Gian Khách

Chương 382 : Tử kỳ chung nhị lang

Ngày đăng: 01:16 19/04/20


Bạch Ngọc Lan năm đó dẫn dắt đám hán từ của Tiểu đội 7 thay chính phủ Liên Bang làm không biết bao nhiêu việc không thể đưa ra ánh sáng, thêm cả những việc tư mà hắn nhận ở nơi này cùng không ít. Đại bộ phận thời gian mà bọn họ hoạt động đều là ở khu vực Đại Tinh Vực Bách Mộ Đại, đối với các thế lực, các đại nhân vật có quyền lực bao trùm tại Đại khu Tây Lâm này tự nhiên cũng không lạ lẫm gì.



Hắn thân là một nhân vật hoạt động sinh từ bên cạnh lằn ranh giới của pháp luật, nếu như không thể thăm dò được tất cả những thế lực chân chính làm bá chủ của đám tinh vực này, như vậy khi hoạt động cũng sẽ có rất nhiều phiền toái không cần thiết. Cho nên lúc trước khi ở trên con đường quốc lộ cao tốc chuyên dụng kia. Lưu Giảo chỉ thoáng liếc mắt nhìn bảng số xe của chiếc xe lễ màu trắng sáu cửa kia. liền có thể biết được kẻ vừa chạy đến nháo sự chính là nhân vật đại biểu cho cái gia tộc thực lực khủng bố kia rồi.



Nếu đổi lại là tình huống trước đây, không phải chính thức chấp hành những nhiệm vụ quân sự mà chính phủ Liên Bang giao phó, Bạch Ngọc Lan cũng không muốn ở phiến địa phương Tây Lâm này mà đắc tội với đám Thổ Hoàng Đế này. Nhưng hôm nay thì khác. Lão đại của hắn chính là Hứa Nhạc. Hắn là người biết rõ ràng hơn tất cả mọi người cái bối cảnh khủng bố cùng với tính tình cương ngạnh của Hứa Nhạc. Cho nên hắn cùng chỉ khẽ nhắc nhở vài câu mà thôi. Dù sao theo như hiểu biết của hắn, Hứa Nhạc và cái gia tộc kia nói thế nào cũng có chút quan hệ phức tạp...



Mãi đến tận bây giờ, Hứa Nhạc mới biết được thân phận thật sự của gã công tử trẻ tuổi sang trọng trước mặt mình, cũng biết được nguyên nhân vì sao đối phương lại có thế kiêu ngạo cường thế như vậy. Bởi vì tên của người này là Chung Tử Kỳ. Là con cháu chi chính của Tây Lâm Chung Gia. Ở trong thế hệ này của Chung Gia, hắn đứng hàng thứ hai, cũng có thể gọi là Chung Nhị Lang.



Cha ruột của Chung Tử Kỳ chính là anh trai ruột của Chung Tư Lệnh Tây Lâm. Lúc hắn vừa mới ba tuổi, vị con trưởng đời trước của Chung Gia đột nhiên mắc bệnh qua đời, chỉ còn lại có mẹ góa con côi. Người anh ruột duy nhất của hắn ta thì lại bệnh triền miên suốt năm. Đối với đứa cháu ruột thân thế vô cùng đáng thương như thế này, Chung Tư Lệnh Tây Lâm tuy là đại nhân vật trong Liên Bang, được toàn thể Liên Bang mệnh danh là con hổ bất kham, thế nhưng lại biểu hiện đặc biệt yêu thương và chiều chuộng hắn.



Tình hình gia đình Tây Lâm Chung Gia hiện tại nói chung cũng có chút kỳ diệu. Chung Yên Hoa, vị tiểu công chúa thừa kế duy nhất của Chung Tư Lệnh thì lại một mực sinh trưởng cùng với học tập tại Thủ Đô Tinh Quyển Liên Bang, mơ hồ mang thân phận là hạt nhân chính trị của Tây Lâm. Điều quan trọng nhất chính là, cô bé chi là con gái. Nhìn thấy vị Lão hỗ Tây Lâm này vô cùng cưng chiều đứa cháu trai này, cho nên rất nhiều thế lực tại Tây Lâm một mực suy đoán rằng, Chung Gia Tây Lâm có lẽ trong tương lai có thể sẽ thuộc về gã thanh niên này.



Bởi vì cái nguyên nhân này, cho nên vô số các thế lực muốn dựa thế vào Chung Gia Tây Lâm đều đặc biệt thân cận cùng với tôn kính gã thanh niên này. ở trong phiến tinh vực to lớn này, toàn bộ lĩnh vực kinh tế, chính trị, quân sự... hoàn toàn đều nằm trong sự khống chế của Chung Gia, thậm chí ngay cá Chính phủ Liên Bang cũng không thể nào can thiệp vào được. Chung Gia Tây Lâm hoàn toàn giống như một gia tộc thế phiệt chiếm cứ cả một lãnh địa vậy. Dưới sự nuông chiều của gia tộc cùng với các thế lực khác, Chung Tử Kỳ tự nhiên là mục hạ vô nhân. Cả đời này chưa từng có bất luận kẻ nào dám làm trái ý của hắn, thậm chí là cả ý tứ trái ý cũng không hề có. Điều đó đã nuôi dưỡng cho hắn một loại kiêu ngạo không thèm để ai vào mắt cùng với tính tình bá đạo, lãnh khốc. Truyện "Gian Khách "



Hứa Nhạc chợt nghĩ đến chiếc xe lễ sáu cửa màu trắng cùng với bài thơ viết trên hông cửa và cái tên trên lạc khoán, lắc lắc đầu một cái. Một khi đã biết được thân phận thật sự của gã thanh niên này, rất nhiều những nghi hoặc từ khi đi vào Đại khu Tây Lâm cũng tự nhiên hoàn toàn giải đáp hết.
Hứa Nhạc thoáng cúi đầu đưa tay sờ nhe lên máy bộ đàm cá nhân, nghe được thanh âm hồi báo của đám nhân viên Tiểu đội 7, xác nhận Giản Thủy Nhi đã bình an đi vào căn phòng riêng của mình. Hắn ngẩng đầu lên, nhìn theo đám người Nhị thiếu gia Chung Gia cùng với mấy gã đại nhân vật của chính giới Đại khu Tây Lâm đang phẫn nộ quay trở lại đại sảnh, trong lòng cảm thấy sự tình có chút khó giải quyết.



Hắn đương nhiên là không chút úy kỵ gã con cháu kiêu ngạo kia. Cho dù đối phương có là đứa cháu trai bảo bối cùa lão đầu hổ Tây Lâm thì cũng vậy thôi. Hắn mặc dù chỉ là Chủ quản An toàn của Giản Thủy Nhi, thế nhưng sau buổi tối uống rượu, tâm sự với nhau kia, mối quan hệ giữa hai người đã có chút biến hóa vô cùng vi diệu. Hắn biết Giản Thủy Nhi khẳng định sẽ không tham gia vào buổi tiệc rượu này. Nhưng Chung Tử Kỳ chẳng lẽ dám đem người lên lầu bắt người sao? Nếu như một màn vô sỉ hoang đường này thật sự phát sinh, Hứa Nhạc cũng không ngần ngại cấp cho đám người Thổ Hoàng Đế ngu ngốc này một trận giáo huấn ra trò.



Thế nhưng khiến cho hắn cảm thấy khó xử không biết giải quyết thế nào, chính là bởi vì hắn cũng không biết nên phải xử lý vị Nhị thiếu gia Chung Gia này như thế nào. Nếu nói đến chuyện đánh giặc giết người, hắn một chút cũng không hề nương tay. Nhưng mà mối quan hệ giữ hắn và Chung Gia Tây Lâm từ trước đến nay vẫn là vô cùng thân mật...



Không nói đến quan hệ giữa hắn và Tiểu Dưa Hấu cùng với vị phu nhân kia, chỉ nói đến chuyện mấy tháng trước Chung Tư Lệnh đã kiên định ủng hộ Tổng Thống đưa ra lệnh đặc xá cho mình, hắn liền thiếu đối phương một phần nhân tình thật lớn. Chẳng lẽ là nói một lát nữa mình sẽ phải một phen tại đương trường đánh cho đứa cháu mà Chung Tư Lệnh yêu chiều nhất kia trở thành bán thân bất toại sao?



Tôi muốn gọi điện thoại...



Hứa Nhạc gỡ cặp kính râm trên mặt xuống, đứng ở ngay cửa thông ra gian đại sảnh, lắng nghe đám quân nhân sĩ quan cùng với thân thích của Chung Gia, ngữ khí mang theo sự đùa cợt không ngừng nghị luận càn rờ. Tâm tình hắn dần dần bình tĩnh lại, đón lấy chiếc điện thoại vệ tinh đã được mã hóa đặt biệt từ tay Lan Hiểu Long chuyển qua.



Khoảng cách giữa Đại khu Tây Lâm và Thủ Đô Tinh Quyển quá mức xa xôi, cho nên muốn gọi một cuộc điện thoại, thời gian chờ đợi đặc biệt lâu dài. Còn muốn đợi cho song phương tiến hành đồng bộ đàm thoại với nhau, thời gian chờ đợi lại càng phải lâu hơn nữa.