Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc
Chương 133 : Tật xấu khó bỏ
Ngày đăng: 19:27 19/04/20
Mịch Nhi hét lên, tiếng hét rõ to như đang giải toả tâm tình của cô lúc này, trách cứ Liên Tĩnh Bạch phạm phải lỗi lớn không thể tha thứ.
Trong lòng cô càm thấy tức giận và kèm theo chút xấu hổ không thể kiềm nén được, anh đã nhìn lén bao lâu, nhìn thấy được cái gì!
Đều là lỗi của anh! Cả gan dám cởi áo ngủ của cô! Khiến cô tức giận dẫn đến cài sai nút áo! Anh phát hiện cô bị hở hang lại còn chăm chú nhìn!
Hừ, mặc kệ là người tinh anh xuất chúng đi nữa, vừa gặp phải hấp dẫn đều say đắm cả, đây chính là bản năng xấu xa của đàn ông, đều suy nghĩ bằng nửa người dưới!
Mịch Nhi oán hận không ngừng lớn tiếng phát tiết tức giận của mình, chẳng qua những lời chỉ trích đó, căn bản không thể làm cô hoàn toàn hết giận, mà tên đầu sỏ gây chuyện lại thảnh thơi nằm ở trên giường, chỉ bắng mấy câu nói cũng chẳng tính là giáo huấn gì, nếu như lần này anh không nhận được sự dạy dỗ, về sau chắc chắn sẽ còn tiếp diễn!
Hôm nay anh cả gan làm loạn muốn cưỡng ép cô, còn trắng trợn rình coi ngực cô qua cổ áo, đã một lần như vậy, anh còn làm ra chuyện gì quá đáng hơn!
Mịch Nhi cài lại toàn bộ nút áo đàng hoàng, cúi đầu cẩn thận kiểm tra kĩ càng, sau đó cô mới xoay người lại.
Cô muốn trừng phạt anh thật nghiêm khắc, để anh nhớ kĩ sai lầm này, tuyệt đối không bao giờ dám tái phạm nữa!
Nhìn Liền Tĩnh Bạch đang nằm trên giường, Mịch Nhi nhướng mày, chợt nảy ra một ý hay.
"Hừ, em phạt anh từ hôm nay không được ăn cơm không được uống nước, cũng không cho nói chuyện hay nhúc nhích!! Thứ anh vừa hít phải chính là thuốc tê, nó sẻ khiến anh không thể khống chế được thân thể, thân thể sẽ từ từ cứng lại, anh cứ từ từ cảm nhận đi, đừng mong em sẽ đưa thuốc giải cho anh!"
Trong lòng anh như sóng biển quay cuồng, một phút sa chân thành tội nhân thiên cổ, anh nhất thời khí huyết dâng trào đánh mất thần trí, nhất thời bị ma quỷ ám ảnh không có kiêng dè, dẫn tới hậu quả bi thảm như vậy . . . . . .
Nhờ đó, mới rút ra một kinh nghiệm sâu sắc: tại thời điểm tình thú lại bị vợ cự tuyệt nhưng ra vẻ mời chào dĩ nhiên không có vấn đề gi, vì cô nói"Không cần", là nghĩ một đằng nói một lẽo "Muốn", nhân thời cơ hội đó đem gạo nấu thành cơm để tình cảm phát triển, lần nào cũng đúng sách lược.
Nhưng, điều này chỉ có thể áp dũng với người yêu không phải bác sĩ, hơn nữa còn tinh thông chế thuốc, luôn mang thuốc tê trong người.
Nếu không, thì Liên Tĩnh Bạch sẽ không có kết quả như bây giờ, ăn trộm gà không được, còn mất nắm gạo, không có lấy một chút tốt đẹp, còn phải gánh chịu hậu quả xử phạt, càng thêm lo lắng ở trong lòng, sợ người yêu cứ như vậy bỏ anh đi xa.
Trong khi Liên Tĩnh Bạch nằm ở trên giường, mỗi một giây trôi qua cứ như một năm thì Mịch Nhi đang thư thả thưởng thức bữa sáng.
Cô tùy tiện giải thích với quản gia là Liên Tĩnh Bạch còn chưa có về, cũng ra lệnh cho các người làm hôm nay không ai được vào phòng anh, dĩ nhiên bọn họ không dám trái lệnh của quản lý cao nhất nhà họ Triển là cô, mọi người đều biết, tiểu thư Mịch Nhi sẽ là bà chủ tương lai của nhà họ Triển, tất cả mọi người đối với lời cô đều nhất mực nghe theo.
Ăn xong điểm tâm bổ sung năng lượng, trong lòng Mịch Nhi cũng đã bớt tức giận một chút, sau đó, cô quyết định đi ra ngoài cửa.
Nhưng cô căn bản không có lo lắng rời khỏi thành phố K như Liên Tĩnh Bạch, trên thực tế, không có ai làm bạn dẫn đường, thì ý tưởng rời khỏi biệt thự nhà họ Triển cũng không có.
Dù sao thành phố K cũng có nhiều chỗ không giống năm năm trước, cô không nhận ra được đường xá, cho dù muốn đi dạo phố cũng không biết chỗ, vậy thì có cái ý nghĩ kia làm gì.