bọn họ đến tột cùng là có lắng nghe được những lời phát biểu chính yếu hay không thì cũng chẳng ai biết rõ.
Thi Thanh Hải tự nhiên cũng không có tâm tư để lắng nghe mấy lời vô nghĩa kia. Ánh mắt của hắn lúc này đang nhìn chằm chằm xuống mấy chữ cái LPP được thêu theo phong cách chữ cổ xưa màu xanh lục nhạt một cách khéo léo trên cái khăn trải bàn trắng noãn trước mặt mình. Một lúc sau hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía Hứa Nhạc, xác nhận là hắn vẫn còn đang nhìn chằm chằm lên trên phía đài chủ tịch, trào phúng nói:
- Cô ta cũng không phải là nữ nhân của cậu nữa rồi, có gì mà phải bực bội cơ chứ? ủy Ban Thanh Long Sơn sắp đặt cho cô ta làm bạn gái của Nam Minh Tú, cũng không phải là chuyện bực mình giống như là cậu đang tưởng tượng đâu. Sự xuất hiện lần này của cô bạn gái cũ của cậu, chủ yếu là vì để phản kích lại lời lên án bắt cóc mà Chính Phủ Liên Bang đã đưa ra mà thôi.
Hứa Nhạc liếc mắt nhìn hắn.
Thi Thanh Hải khẽ xoay xoay nhẹ ly rượu trong tay mình, khẽ nói:
- Trước khi đến đây ta đã điều tra sơ qua một chút. Vào mùa thu năm rồi, trong Hội nghị Trưng cầu ý kiến trực tiếp, hơn nữa cộng thêm lần xuất hiện thứ hai cách đây khoảng một tháng trước, Trương Tiểu Manh nhận được sự hoan nghênh cùng với tán thưởng của dân chúng Liên Bang vô cùng. Thậm chí mọi người còn mơ hồ xem nàng là người phát ngôn chính thức của phía tổ chức nữa... Ngày hôm nay nàng xuất hiện ở đây, tự nhiên là muốn tạo một cái nhìn về phía đám quan chức cùng với các phương tiện truyền thông của Liên Bang, thể hiện rằng những thanh niên nam nữ tôn sùng chủ nghĩa Kiều Trì Tạp Lâm hoàn toàn là tự nguyện, chứ không phải là bị những người trong núi tẩy não.
- Cậu cũng có thể xem là một người tôn sùng Kiều Trì Tạp Lâm mới đúng chứ?
Hứa Nhạc nói.
- Tôn sùng là tôn sùng, nhưng mà ta cũng không phải là bởi vì mấy cái chủ nghĩa đó mà gia nhập vào hàng ngũ bọn họ. Còn nhớ bức thư mà tôi từng gửi cậu lúc trước không?
Nhìn vị ủy Viên Trưởng Cơ Kim Phạm đang ngồi trên cái bàn trên bục chủ tịch, không ngừng xoay sang trò chuyện với Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ, sắc mặt của hắn đột nhiên trở nên bình thản, cặp mắt xinh đẹp mê người kia đột nhiên toát ra một tia than thở.
- Từ trước đến giờ, Liên Bang luôn trải qua sự thương tổn vô tình do những cá nhân nào đó gây ra, cho nên ta muốn biến đổi Liên Bang trở nên tốt đẹp hơn... Cuộc đời mỗi người đều phải luôn có một mục tiêu để mà phấn đấu... Chỉ là nhìn về những sự kiện tuyệt đối không thể nào tin nổi đã diễn ra trong quá khứ, ta đột nhiên cảm thấy chính mình cũng có chút không hiểu nổi...
- Kỳ thật ta vẫn một mực suy nghĩ, cái người tên là Kiều Trì Tạp Lâm được vô số người trong Liên Bang tôn sùng kia, có phải là... một gã gia hỏa mà ta đã từng quen biết hay không...
Cái đèn thủy tinh trên trần nhà phát ra ánh sáng mềm mại mà sáng rọi, khiến cho không khí xung quanh hai người bọn họ thoáng có chút lạnh lẽo. Trên khuôn mặt bình thường của Hứa Nhạc phát ra từng phiến quang ảnh, dùng thanh âm cực kỳ bình thản nhưng buồn bả nói:
- Chỉ là loại suy nghĩ này nói thế nào cũng rất vớ vẩn. Cái tên gia hỏa kia tuy rằng toàn bộ răng cỏ đều đã rụng hết, nhưng mà nhìn qua thì cũng không già nua đến như vậy.