Giáo Chủ (Mỗi Ngày Thức Giấc Thấy Giáo Chủ Đang Hóa Trang)

Chương 63 :

Ngày đăng: 12:45 18/04/20


Cao Thịnh Phong nói là làm, ngay hôm sau chạy ngay lên Quan Vân Phong, nói với Trường Anh Thương: “Bản giáo chủ ít ngày nữa có việc quan trọng cần rời giáo, chuyến đi này có lẽ phải mất một thời gian không thể về núi. Trên núi không thể một ngày vô chủ nên quyết định để ngươi tạm thời sắm vai bản giáo chủ tới khi bản giáo chủ trở về.”



Trường Anh Thương trợn mắt há mồm chỉ mình: “Ta… sắm vai giáo chủ?”



Cao Thịnh Phong trừng gã: “Sao, ngươi có ý kiến?”



Trường Anh Thương biến sắc vài lần: “Thuộc hạ không dám, nhưng thuộc hạ sợ làm không được. Giáo chủ phải rời đi bao lâu?”



Cao Thịnh Phong nói: “Tầm nửa năm đến một năm. Ngươi yên tâm, ngươi nên làm thế nào bản giáo chủ sẽ dạy ngươi đầy đủ trong khoảng thời gian này. Về giáo vụ ngươi không cần quan tâm, Hữu hộ pháp sẽ xử lý giúp, ngươi chỉ cần làm một cái thùng rỗng, không lộ mặt thật trước người khác để bị nghi kỵ. Như vậy không khó chứ?”



“Hơ…” Trường Anh Thương hỏi: “Vậy Tả hộ pháp đâu?”



Cao Thịnh Phong lập tức trợn mắt, Trường Anh Thường đột ngột cảm thấy một cỗ khí thế khổng lồ ép tới, không biết mình nói sai gì, kinh hoảng cúi đầu.



Cao Thịnh Phong nói: “Tả hộ pháp thế nào? Ngươi và Tả hộ pháp thân lắm à? Ngươi muốn y thế nào? Ngươi muốn báo ơn nửa cái bánh bao đúng không? Ngươi định lấy thân báo đáp đúng không?”



Trường Anh Thương trố mắt ra nhìn: “Ta… giáo chủ…”



“Hừ!” Cao Thịnh Phong phất tay áo: “Nhiệm vụ lần này Tả hộ pháp sẽ theo ta rời núi, muốn ôn tình cũ thì tỉnh lại đi!”




Cao Thịnh Phong mỉm cười, nói: “Chuyện này trước không cần vội, ta nghe Hữu hộ pháp nói, gần đây ngươi đang luyện thương?”



Lư Nhã Giang ngoan ngoãn trả lời.



Cao Thịnh Phong nói: “Luyện được đến đâu rồi, cho ta xem thử.”



Vì thế Lư Nhã Giang xuống khỏi đùi hắn, lấy một cây thương dài, vào thế rồi múa một bộ Lê Hoa Thương Pháp. Cao Thịnh Phong xem mà rất ngạc nhiên. Nhớ lúc đầu dưới vách núi Cốc Thủy, tư chất Lư Nhã Giang còn bị hắn ghét bỏ một phen, hôn nay lại thấy Lư Nhã Giang múa thương, động tác có thể nói là liền mạch lưu loát. Cao Thịnh Phong không biết, Lư Nhã Giang lúc này lúc kia, đúng lúc hôm nay phát huy tốt thôi.



Cao Thịnh Phong xem được một nửa cũng nhảy lên bắt lấy một thanh thương, so chiêu với y. Hắn ra một thức chặn, thân thể Lư Nhã Giang mềm dẻo vô cùng, cúi người né qua, đồng thời dùng thương trong tay đẩy mũi thương của Cao Thịnh Phong ra. Cao Thịnh Phong chuyển tay gạt chân y, Lư Nhã Giang nhảy lên, nâng thương chẻ xuống, Cao Thịnh Phong lui về sau, thương Lư Nhã Giang nện lên mặt đất, thân thương mềm dẻo bật lên, Lư Nhã Giang thuận theo đâm tới chân hắn. Cao Thịnh Phong nhảy khỏi vòng chiến, ra hiệu dừng.



Cao Thịnh Phong hỏi y: “Mấy chiêu này Hữu hộ pháp dạy ngươi?”



Lư Nhã Giang lắc đầu: “Tự mình ngộ ra.”



Cao Thịnh Phong trầm ngâm một lát, nói: “Khá lắm.” Đứng dậy vào phòng, lát sau cầm một quyển Xuất Vân Đao Pháp ra, ném cho Lư Nhã Giang: “Xem ra ngươi rất có tư chất. Trong khoảng thời gian này về luyện thử đao pháp xem.”



Lư Nhã Giang nhận lấy bí tịch, nói: “Vâng.