Giao Dịch Đánh Mất Trái Tim Của Trùm Xã Hội Đen

Chương 213 : Đêm Vui Thú

Ngày đăng: 17:14 19/04/20


Hắc ám, đều sẽ dùng loại mùi vị ôn tình mập mờ mà thể hiện,



Đêm thật lạnh lẽo, yêu quái dữ tợn che giấu dịu dàng ở sau lưng.



Từ từ, xâm thực lấy lòng kiên định cùng lý trí của con người



Trầm mê, hình như trở thành cảm xúc duy nhất ...



Dùng thang máy tư nhân trực tiếp đi thẳng đến "phòng cho tổng thống", thân

thể mềm mại của Thường Quan Tuyền cơ hồ như dính trên người Lãnh Thiên

Dục. Cô cảm thấy đầu choáng váng cực kì, tim, cũng nhảy loạn khác

thường!



Từ lúc ra khỏi pub cho đến lúc lên xe, đi đến nơi này, người đàn ông này

cũng không có nói tiếng nào. Hắn chỉ thỉnh thoảng nhìn sang khuôn mặt

cô, nhìn xuyên qua mắt kính mấy lần. Nhưng chỉ là như vậy thôi, mà

Thượng Quan Tuyền vẫn có thể cảm giác như bị nhiều mũi tên băng lãnh

châm sắc nhọn châm vào người mình.



Không tồi chính là, người đàn ông coi như có chút lương tri, trong thời gian

đi bộ tối thiểu còn biết vòng tay qua hông cô, chăm sóc cô đang say rượu - rất có ý thức, nhưng mà ---



Cái đầu nhỏ của Thượng Quan Tuyền cọ xát trên người Lãnh Thiên Dục, rất dễ

nhận thấy cô không xứng so với thân hình to lớn cao ngạo của hắn. Cô có

cố nhướng lên cũng không tới bờ vai của hắn, muốn dựa trên vai hắn cũng

rất khó.



"Nè ---"



Thượng Quan Tuyền ngẩng đầu lên, ngay sau đó, bàn tay nhỏ bé của nàng đặt trên lồng ngực hắn, còn vỗ mấy cái :



"Anh là người luyện võ!"



Cô không có say đến độ bất tỉnh nhân sự, chỉ cần nhìn người đàn ông này,

cũng khiến cô khó khống chế một cảm giác quen thuộc, đã gặp ở nơi nào

vậy kìa ?



Thượng Quan Tuyền muốn liều mạng nhớ lại, nhưng mà, bởi vì cồn rượu quấy phá, cô đã không thể nào tập trung được.



Lãnh Thiên Dục khẽ cúi đầu, nhìn cô gái trong ngực dám cả gan "chà đạp" thân thể của mình, đang nhìn bộ dạng say đến độ không còn biết gì của cô,

chân mày nhíu chặt lại một chỗ.



Mình xem ra thật khùng rồi, chỉ bởi vì đôi mắt cô trông giống như người đã

từng gặp, liền bất chấp tất cả mà mang cô tới khách sạn. Hắn hoàn toàn

có thể tưởng tượng được dáng vẻ được mở rộng tầm mắt của Cung Quý Dương

và Hoàng Phủ Ngạn Tước, cũng có thể tưởng tượng ra được, nếu chuyện này

sau khi bị Lăng Thiếu Đường biết được, sẽ bị hắn giễu cợt bao nhiêu

ngày.



Con ngươi của cô gái này làm cho hắn cảm thấy rất thoải mái, tựa như đêm mười năm trước kia, trong suốt làm hắn rung động.



Nhưng mà, cô có thể là cô bé kia sao ? Chính mình mặc dù không dám khẳng

định, nhưng là hắn biết rõ một điều, cô gái này cũng sẽ không khiến hắn

chán ghét.
Một khắc sau, đôi môi đỏ mọng dịu dàng liền đặt lên môi mỏng khêu gợi của người đàn ông ---



Lưỡi đinh hương thơm tho của cô vụng về phác họa môi của hắn, rõ ràng có thể cảm thấy thân thể người đàn ông cứng đờ. Ngay sau đó, thân của của cô

liền bị người đàn ông bá đạo áp lên tường cạnh cánh cửa, đổi bị động lấy chủ động, mang theo một lực cuồng dã mà cắn nuốt, xâm chiếm thân thể

mềm mại của cô!



Lãnh Thiên Dục cảm giác hôm nay chính mình bị mê muội, phụ nữ lên giường

cùng hắn đều biết điều này, môi của hắn không cho phép phụ nữ đụng vào,

lý do rất đơn giản, hắn sợ dơ!



Vậy mà, khi cô gái mồm mép này dịu dàng đụng vào mình thì hắn lại bị xúc

động mà tình nguyện hạ xuống lớp băng bao bọc tim. Trong mũi đều là mùi

rượu cùng mùi u hương nhàn nhạt quanh quẩn, không giống với những người

phụ nữ khác đều dùng nước hoa nồng nặc, mà là hương thơm nhẹ nhàng tự

nhiên rất dễ chịu.



Cô rất sạch sẽ, sạch sẽ làm hắn không giữ được, tư thái luôn luôn cao ngạo tự chủ trong nháy mắt sụp đổ --- tay thon dài không ngừng nghỉ chút

nào, ôm cơ thể vô lực tựa như ngọc vào trong ngực. Lãnh Thiên Dục hắn

cũng không phải Liễu Hạ Huệ, hắn có thể cảm thấy sự khẩn trương vô dụng

của cô, nhưng càng như vậy, lại càng có thể kích thích tính tình trời

sinh tham lam muốn nắm giữ của hắn !



Hắn muốn cô, đơn giản chính là điều này !



Mặc dù trước mắt hắn vẫn chưa rõ bối cảnh sau lưng cô, dù hắn không thể xác định cô có đúng là cô bé mười năm trước hay không. Dù hắn không biết vì sao cô phải bán đấu giá đêm đầu tiên của mình dù cô rất xem trọng nó,

để cho hắn có một loại cảm giác như tàn phá cây cỏ. Nhưng mà --- hắn dĩ

nhiên muốn có được cô, loại cảm giác này trước nay chưa từng trải qua,

là một loại cảm giác muốn chiếm đoạt điên cuồng ....



Nụ hôn tràn đầy dũng mãnh, cuồng dã, khí phách mười phần, dường như muốn nuốt cả người cô vào trong!



Thượng Quan Tuyền luốn cuống, cô muốn trốn tránh, một khắc sau liền bị bàn tay to của người đàn ông kìm chặt cổ lại --- bóng đêm!



Lãnh Thiên Dục là động vật quen hoạt động trong đêm, trong đêm đen, tròng

mắt của hắn sẽ càng nhạy cảm hơn --- chỉ thấy hắn tĩnh mịch, con ngươi

đột nhiên trầm xuống, một bàn tay vẫn nắm nhặt gáy cô, một bàn tay khắc

nắm lấy cằm nhỏ quật cường, hung hăng bóp mạnh một cái --- "Ui da" --

Thừa dịp cô kêu đau, hắn bá đạo lấy lưỡi dài công thành đoạt đất, tiến

lên chiếm lấy mỗi một tấc ngọt ngào trong miệng cô --- Ngay sau đó, hắn

cúi người xuống, kéo dài từ đôi môi cô xuống chiếc cổ mềm mại, mang theo lực lớn tấn công cổ mềm, lưu lại từng cảm xúc cũng như từng dấu vết

kinh tâm.



"Đau---" Thượng Quan Tuyền dù sao cũng chưa từng tiếp xúc với đàn ông, cô sao có thể chịu qua loại hành động cường thế này.



Tròng đen Lãnh Thiên Dục trong nháy mắt lộ ra một tia nguy hiểm tràn đầy tựa

như dã thú săn mồi. Hắn thoáng buông cô ra, sau đó giọng lạnh lùng nói

:"Chỉ như thế thôi mà cũng đau sao? Cô cũng biết chủ động trêu đùa tôi,

kết quả sẽ là --- đau hơn!"



Khi chữ cuối cùng được ném ra, cánh tay hắn vừa thu lại, liền ôm ngang thân thể nhỏ nhắn của Thương Quan Tuyền --- phát ra một tiếng kêu đau, sau

một khắc Thượng Quan Tuyền liền bị ném trên giường lớn ở phòng ngủ

chính.