Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc

Chương 141 : Tiêu chuẩn cô gái tốt

Ngày đăng: 19:27 19/04/20


Liên Tĩnh Bạch ném xuống đồ ăn vừa mua trên tay, kêu lên: "Em đừng lộn xộn, chờ anh qua đó!"



Anh nhìn thấy gì vậy, Mịch Nhi không ngồi trên giường xem ti vi chờ anh trở về ăn cơm giống như ngày thường, cô đang trèo lên một cái thang thật cao, vươn hai tay ra, nghiêm túc loay hoay mở đèn treo trên nóc nhà!



Liên Tĩnh Bạch cảm thấy trái tim mình cũng gần như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, tại sao cô phải làm chuyện như vậy, tại sao cô có thể không chú ý an toàn như vậy . . . . . .



Cô có biết loại thang này không vững chắc 100% hay không, nếu như ngộ nhỡ vô ý rớt xuống, té bị thương thì làm thế nào!



Cô có biết đèn điện có điện hay không, cũng không có tắt điện tổng chỉ cần giật điện, thông thường điện áp 220V hoàn toàn mất mạng!



Mặc kệ cái đèn chết tiệt kia xảy ra vấn đề gì, cô cũng không nên trèo đến chỗ cao đụng vào!



Tại sao Mịch Nhi không báo cho nhà trọ tới xử lý, thậm chí tại sao không đợi anh trở lại để anh kiểm tra, mà muốn tự ý đi làm! Cô cũng không phải là thợ điện chuyên nghiệp, trèo lên chỗ cao loay hoay đèn điện, cô đang chê tim anh quá yếu, cho nên đặc biệt kích thích anh vậy hay sao!



Liên Tĩnh Bạch lấy tốc độ mình không tưởng được xông lên phía trước, ngón tay run rẩy đỡ lấy cái thang, ngẩng đầu nói: "Nhanh xuống mau! Em không biết nguy hiểm cỡ nào sao! Anh ôm em xuống!"




"Đã vậy Mịch Nhi của anh rất lợi hại, thật là che giấu tài năng!" Liên Tĩnh Bạch hé mở môi mỏng, trong lòng âm thầm đem ý nghĩ này đề cao mấy bậc.



Anh sắp không kiên trì nổi, anh muốn nhanh chóng tìm tòi nghiên cứu trong năm năm này, muốn dùng thời gian nhanh nhất biết được tất cả mọi chuyện về Mịch Nhi!



Anh đối với kinh nghiệm Mịch Nhi trải qua tràn ngập tò mò, chỉ dựa vào tin tức hiện nay mà tưởng tượng suy đoán, anh đều cảm thấy đau lòng như vậy. Mịch Nhi trước kia anh nâng trong lòng bàn tay che chở nhất định là đã trải qua rất nhiều chuyện, cuối cùng năm năm cô ẩn náu đã gặp ít nhiều khó khăn gian khổ, một mình đối mặt với những thứ nhấp nhô cùng chèn ép. . . . . .



Căn phòng mờ tối hoàn toàn che khuất niềm tin trong lòng Liên Tĩnh Bạch, Mịch Nhi lẳng lặng ở trong ngực anh, tự nói: "Là cô gái tốt thời đại mới, tiêu chuẩn lên phòng khách, xuống phòng bếp, viết được mật mã, tra ra khác thường, giết được ngựa gỗ, lật được tường rào, lái nổi xe tốt, mua được tân phòng, đấu thắng bà hai, đánh thắng lưu manh! Em mới sửa bóng đen là kỳ quái ư, những điều kiện này em gần như có thể thỏa mãn !"



"Em đều biết, vậy còn anh làm gì. . . . . ." Liên Tĩnh Bạch không nhịn được cúi đầu hôn lên trán cô, thâm tình nghiêm túc nỉ non, "Mịch Nhi, về sau cứ dựa vào anh nhiều, không cần ép mình khổ sở như vậy. Em cái gì cũng không biết cũng không sao, anh sẽ thay em hoàn thành tất cả. . . . . ."



Cô càng nói mình biết rất nhiều, Liên Tĩnh Bạch lại càng cảm thấy đau lòng, Mịch Nhi của anh trước kia chỉ chuyên tâm với y học, khi rời đi trong năm năm này, cô thế nhưng ép buộc chính mình học nhiều như vậy, như vậy sẽ khổ sở không cách nào tưởng được. . . . . .



"Anh-- anh chỉ cần đừng tìm bà hai cho em đấu là tốt rồi. . . . . ." Mịch Nhi ngẩn mặt lên hôn một cái vào cằm anh, ở trong lòng anh le lưỡi xinh đẹp nói.