Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 146 : Mỹ Nhân Giá Lâm

Ngày đăng: 01:29 20/04/20


Dương Túc Phong phất tay để bọn Nhiếp Lãng lui cả ra, chỉ lưu lại mình và Vũ Phi Phàm, thần sắc Ốc Nhĩ Đa Phu mơi hơi tốt lên một chút, bất quá vẫn trắng nhợt tới mức đáng sợ. Một màn vừa rồi kia làm y bị kích thích quá lớn, trong quan niệm của y.Hơn một trăm quân quốc phòng kia đã là một lực lượng khả quan, nhưng chỉ trong vài phút đã bị tiêu diệt, tới tận khi bị người ta bắt được y còn chưa phản ứng được lại, đối diện với lực lượng như vậy, y sao có thể không kinh hoàng?



Dương Túc Phong khe khẽ gõ bàn trà bên cạnh, lựa chọn từ ngữ nói: “Ốc Nhĩ Đa Phu, ta sẽ không vì ngươi ủng hộ Ô Mạn Lặc Tư và giết ngươi, cũng không vì ngươi không ủng hộ Ô Mạn Lặc Tư mà thả ngươi một đường sống. Ta chỉ muốn biết, khi xưa ngươi ủng hộ Ô Mạn Lặc Tư, rốt cuộc là vì ngươi muốn nương nhờ vào y, hay là cảm thấy chính sách phát triển kinh tế của hoàng thất Cách Lai Mỹ khi đó không thích hợp?”



Ốc Nhĩ Đa Phu ngẩng ngơ lắng nghe, lại tựa hồ chẳng nghe rõ.



Dương Túc Phong thở dài, chậm rãi nói: “Có lẽ ta nên nói đơn giản hơn một chút, ví dụ nói, nếu như hiện giờ có người có thể cung cấp điều kiện chính schs tốt hơn Ô Mạn Lặc Tư, như giảm thuế quan, cho phép tự do buôn bán, chính phủ không can thiếp chèn ép hoạt động sản xuất v..v.. ngươi có đầu kháo y hay không”.



Ốc Nhĩ Đa Phu lắc đầu: “Điều này là không thể”.



Vũ Phi Phàm thản nhiên nói: “Ngươi biết pháp điển quân Lam Vũ không? Nếu như đem loại nội dung giống như phát điển quân Lam Vũ phổ biến ở Cách Lai Mỹ, ngươi sẽ thế nào? Ngươi ủng hộ pháp điển của quân Lam Vũ hay tiếp tục ủng hộ tướng quân Ô Mạn Lặc Tư?”



Vẻ mặt Ốc Nhĩ Đa Phu tràn đầy vẻ trông đợi, lại đầy sự tiếc nuối. Cuối cùng chua xót nói: “Nếu như có chính sách như vậy, Ốc Nhĩ Đa Phu tôi tuyệt đối ủng hộ! Bất quá điều này là không thể, ở Cách Lai Mỹ sao có thể có dạng chính sách như vậy…”



Ánh mắt Dương Túc Phong sáng rực: “Địa khu Mai Lỗ ngươi ở cách địa khu Mỹ Ni Tư rất gần, có lẽ ngươi có thẻ cùng quân Lam Vũ khống chế Lệ Xuyên phủ qua lại nhiều hơn, ta nghe nói thép hợp kim crôm sản xuất ở chỗ ngươi rất được hoan nghênh đấy”.



Ốc Nhĩ Đa Phu đột nhiên nhìn Dương Túc Phong có chút xuất thân, mặt như phát hiện ra điều gì, há miệng ra nhưng không lập tức nói ngay. Song Dương Túc Phong đã phát hiện ra, bình thản nói: “Ốc Nhĩ Đa Phu, ngươi đã nhìn ra ta là ai rồi”.



Ốc Nhĩ Đa Phu hơi thẳng ngơi lên, nói mang theo một tia kính trọng: “Nếu như tôi nhìn không lầm, ngài chính là Dương Túc Phong, tân tổng đốc của khu tự trị Tử Xuyên Đạo”.


Ngày hôm đó trên biển Ni Tư, Phất Lai Triệt thuyền hải tặc Hải Bá Thiên một đòn nặng, kết quả là chọc giận tổ chức cường đạo Hải Bá Thiên, bọn chúng tìm kiếm Phất Lai Triệt khắp nơi trên biển Ni Tư, muốn báo mỗi thủ trước đó. Phất Lai Triệt mặc dù dũng cảm hơn người, nhưng dù sao song quyền khó địch bốn tay. Trong tình cảnh ít không đấu nổi nhiều, rơi vào vòng vây của thuyền hải tặc, cơ hồ toàn quân bị diệt. Cuối cùng mặc dù tốt số xông được ra, nhưng bản thận lại bị lao của hải tặc ném trúng đùi, khi khó khăn lắm với trở lại được Bả Châu cảng đã hấp hối rồi.Copy by Ác Ma ******



Hải Bá Thiên không chịu bỏ qua cho Phất Lai Triệt, thậm chí phát động tấn công Bả Châu càng, kết quả bị đại pháo trên pháo đài Hổ Môn bắn cho tối tăm mặt mũi, hồn phi phách tán. Lúc đó đám Đỗ Qua Nhĩ chính ở trên đài pháo của pháo đài thí nghiệm dã chiến pháo 75 ly mới cải tiến. Bọn Hải Bá Thiên vừa khéo làm bia sống, bắn loạn xạ một trận, đánh chìm sáu bảy thuyền hải tặc, Hải Bá Thiên hoảng sợ vội vàng rút lui.



Vũ Phi Phàm đứng phắt dậy, trầm giọng chửi mắng: “Hải Bá Thiên! Chúng ta và ngươi còn chưa xong đâu”.Copy by Ác Ma ******



Sau khi cùng Dương Túc Phong trao đổi ý kiến qua loa, Vũ Phi Phàm lập tức dọn đồ chuẩn bị trở về Bả Châu càng, thay thế công tác của Phất Lai Triệt. Cùng với việc hai mươi chiếc long nha chiến hạm cửa xưởng đóng thuyền Bả Châu cảng sắp sửa hoàn thành, ngày thành lập hải quân của quân Lam Vũ đã bắt đầu lên lịch. Hiện giờ Phất Lai Triệt bị thương, Vũ Phi Phàm phải trở về chủ trì toàn bộ công tác của hải quân, giống như Phất Lai Triệt, Vũ Phi Phàm đối với hải quân cũng có lòng tự tôn cường liệt, quyết không chịu để bất kỳ kẻ nào ức hiếp.



“Tiêu Tử Phong…” Đối với việc bỏ lỡ cơ hội gặp mặt tốt, Vũ Phi Phàm vẫn có chút lưu luyến, bất quá cuối cùng vẫn lặng lẽ rời đi.



Tiễn Vũ Phi Phàm đi rồi, Dương Túc Phong lập tức tìm Triệu Lam Đống nghiên cứu vấn đề liên quan tới mạng lưới tình báo. Qua bài học của sự kiệt hai lần vồ hụt, Dương Túc Phong nhận thức sâu sắc được rằng, quân Lam Vũ phải thật nhanh kiến lập tổ chức tình báo hữu hiệu ở Cách Lai Mỹ, nếu không mình ở đây có mắt như mù rồi, nhưng Triệu Lam Đống có chút khó xử, mặc dù lúc ban đầu Phượng Phi Phi đã có ý thức tăng cường cơ cấu tình báo ở Cách Lai Mỹ, nhưng chuyện kiến lập tổ chức tình báo không phải là chuyện một sớm một chiều, cần phải có thời gian.Copy by Ác Ma ******



Dương Túc Phong hỏi: “Đúng rồi, ông có biết Tây Đa Phu vận động phản kháng không?”



Triệu Lam Đống có chút khẩn trương nói: “Tôi cũng đã nghe qua, nhưng không biết được mấy. Đây là một tổ chức chuyên phản đối Ô Mạn Lặc Tư, kẻ giật dây đằng sau nghe nói có lai lịch lớn, Ô Mạn Lặc Tư cũng chẳng làm gì được bọn họ”. Copy by Ác Ma ******



Dương Túc Phong thử hỏi: “Có cách nào liên hệ được với bọn họ không?”



Triệu Lam Đống khó xử nói: “Điều này sợ là rất khó, Tây Đa Phu là một tổ chức rất thần bí. Người ngoài tuyệt đối không biết phương thức liên lạc của hắn, chỉ có hắn tới liên lạc với ngươi. Nếu chúng ta mà tùy tiện nghe ngóng, tôi sợ là chưa tìm được Tây Đa Phu, ngược lại đã bị Ô Mạn Lặc Tư bắt rồi. Hiện giờ y đối với Tây Đa Phu cũng hận nhập cốt, tự mình nắm những chuyện liên quan tới Tây Đa Phu, ngay cả Khắc Lỗ Duy Nhĩ tên bộ hạ thân tín nhất của y cũng không thể xen vào”.