Gian Khách

Chương 372 : Gần bên thiếu nữ minh tinh (1)

Ngày đăng: 01:16 19/04/20


Một vị thiếu nữ thần tượng quốc dân vốn nhận được sự hoai nghênh của hàng tỷ công dân của khắp Liên Bang, đột nhiên trên người mang theo vài phần hương vị âm u lãnh khốc, vị cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang này phải thừa nhận áp lực tinh thần tất nhiên cũng không nhẹ chút nào. Suốt thời gian một năm rưỡi gần đây, cô ta hoàn toàn biến mất trước mặt của công chúng, một phần nguyên nhân cũng có chút ít quan hệ đối với những tin đồn vô căn cứ như thế này.



Hứa Nhạc cũng không biết phải trả lời cô ta như thế nào. Hắn chính là một trong số những đương sự có liên quan đến những sự kiện lần đó, chẳng qua là liên quan bằng một số phương diện khác mà thôi, tự nhiên cũng sẽ không tin tưởng vào những lời đồn đãi vô căn cứ kia. Thế nhưng hắn cũng không biết làm thế nào để có thể an ủi cô thiếu nữ thần tượng quốc dân đang ngồi phía sau lưng kia. Hắn mặc dù cũng đã từng gặp qua, đã từng nói chuyện với nhau, thậm chí còn được đối phương hai lần vô tư trợ giúp nữa... Nhưng chung quy bọn họ vẫn là người gặp nhau qua đường mà thôi. Hiện tại hắn chỉ là một gã cận vệ, còn Giản Thủy Nhi thì chính là đối tượng mà hắn cần phải bảo vệ.



Đoàn xe bọn họ trầm lặng chạy thẳng vào khu căn cứ vũ trụ của Quân đội Liên Bang, xuyên qua hệ thống cánh cửa hợp kim điện tử khống chế trơn nhẵn, trực tiếp chạy thẳng đến sân bay. Nhìn thấy chiếc phi thuyền vũ trụ khổng lồ đậu ở xa xa, càng ngày càng tiến lại gần. Hứa Nhạc nheo mắt lại khi nhìn thấy trong hệ thống rada tự động của chiếc ô tô màu đen hiển thị lên một đám quang điểm dày đặc vô cùng ở phía trước, khiến cho hắn có chút không thích ứng nổi



Không có quốc kỳ tung bay khắp nơi, cũng không có tiếng quân nhạc vang vọng trời xanh, thế nhưng vẫn như cũ là một biển người. Cũng không phải là những khái giả truyền hình công dân Liên Bang vô cùng sùng bái và yêu thích Giản Thủy Nhi, mà là những quân nhân sĩ quan cùng với binh lính bình thường bên trong khu căn cứ sân bay quân sự này. Mãi cho đến khi tận mắt nhìn thấy đám người đông nghịt đứng đầy bốn phía khắp nơi chung quanh sân bay, Hứa Nhạc mới cảm nhận rõ ràng được lực ảnh hưởng của Giản Thủy Nhi ở trong Liên Bang là như thế nào.



Hứa Nhạc năm đó không, mãi cho đến giờ phút này, hắn vẫn còn là khán giả ủng hộ Giản Thủy Nhi cuồng nhiệt nhất, thế nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt hưng phấn của đám quân nhân sĩ quan cùng với quân lính kia, vẫn như cũ cảm thấy có chút không thể tin tưởng nổi.



Những trang thiết bị biểu diễn, những thiết bị khống chế bảo an mà Tiểu đội 7 cần mang theo, đều đã được các hệ thống trọng trang tự động vận chuyển lên trên phần bụng khổng lồ của chiếc phi thuyền giống hệt như một con chim cánh cụt... Mãi có đến khi các công tác chuẩn bị cũng đã hoàn toàn được làm tốt rồi. Hứa Nhạc nghe được thanh âm xác nhận của Bạch Ngọc Lan truyền đến từ trong chiếc điện thoại di động trên tay hắn mới quay đầu nhìn lại, nói với Giản Thủy Nhi:



- Có thể lên phi thuyền rồi.



Cửa hông của chiếc ô tô màu đen nhanh chóng mở ra, thông qua sự yểm trợ của đám nhân viên bảo vệ, Giản Thủy Nhi đầu đội mũ, mình mặc một bộ áo khoác thể thao, trông hệt như một thiếu nữ nhà hàng xóm bình thường không một tiếng động rời khỏi chiếc ô tô màu đen, đi tới chiếc xe chống đạn Ngân Hồ ở bên cạnh, chuẩn bị lên phi thuyền.



Hứa Nhạc từ đầu đến cuối vẫn luôn luôn trầm mặc đi theo Giản Thủy Nhi, khoảng cách không hề vượt quá nửa thước, vốn là lúc này Giản Thủy Nhi nên dưới tình huống không ai chú ý, nên thông qua hệ thống di chuyển khống chế tự động, đi lên phi thuyền, thế nhưng mà vượt ngoài sự dự kiến của mọi người...




Nghe thấy lời yêu cầu vô cùng đáng yêu này, Hứa Nhạc khẽ mỉm cười đồng ý, sau đó còn nói mấy câu chuyện phiếm này nọ, rồi mới cúp điện thoại. Ngay sau khi hắn cúp điện thoại xong, cánh cửa hợp kim nặng nề của khoang thuyền phía sau lưng hắn đột nhiên mở ra, từ bên trong, một luồng quang mang màu u lam nhàn nhạt chợt lóe lên trên cặp mắt kính râm trên mặt của hắn.



Ánh mắt của hắn chậm rãi nheo lại, nhìn thấy cô gái có mái tóc tím thanh tú đang đứng bên cạnh cửa sổ trong phòng, ngắm nhìn cảnh tinh quang bên ngoài vũ trụ. Nhìn thấy cô gái thần tượng quốc dân giống như được tắm gội trong luồng tinh quang chói chang bước đi kia, Hứa Nhạc đột nhiên nhớ đến một màn mà ba năm trước đây khi hắn lần đầu tiên gặp Tiểu Dưa Hấu trên chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào.



Chị Đồng biểu tình u buồn từ trong khoang phi thuyền sau lưng cô gái thần tượng quốc dân kia đi ra, nhìn thấy Hứa Nhạc vẫn đang đứng canh giữ bên ngoài, thoáng cúi nhẹ đầu một cái ý chào hỏi, sau đó liền xoay người rời đi, tựa hồ như căn bản không thèm để ý đến chuyện Hứa Nhạc cùng với tiểu thư nhà mình ở riêng hai người vậy.



- Anh vào đây, tôi có mấy lời muốn hỏi anh một chút!



Bên trong khoang thuyền, vị thiếu nữ tóc tím thần tượng quốc dân kia cũng không hề quay đầu nhìn lại, nhưng tựa hồ như là biết bên ngoài cửa luôn luôn có người đứng vậy, nhẹ giọng nói một câu.



Hứa Nhạc thoáng rùng mình một cái, cũng không biết những lời nói của cô gái kia là phải dành cho mình hay không. Sau khi hắn do dự một lát, rốt cuộc cũng bước vào. Cánh cửa hợp kim nặng nề kia chậm rãi đóng lại phía sau lưng của hắn.



Giản Thủy Nhi trong không gian sinh hoạt an toàn trong nhà, quả thật cũng không giống như mọi người tưởng tượng, hoặc là giống như hình tượng thường thấy trên màn hình TV vậy, là một cô gái nữ minh tinh thần tượng quốc dân, tinh tế xinh đẹp, hoàn mỹ không hề có chút sứt mẻ nào cả, ít nhất là về phong cách ăn mặc cũng không giống như vậy.



Cô ta đã cởi bỏ kiện áo khoác thể thao mạnh mẽ nhưng thân quen giống như là cô bé hàng xóm tinh nghịch. Ở trong hoàn cảnh trong khoang phi thuyền ấm áp, mặc một bộ quần áo sơ mi đặc thù, nhìn qua có vẻ rộng thùng thình, tùy tiện, đem thân hình thiếu nữ hoàn mỹ hoàn toàn che khuất lại. Thế nhưng cái áo rộng thùng thình kia nói thế nào cũng không thể che khuất được đôi bàn chân trắng muốt mềm mại cùng với phần đùi mềm mại trắng muốt giống như