Giáo Chủ (Mỗi Ngày Thức Giấc Thấy Giáo Chủ Đang Hóa Trang)

Chương 17 :

Ngày đăng: 12:45 18/04/20


Cốc Thủy Trấn tuy nhỏ nhưng là một nơi ngọa hổ tàng long. Hàn Sính nói không sai, nơi này quả nhiên có rất nhiều nhân sĩ võ lâm lui tới, những người này đại đa số chưa gặp qua Lư Nhã Giang, một hai người gặp rồi cũng không dám nhận bừa —— Xích Luyện Ma Sứ của Thiên Ninh Giáo đến nơi đâu cũng một thân áo đỏ, một thanh Mai Văn Nữu Ti Kiếm không rời người, hai thứ này là dấu hiệu chắc chắn hơn cả khuôn mặt y, không có hai thứ này Xích Luyện Ma Sứ không còn là Xích Luyện Ma Sứ nữa.



Trong Cốc Thủy Trấn sở dĩ có nhiều người giang hồ như vậy là vì hai vị cao nhân tiền bối ẩn cư trong trấn, một là Kiêm Thiền Kiếm Lưu Viễn Thông, một vị khác là Già La Đao Trương Hạo Hãn. Hai vị cao nhân này đều là nhân vật hiển hách giang hồ hai mươi năm trước, hai người họ cùng Hàn Giang ngày xưa trên giang hồ gọi chung là Cốc Thủy Tam Hiệp Khách. Hàn Giang là ai? Truyền nhân Ngũ Luân Giáo đời trước, phụ thân Hàn Sính.



Nghe nói ba người này năm đó xuất thân từ Cốc Thủy Trấn, không bao lâu trở thành bằng hữu, sau đó mỗi người bước chân vào giang hồ, tạo danh tiếng hiển hách, cùng lão bằng hữu nhận danh xưng Cốc Thủy Tam Hiệp Khách. Hai mươi năm trước, Hàn Giang trong một đêm biến mất khỏi giang hồ, từ đó về sau không còn xuất hiện tin tức gì của hắn, giang hồ lưu truyền hắn bị người hại chết, hơn nữa hung thủ chính là một trong Cốc Thủy Tam Hiệp Khách. Sau khi Hàn Giang biến mất hai năm, Lưu Viễn Thông cùng Trương Hạo Hãn cũng lần lượt trở về Cốc Thủy Trấn, từ đấy về sau không hỏi chuyện giang hồ, trở thành truyền thuyết ẩn cư. Vốn mọi người nghĩ Hàn Giang chết đi, Ngũ Luân Giáo sẽ hoàn toàn biến mất, vậy nên tung tích của Ngũ Luân bí tịch cũng có rất nhiều lời truyền miệng, có người nói bị Lưu Viễn Thông tư tàng, có người nói bị Trương Hạo Hãn cướp mất, còn có người nói khi Hàn Giang chết đã đốt bí tịch, dù thế nào thì gần hai mươi năm nay không có chút tin tức gì. Cho tới hai năm trước, Hàn Sính hai mươi tuổi đột nhiên xuất hiện trên giang hồ, tự xưng là con trai Hàn Giang, truyền nhân mới của Ngũ Luân Giáo, tinh thông các loại binh khí. Trên giang hồ cách thành danh nhanh nhất là khiêu chiến các tiền bối đã thành danh, đồng thời đánh bại bọn họ, Hàn Sính đã làm như vậy. Hắn lần lượt khiêu chiến Môn chủ Yến Môn, Chưởng môn Tung Sơn, Cao nhân Tiêu Dao tiếng tăm lừng lẫy, toàn thắng, vì vậy nổi danh.



Việc này vốn Lư Nhã Giang chỉ biết một ít, y từ nhỏ đã sống ở Xuất Tụ Sơn, tâm cao khí ngạo, Thiên Ninh Giáo là thiên hạ của y, trong mắt y chỉ có người trong giáo, người trong giáo đáng để hắn coi trọng lại chỉ có Giáo chủ và Hữu hộ pháp, những người khác đều như rơm rác, vậy bên bát quái giang hồ y không chút hứng thú, chỉ khi Giáo chủ phái y ra ngoài làm nhiệm vụ, vì hoàn thành nhiệm vụ y mới tìm hiểu một chút.



Vừa vào Cốc Thủy Trấn, Lư Nhã Giang ném bỏ Hàn Sính tự tới quán trà uống một chén, nghe bình thư cùng người uống trà trong quán tán dóc, y cũng đã hiều được tám chín phần.



Lư Nhã Giang trở lại tửu lâu, hỏi thẳng Hàn Sính: “Ngươi tới Cốc Thủy Trấn, có phải vì báo thù cho cha ngươi?”
Lư Nhã Giang trở lại tửu lâu, hỏi thẳng Hàn Sính: “Ngươi tới Cốc Thủy Trấn, có phải vì báo thù cho cha ngươi?”



Hàn Sính cũng không bất ngờ y biết việc này. Hắn nói: “Trước không nói báo thù, nhưng ta đích xác muốn kiểm chứng một ít chuyện.”



Lư Nhã Giang hỏi hắn: “Hàn Giang rốt cuộc bị ai giết?”



Hàn Sính đau khổ: “Đây chính là chuyện ta muốn kiểm chứng.”



Lư Nhã Giang không mấy hứng thú: “Ta không hứng thú muốn biết ai giết cha ngươi, ngươi đừng giở trò, nhanh lấy bí tịch cho ta! Lấy được bí tịch rồi, ngươi thích tra tự mình tra!”




Hàn Sính không nhanh không chậm nói: “Này ấy à, ngươi biết tại sao Cốc Thủy Trấn có nhiều nhân sĩ võ lâm vậy không?”



Lư Nhã Giang liếc hắn, biểu tình liên quan gì ta.



Hàn Sính nói: “Hôm nay ta trên đường nhìn thấy, cả phái Võ Đang và Thiếu Lâm Tự cũng phái người đến. Bọn họ tới đây, cũng có chút liên quan với Thiên Ninh Giáo các ngươi. Bọn họ hiện tại muốn chuẩn bị tấn công Thiên Ninh Giáo, đương nhiên phải tìm thêm người giúp đỡ, nghe đồn công phu Cốc Thủy Tam Hiệp Khách hai mươi năm trước là thế gian tam tuyệt, Chưởng môn hiện tại của Thiếu Lâm Tự cũng từng bại dưới tay Lưu Viễn Thông. Vậy nên nhiều người giang hồ tới đây, có khi vì muốn mời hai vị tiền bối rời núi hiệp trợ tấn công Thiên Ninh Giáo, đồng thời muốn điều tra chuyện năm đó.” Hai mươi năm nay không ngừng có người đến Cốc Thủy Trấn điều tra chuyện Hàn Giang mất tích thần bí năm đó, rất nhiều tới vì Ngũ Luân bí tịch biến mất cùng Hàn Giang, sau đó Hàn Sính xuất hiện, mộng đẹp bí tịch của họ tan vỡ, thừa lại tâm bát quái bốc cháy hừng hực tiếp tục chống đỡ.



Mặt Lư Nhã Giang lộ chút do dự.



Hàn Sính nói: “Cao Ma Sứ, chuyện liên quan đến Thiên Ninh Giáo của ngươi, ngươi muốn lưu lại hỏi thăm chút tin tức không? Bí tịch cũng không mất nếu ở thêm một hai ngày!”



Cao Thịnh Phong cho Lư Nhã Giang nửa năm làm nhiệm vụ, hiện tại mới không đến hai tháng. Lư Nhã Giang suy nghĩ một chút, đồng ý.