Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba

Chương 9 : Đồ chết tiệt!

Ngày đăng: 16:18 19/04/20


“Tại sao ta phải học thứ này?”. Thẩm Thiên Lăng quả thật muốn khóc, loại truyện sex này không phải nên len lén ở nhà đọc ư, sao còn có thể công khai đem ra bàn luận?



Tỷ tỷ áo tím nói. “Bởi vì Tần cung chủ là hạc trong bầy gà”



Chuyện đó liên quan gì tới lão tử? Thẩm Thiên Lăng bị loại logic kì quái này khiến cho sợ ngây người!



Hắn là hạc trong bầy gà thì ta phải học kỹ thuật trên giường, nếu hắn là chân long thiên tử thì ta còn phải học thuật biến thân ư?



Vậy sao hắn không trực tiếp cưới Siêu nhân điện quang đi cho rồi!



“Cho nên có nhiều người muốn gả cho cung chủ”. Tỷ tỷ áo tím không nhanh không chậm nói tiếp nửa câu sau. “Tiểu thiếu gia muốn chiếm được trái tim cung chủ thì đương nhiên phải học một thân công phu điên long đảo phượng trên giường”



Một tiếng sét giáng xuống trần gian, Thẩm Thiên Lăng đã không còn biết dùng vẻ mặt gì để đối diện với hết thảy!



Cho nên không thể làm gì khác hơn ngoài trong lòng ra sức FUCK FUCK FUCK FUCK FUCK!



“Bây giờ có thể bắt đầu chưa?”. Tỷ tỷ áo tím thấy hắn hồi lâu không nói lời nào, vậy nên mở miệng giục.



Không thể! Thẩm Thiên Lăng ôm bụng. “Đau bao tử!”



Tỷ tỷ áo tím không nói gì nhìn hắn.



“Hay bữa khác rồi học”. Thẩm Thiên Lăng vội lao ra ngoài.



Tỷ tỷ áo tím: …



“Ấy, công tử chậm chút”. Bảo Đậu vừa vào cửa thì đụng hắn, suýt bật ngửa.



“Mau về thôi”. Thẩm Thiên Lăng kéo Bảo Đậu chạy.



“Xảy ra chuyện gì vậy?”. Bảo Đậu hoang mang. “Tằng phu tử tới chưa?”



Nếu nàng không tới thì ta cũng đâu đến mức như vậy! Thẩm Thiên Lăng một hơi chạy tới hoa viên, tựa trên hòn non bộ thở dốc.



“Rốt cuộc là sao vậy?”. Bảo Đậu thật sự bối rối. “Phu tử muốn đánh ngươi sao?”



Nếu đánh ta thì tốt rồi, nhìn nàng như muốn đè ta ra vậy! Thẩm Thiên Lăng nắm tay Bảo Đậu hỏi. “Vị Tằng phu tử kia lúc nào thì vào phủ?”



Lời Bảo Đậu khiến người ta giật mình. “Ít nhất cũng hơn một năm rồi”



Thẩm Thiên Lăng nghe vậy hít một hơi khí lạnh. Hơn – một – năm! Vậy là qua bao nhiêu tiết học rồi, một tháng mười hai lần biết không! Mười hai lần nha! Trong thời gian đó đã phát sinh chuyện gì, căn bản không tưởng tượng nổi!



“Công tử”. Bảo Đậu quơ quơ tay trước mặt hắn. “Ngươi đừng làm ta sợ, không sao chứ?”



“Nàng chuyên dạy… mấy thứ này sao?”. Thẩm Thiên Lăng vô cùng vặn vẹo.



Bảo Đậu đỏ mặt. “Vâng”



Đỏ mặt! Đỏ mặt nha! Qủa nhiên là thế! Thẩm Thiên Lăng nước mắt lưng tròng ngồi trên tảng đá. “Ngươi nói xem một cô nương sao lại muốn làm chuyện này”. Kín đáo e thẹn một chút không được sao? Còn học người ta khoe ngực! Ngươi là người thời đại nào mà học đòi khoe ngực hả?
“Cung chủ, nước nóng đây!”. Bảo Đậu bưng một thau lớn vào.



Tần Thiếu Vũ vắt khăn, tỉ mỉ lau cái trán đầy mồ hôi của hắn. “Sau này ta không mang ngươi tới chỗ cao nữa”



Thẩm Thiên Lăng ôm chăn xoay người.



Bảo Đậu vô cùng lo lắng nhìn Tần Thiếu Vũ. Ngươi làm gì công tử nhà ta vậy? Sao mới một chút mà có chuyện rồi!



“Chăm sóc tốt cho hắn”. Tần Thiếu Vũ đứng lên, xoay người ra cửa.



Thẩm Thiên Lăng đờ ra nhìn vào tường, Bảo Đậu không biết ngọn nguồn, đành phải lén đi tìm Thẩm Thiên Phong, tiện thể gặp được Thẩm phu nhân.



“Lăng nhi số khổ của ta ơi!”. Tiểu viện lần nữa vang lên âm thanh quen thuộc.



Thẩm Thiên Lăng mơ mơ màng màng mở mắt, đầu hơi choáng.



“Đây là chuyện gì?”. Thẩm phu nhân ngồi bên giường.



“Không sao”. Thẩm Thiên Lăng vừa ngồi dậy thì đã bị ôm vào lòng.



“Sao lại sợ đến mức mặt mũi trắng bệch thế”. Thẩm phu nhân yêu thương vô cùng. “Cái tên chết tiệt đó ăn hiếp ngươi ư?”



Thẩm Thiên Phong bất đắc dĩ. “Nương, ngươi nên hỏi trước một chút, không chừng không phải lỗi của Thiếu Vũ”



“Không phải hắn chẳng lẽ là Lăng nhi?”. Thẩm phu nhân căm tức liếc Thẩm Thiên Phong. “Nếu không theo phe đệ đệ, ta kêu cha ngươi đánh ngươi!”



Thẩm Thiên Phong: …



Mặt Thẩm Thiên Lăng bị vùi trước ngực nàng, sắp thở không nổi!



Khó thở quá!



“Ngoan, hắn ăn hiếp ngươi thế nào?” Thẩm phu nhân vỗ vỗ lưng hắn. “Đừng sợ, nói ra đi, mẫu thân sẽ làm chủ cho ngươi!”



Ta rất muốn nói, nhưng ngươi phải buông ta ra trước! Thẩm Thiên Lăng khóc không ra nước mắt.



Hơn nữa nương hắn sao mạnh vậy?



Thiếu khoa học!



“Nương”. May là Thẩm Thiên Phong tinh mắt, đúng lúc kéo người ra.



Thẩm Thiên Lăng vội thừa dịp hít vài hơi không khí trong lành.



Loại tình thương của mẹ nồng nặc này quả nhiên không có phúc hưởng thụ, suýt nữa thì nghẹn chết!



Nương hắn quả thật có khí phách!