Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc

Chương 163 : Cầu hôn

Ngày đăng: 19:27 19/04/20


Những chùm sáng dẫn dắt cô tìm kiếm các loại quà tặng từ từ nhạt đi, ánh sáng màn ảnh trên tường cũng đều biến mất, trong phòng chợt trở lại tối om như lúc đầu, vừa đưa tay là không thấy được năm ngón.



Ở trong này yên tĩnh tối tăm, cuối cùng, xuất hiện ánh sáng duy nhất.



Trên sàn nhà từ từ mở ra cơ quan đã tạo, từ trong sự sắp đặt, từng cây nến một từ dưới đất chậm rãi mọc lên.



Ngọn lửa trên cây nến nhún nhảy tản ra ánh sáng ấm áp dịu dàng màu hồng, một chút xíu ánh sáng chiếu sáng tầm mắt trong phòng, khiến Mịch Nhi có thể thấy rõ sắp đặt rung động trước mắt.



Nến đỏ xinh đẹp chỉnh tề giống như thân sĩ phụ trách nghiêm cẩn, lấy tốc độ giống nhau từ từ lộ ra dưới sàn nhà, chờ tất cả chúng nó đều xuất hiện trên bề mặt thì lúc này Mịch Nhi mới phát hiện, từng hàng nến thực ra đã được thiết kế tinh xảo, chúng nó trên mặt đất đã được xếp thành một trái tim khổng lồ, vòng vòng đan xen, quả thật muốn hiện đầy cả căn phòng!



Nến đỏ giống như mộng, ánh lửa huyền ảo, do tất cả cây nến làm thành hình trái tim vây xung quanh hai người, ánh nến xinh đẹp lúc này đều phá tan bóng tối, đủ để cho bất luận người nào rung động kinh ngạc!



Nhưng thế này cũng không phải là toàn bộ, Liên Tĩnh Bạch tuyệt đối không chỉ sắp đặt như thế.



Chờ tất cả cây nến đều lộ ra toàn bộ, khi hình ảnh ánh nến vừa mới dừng lại, lại một đợt màu sắc chợt từ cây nến hình trái tim chui lên, khiến Mịch Nhi kinh ngạc hít vào một ngụm khí lạnh!



Đó là hoa hồng rực rỡ, cả đám hoa hồng màu đỏ thế nhưng cũng từ dưới sàn chậm rãi chui lên!
Đây là lãng mạn cô không tưởng tượng nổi, là vui mừng cô hoàn toàn không có chuẩn bị, là cảnh tượng cô nằm mơ cũng không dám ảo tưởng!



Nhưng bây giờ, chúng nó cực kỳ rõ ràng xuất hiện ở trước mắt cô, để cho cô hoàn toàn bất ngờ không phòng ngự không kịp chuẩn bị!



Cô không có một chút tâm lí chuẩn bị, ngay từ lúc anh có lập trước dự định du lịch, quà tặng cùng hoa xuất hiện, cô đã phá vỡ phòng quân, bây giờ, cô làm sao có thể gánh thêm một phần tha thiết của anh, nơi nào còn có tâm tư tìm lại lại lí trí suy nghĩ, nơi nào có thể bình thường tiếp nhận cầu hôn của anh. . . . . .



Nước mắt chợt không tiếng động rơi xuống, đôi mắt trong suốt màu tím của Mịch Nhi không tự chủ rơi xuống nước mắt trong suốt, như hạt trân châu ào ào rơi xuống, cô không khống chế được bản năng của thân thể, một loại linh hồn bị cảm động, thân thể tự nhiên tạo ra phản ứng. . . . . .



Mịch Nhi đưa tay không ngừng lau đi nước mắt, cô không muốn chúng nó che phủ ánh mắt của cô, không muốn bây giờ tan vỡ, cô không thể bỏ qua mỗi một chi tiết trong giờ phút này, đây là -- là người yêu của cô cầu hôn cô!



Nhưng nước mắt không ngớt lại cứ đối nghịch cùng cô, cô càng muốn dừng lại, chúng nó lại càng tùy ý làm bậy, giọt nước mắt thuần khiết thậm chí rơi xuống lòng bàn tay Liên Tĩnh Bạch, chảy xuống cánh tay nâng chiếc nhẫn kim cương.



Nước mắt bao trùm trên chiếc nhẫn kim cương, nó so với kim cương còn lóng lánh chói mắt hơn.



Mịch Nhi không ngừng nghĩ muốn khống chế chính mình, nhưng cảm xúc kích động khiến cô không thể làm được, cô uất ức lau nước mắt, nức nở chỉ có thể gọi ra một cái tên xâm nhập vào linh hồn: "Anh Tiểu Bạch . . . . . ."