Gian Nịnh Quốc Sư Yêu Tà Thê
Chương 34 : Thái tử cho mời
Ngày đăng: 16:39 27/05/20
Mộ lâu chủ chủ động ôm Quốc sư đại nhân đang ai oán, mặt không đỏ tâm không nảy nói, "Bản lâu chủ chỉ không quá thích ứng với hoàn cảnh mới mà thôi."
Lời này vừa nghe đã biết ngay là nói dối nhưng ánh mắt Văn Nhân Dịch chợt loé, trong nháy mắt đã hồi phục lại tinh thần, Mộ lâu chủ cư nhiên chủ động ôm hắn, vậy thì cũng không giống như những gì hắn đang suy đoán - quyết tử thủ duy trì khoảng cách với hắn.
Xem ra, hắn đã suy nghĩ sai lệch rồi, hoặc là nói do Mộ lâu chủ cố ý khiến hắn suy nghĩ sai lệch.
Nhạy cảm phát hiện ra cảm xúc của hắn có biến đổi, Mộ Lưu Ly nhíu nhíu mày, có chút ảo não. Đã biết rõ Quốc sư đại nhân không phải hạng tầm thường, khi giao đấu với hắn, một chút cũng không thể thả lỏng, nàng còn không cẩn thận như vậy - buông lỏng đề phòng khi nhìn thấy bộ dáng đáng thương của hắn.
Quốc sư đại nhân quả không hổ là con cáo già, chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ bất tri bất giác lộ ra mục đích thật của bản thân.
"Phu nhân..."
Khoé miệng Văn Nhân Dịch khẽ nhếch, hai chữ này tựa như ma âm mê hoặc lòng người.
Mộ Lưu Ly tựa vào trong lòng hắn, cụp mắt không để ý đến, trong đầu lại đang nghĩ phương pháp để cứu vãn nhưng Quốc sư đại nhân cũng không phải dễ lừa như vậy. Nếu đã bị hắn phát hiện dấu vết, chỉ sợ một kế này cũng sẽ thành đồ bỏ. Càng nghĩ càng cảm thấy không cam lòng mà.
Quốc sư đại nhân nhìn bộ dạng đà điểu của nàng, độ cong nơi khoé miệng không khỏi mở rộng thêm một chút, thiếu chút nữa là bị nàng lừa rồi. Xem ra, khi giao thủ với Mộ lâu chủ một khắc cũng không thể thả lỏng a!
Thấy Mộ lâu chủ tựa hồ muốn thành đà điểu thật, tay Quốc sư đại nhân nâng đầu nàng lên, hôn lên đôi môi đỏ mọng mê người kia.
Chỉ là, Quốc sư đại nhân kiên nhẫn lại đột nhiên nóng nảy, mới trôi qua được vài ngày liền mặt dày mày dạn dính lấy nàng.
Nghĩ đến bộ dạng ai oán của Quốc sư đại nhân, đáy mắt Mộ Lưu Ly không khỏi lộ ra ý cười.
Văn Nhân Dịch thấy tâm tình nàng không tồi, nhíu mày, thừa dịp nàng thất thần, chế trụ gáy của nàng, không để ý đến đầu lưỡi vẫn còn đau đớn, cuốn lấy cái lưỡi đinh hương, nụ hôn mang theo mùi máu tươi nhàn nhạt. Mộ Lưu Ly nhíu nhíu mày nhưng tay vẫn ôm lấy cổ hắn.
Khi Bích Tiêu tiến vào Vân Y các, vừa vặn nhìn thấy hai người ái muội dây dưa, không khỏi ho nhẹ hai tiếng, nhắc nhở hai người đang hôn nhau đến trời đất quay cuồng.
Mộ lâu chủ vốn đang thập phần nhu thuận, sau khi nghe Bích Tiêu ho, dùng tay đẩy Quốc sư đại nhân ra, thản nhiên mở miệng hỏi, "Chuyện gì?"
Mộ lâu chủ thập phần bình tĩnh nhưng Quốc sư đại nhân đang ôm nàng, không ngừng cọ xát tại cần cổ nàng, thoạt nhìn như thẹn thùng, kì thực đang âm thầm tiếc nuối, không khí tốt như vậy lại bị phá huỷ.
Bích Tiêu rũ mắt nhìn mũi chân của chính mình, dâng bái thiếp đang cầm trong tay lên, nói, "Lâu chủ, thái tử điện hạ mời người đến Thính Phong lâu."
Tay Mộ Lưu Ly nhận lấy bái thiếp, nhìn thoáng qua, nhẹ nhàng ngoéo môi một cái. Biết ngay là vị Thái tử điện hạ kia không đợi lâu được mà, vội vàng như vậy, hẳn là lo lắng thủ đoạn Quốc sư đại nhân cao minh, sợ hắn đi trước một bước, thiết lập được quan hệ tốt đẹp với Lạc Tiên lâu đi!
Xem ra, Thái tử điện hạ rất kiêng kị Quốc sư đại nhân. Mặc dù cảm thấy bây giờ Quốc sư đại nhân với Mộ lâu chủ thuỷ hoả bất dung, hắn vẫn lo lắng như trước.