Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 138 : Trên Biển Ni Tư (Thượng)

Ngày đăng: 01:29 20/04/20


Ánh mặt trời ban trưa chiếu lên mặt biển Ni Tư rộng lớn phẳng lặng, đất trời hiện ra thật tĩnh lặng và bình yên. Trên mặt biển bao la bát ngát thỉ thoảng gợn lên từng đợt sóng trắng xóa, bọt sóng nhẹ nhàng trôi đi, cuối cùng biến mất trong biến xanh thăm thẳm.



Một thuyền đội thương thuyền rất bình thường xuất phát từ Bả Châu cảng, lặng lẽ hướng đến bến cảng lớn Ni Tư nằm bên kia của biển Ni Tư. Thuyền đội này có sáu chiếc thuyền bụng tròn được sử dụng rất phổ biến ở vương quốc Cách Mỹ Lai, thương thuyền chở toàn là khoáng thạch địa khu Mỹ Ni Tử sản xuất ra. Trong đội thương thuyền này, có một chiếc thuyền vừa dùng để chở khách lẫn chở hàng, yên ắng bơi ở giữa thuyền đội.



Dương Túc Phong và Vũ Phi Phàm đứng trên sàn tàu, ngắm nhìn phong cảnh biển Ni Tư. Tử Duyệt cô nương quyết tâm đến La Ni Tây Á học y thuật tiên tiến, Dương Túc Phong cũng quyết tâm tới vương quốc Cách Lai Mỹ tự mình xem xét, vì thế bọn họ lên chiếc thương thuyền có bề ngoài rất bình thường này.



Trong mắt của rất nhiều người, biển Ni Tư rất yên bình, mỗi năm nó nổi giận không quá một tháng. Nhưng trong mắt rất nhiều các thủy thủ, biển Ni Tư lại rất hung bạo, bởi vị một khi nó nổi giận, sóng biến có thể đem thương thuyền trọng tải vượt quá một nghìn hai trăm tấn này lật nhào, không có kỹ thuật hàng hải cao siêu, khó tránh khỏi cảnh thuyển lật người chết.



“Ta thấy huynh nên để ý chuyện của Thái Dương thần giáo thêm một chút. Huynh thấy đó mệnh lệnh của Tiết Phức phát ra hết cái này tới cái khác, vậy mà huynh cứ làm thinh, ta gần như có thể tưởng tượng được sắc mặt hắn biến thành giống như gan lợn rồi” Vũ Phi Phàm vuốt ve sợi dấy thừng to chắc, bình thản nói.



Ngày 22 tháng 2 năm 1728 thiên nguyên, giáo chủ Viên Vân Uyên của Thái Dương thần giáo hoạt động tích cực ở Cam Xuyên Đạo đã phát ra tuyên bổ tại Hạ Như phủ nơi chúng chiếm đóng nhiều năm. Tuyên bố thành lập đế quốc Thái Dương thần giáo của chính giáo hợp nhất, tự xưng là nguyên thủ tối cao của đế quốc, nói là có trăm vạn giáo chúng, thập vạn đại quân, người theo như mây. Thái Dương đế quốc hộ quốc quân lực lượng quân sự của Thái Dương thần giáo sắp nam hạ, công chiếm Uông Đan phủ, sau đó chuyển hướng tây, khống chế tất cả địa khu của Dương Xuyên đạo, hơn nữa công chiếm Tử Lam phủ quên nhà của đại đô đốc Mỹ Ni Tử Tiết Phức, đồng thời có rất nhiều dấu hiệu vơ sạch cả vùng phía tây Mỹ Ni Tư.



Đại đô đốc khu tự trị Mỹ Ni Tư trốn trong Phù Phong phủ Tử Xuyên Đạo nơi sư đoàn của Mai Cáp Đức không chế liên tục phát ra tuyên bố. Nói rõ Thái Dương thần giáo là tổ chức phản nghịch, yêu cầu tổng đốc các tỉnh phái binh tiễu trừ, thành một tên hề hống hách hết sức, khiến người ta bật cười. Sauk hi Thái Dương thần giáo ra mặt, nước Y Lan và Y Lệ Nạp lần lượt phát ra tuyên bố, nói ủng hộ sự nghiệp của Thái Dương thần giáo, kẻ đứng đằng sau ủng hộ Thái Dương thần giáo cũng theo đó xuất hiện rồi.



“Y làm như vậy là không đúng, trước đó chẳng phải y nói tất cả các thế lực của địa khu Mi Ni Tư phải sống hòa bình sao? Hiện giờ lại đột nhiên truyền mệnh lệnh cho ta, muốn ta giúp đỡ diệt trừ Thái Dương thần giáo, đây không phải tự mâu thuẫn à? Ta đương nhiên không thể chấp hành” Dương Túc Phong nghiêm túc nói, đối với mệnh lệnh Tiết Phức đưa tới, y xem xong rồi ném thẳng vào thủng rác, nhưng lại bị Phượng Thái y nhặt trở lại, nói giữ lại luôn có ích.



Vũ Phi Phàm lắc đầu thờ dài: “Không ngờ trong cái thời đại này còn có kẻ ngây thơ ấu trĩ đến vậy. Việc chẳng liên quan tới mình cứ kê cao đầu mà ngủ. Hiện tại Thái Dương thần giáo làm loạn tới quê nhà của y, y liền hoảng loạn cả lên. Giờ ta cũng hơi lấy làm lạ, sao Mai Cáp Đức còn ủng hộ y như vậy, ngược lại Tần Tiêu Đình chẳng lên tiếng gì cả, cứ như đã biến mất vậy. Đúng là không hiểu bọn chúng đang nghĩ cái gì, Thái Dương thần giáo không chế được địa khu phía tây Mỹ Ni Tư rồi thì xem ra mười lăm liên đội lục quân của chúng ta còn xa mới đủ dùng”.



Dương Túc Phong chỉ gật đầu không tỏ ý kiến gì.
Dương Túc Phong khẽ gật đầu. Copy by Ác Ma- 4vn



Quả nhiên Phất Lai Triệt rất nhanh cũng phát hiện ra sai lầm của bản thân, y ảo não leo lên hai chiếc thuyền hải tặc sắp bị đắm, hơi hối hận vuốt vuốt trán, nhưng không thể không miễn cưỡng trở về thuyền của mình, mà hai chiếc thuyền kia thì mang theo ngàn vạn lỗ đạn bị nước biển tràn vào từ từ chím xuống đáy biển.



Phất Lai Triệt chỉ huy thương thuyền vũ trang chậm rãi đi qua đội thương thuyền bên cạnh. Thủy binh đứng ở mũi thuyền kiêu ngạo dùng cờ phát ra tín hiệu “hải vực an toàn, có thể thông hành”. Sau người y, lá cờ sư thứu màu lam khổng lồ ở trên cột buồm cao vút tung bay theo chiều gió, làm người trên boong tàu bên này cả đời khó quên. Copy by Ác Ma- 4vn



“Hải quân của quân Lam Vũ đấy à?” Dương Túc Phong nghe thấy bên cạnh có người thì thầm nghị luận, tựa hồ tình cảm đầy kích động và hoài nghi.



Vũ Phi Phàm lặng lẽ vỗ tay. Copy by Ác Ma- 4vn



Dương Túc Phong trầm ngâm nói: “Phất Lai Triệt có biết chúng ta ở bên này không?”



Vũ Phi Phàm lắc đầm, trầm tràm nói: “Khi y ra biển huynh còn chưa chuẩn bị tới Cách Lai Mỹ mà, đây hoàn toàn là tình cờ thôi. Bất quá cũng may mà có họ, nếu không chúng ta phải tự mình động thủ rồi, từ nay trở đi, thương thuyền qua hải vực Ni Tư có lẽ lại thêm một phần đảm bảo an toàn rồi, đó chính là hải quân của quân Lam Vũ”.



Copy by Ác Ma- 4vn



:0 (83)::0 (83)::0 (83):