Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê
Chương 119 : Khoảnh khắc rối rắm của Quốc sư đại nhân
Ngày đăng: 16:39 27/05/20
Editor: Nhạc Dao
Beta-er: Hikari2088
Mộ lâu chủ nhíu mày nói: "Có thể lắm."
Hắc y nhân đã ra tay từ khi Quốc sư đại nhân còn bé, vậy thì không phải ả ta hận hắn, hắn chỉ là người bị liên luỵ mà thôi.
Hắn chỉ bị liên luỵ mà ả ta tỉ mỉ thiết kế bẫy rập đã có thể chứng minh rằng người ả hận thấu xương có liên quan mật thiết đến Quốc sư đại nhân, khả năng lớn nhất chính là phụ mẫu của hắn.
Theo lời hắn nói, từ khi hắn nhớ được, gia đình họ đã ẩn cư nơi núi rừng đến tận khi mẫu thân Vân Y qua đời. Sau khi phụ thân Văn Nhân Hoằng gửi gắm hắn cho bằng hữu thì hắn mới biết phụ thân mình đã từng là Đại tướng quân trong truyền thuyết kia.
Từ đó có thể suy ra, thù hận giữa hắc y nhân và Văn Nhân Hoằng đã có trước khi họ ẩn cư. Sau khi Quốc sư đại nhân điều tra toàn bộ chuyện của phụ thân nhưng vẫn không phát hiện ra ai ôm mối hận sâu đậm với ông đến cỡ này cả.
Trái lại, hắn cảm thấy mẫu thân không có khả năng đắc tội ai, dù có thì cũng không đến mức phải đối phó với nhi tử của bà sau khi bà đã chết. Huống chi hắc y nhân không chỉ đơn giản muốn mạng của hắn thôi.
Hắc y nhân không chỉ đối phó toàn bộ gia đình họ mà còn cả trọng thần trong triều, thậm chí là hoàng thất. Không lý nào trọng thần và hoàng gia đều bị Văn Nhân Hoằng và Vân Y liên luỵ hết luôn chứ?
Đến cả Quốc sư đại nhân và Mộ lâu chủ đều không đoán được ý định của hắc y nhân.
Hắn đăm chiêu nói: "Có lẽ mẫu thân của ta cũng không phải là nữ tử bình thường."
Đến nay thì Quốc sư đại nhân vẫn không phát hiện Vân Y có thân phận gì đặc biệt nhưng giờ xem ra, Y Vân mới là tên thật của bà.
Nếu đúng như hắn nghĩ thì sau khi điều tra được thân phận của Vân Y, họ sẽ hiểu được một số chuyện.
Nàng gật đầu đồng ý: "Cũng không loại trừ khả năng này, trước giờ chàng chưa bao giờ hoài nghi à?"
Nàng nhướng mày, sau đó duỗi tay sờ trán hắn: "Không bị sốt mà, chàng bị cái gì kích thích rồi?"
Đáp lại nàng là nụ hôn nồng nhiệt của hắn.
Thật ra hắn đã bị Quân Như Ngọc đả kích.
Tuy Quân Như Ngọc đã được định sẵn là sẽ không chiếm được tình cảm của Mộ lâu chủ nhưng Quốc sư đại nhân không tán đồng với việc y dễ dàng cưới người khác. Cảm xúc này vốn không rõ ràng nhưng nó chợt bộc phát khi y nói hắn phải quý trọng nàng.
Hắn vốn xem y là tình địch nguy hiểm nhất nhưng giờ hắn lại chợt cảm thấy, y không xứng để được hắn căm thù, ngay cả sự vui sướng khi người gặp hoạ cũng tiêu tan, chỉ còn lại vô nghĩa.
Không phải hắn tự ngược bằng cách tự tìm tình địch để khiến mình khó chịu mà là vì hắn không hài lòng khi y dễ dàng từ bỏ như vậy.
Có lẽ hắn đã quá nghiêm khắc chăng? Nếu nàng đã không thích y thì y cũng không sai khi theo đuổi hạnh phúc của bản thân.
Nhưng hắn cảm thấy nàng nên được tình yêu thuần khiết nhất. Nếu đã yêu thì dù lý do gì cũng không nên phản bội đối phương.
Cảm giác rối rắm này giống như hắn không vui vì có người coi rẻ bảo bối hắn quý trọng nhất, dù rằng hắn ước mình có thể giấu nó đi, không cho phép ai nhìn trộm hoặc cướp lấy nó.
Hắn không nhịn được mà nghĩ, nếu trên đời này không có hắn thì liệu nàng có chọn Quân Như Ngọc hay không? Nếu có thì nàng có bị tổn thương không?
Cuối cùng hắn phát hiện, trên đời này phải có Văn Nhân Dịch, không thì hắn không thể yên tâm được.
Tuy hôn lễ của Quân Như Ngọc và Tô Hân đã kết thúc nhưng tạm thời Quốc sư đại nhân và Mộ lâu chủ vẫn chưa định rời khỏi. Có lẽ là vì Quốc sư đại nhân cảm thấy y đã không có tính uy hiếp nên không gấp gáp rời khỏi, cuộc sống hằng ngày còn nhàn nhã hơn khi ở phủ Quốc sư nữa. Hắn rảnh đến cỡ nào ấy hả? Khi nào rảnh thì sẽ đi dạo với Mộ lâu chủ, buổi sáng sẽ hái mấy đoá hoa súng cho nàng rồi cắm hoa vào bình.
Thanh Long thì cả ngày đều quấn lấy Bích Lạc, muốn bắt người về nhà, ai dè lại bị một câu: "Sinh là người của Lâu chủ, chết cũng là quỷ của người!" đả kích đến rơi nước mắt. Hắn ta còn suy xét có nên vì hạnh phúc sau này của mình mà phản bội Chủ thượng, gia nhập vào dưới trướng Chủ mẫu không nữa đấy.
Chỗ Minh Y cũng có thu hoạch nho nhỏ: Sau khi con mồi quan sát một khoảng thời gian, cuối cùng nó đã nhích một bước về phía y.