Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc

Chương 166 : Không đành lòng

Ngày đăng: 19:27 19/04/20


Liên Tĩnh Bạch vuốt ve tóc Mịch Nhi, đầu ngón tay đụng vào đá quý khảm trên vòng tai trái của cô, nhẹ nhàng nói tiếp: "Đúng là, vài ngày trước em nói cho anh biết nơi em trải qua chuyện này, trong năm năm rời khỏi, em tham gia bác sĩ không biên giới, dâng hiến tất cả thời gian và y thuật trong vô tư ở quốc gia bệnh tật loạn lạc, giúp đỡ vô số nhân dân nghèo khổ nhất tai nạn nhất, trưởng thành nhiều như vậy học tập nhiều như vậy... Điều này khiến anh xúc động sâu sắc, anh biết, thật ra một giây em cũng không thể rời bỏ y học, trị bệnh cứu người với em quan trọng giống như hô hấp, tuyệt đối không thể thiếu. Cho nên, anh quyết định trước tiên giao bệnh viện cho em, không thể gông cùm xiềng xích thiên phú và ý thức trách nhiệm của em."



Liên Tiên Bạch thở dài, mới chậm rãi nói: "Em có thể cũng dùng tất cả thời gian sau khi trở lại đi theo anh, nhẫn nại không đụng vào bất kỳ chuyện liên quan đến y học, độc chiếm em lâu như vậy, anh đã rất thỏa mãn rất vui vẻ, sau này, em nên ở trong bệnh viện Mộc Ái tận tình phát huy sở trường của em, đi làm chuyện em thích làm."



"Sẽ không, ở chung một chỗ với anh Tiểu Bạch, em cũng rất vui vẻ, những ngày qua em không có chạm vào dao giải phẩu, cũng hoàn toàn không có làm gì..." Mịch Nhi không ngừng lắc đầu, phủ nhận lời anh nói, "Em thích theo anh, đây là thật, anh không cần làm như vậy, thật không cần "



Liên Tĩnh Bạch khẽ mỉm cười, hiểu rõ nói: "Anh biết, anh cũng không nói em không muốn cùng với anh, chỉ là trừ theo anh ra, em còn có những thứ khác yêu thích muốn đi chú ý. Thật ra thì chúng ta là người giống nhau, tựa như anh cũng vô cùng thích đơn độc sống chung một chỗ với Mịch Nhi, mà anh cũng không thể rời bỏ công ty không thể vứt bỏ chuyện trên thương trường, em không thể vứt bỏ chính là chăm sóc người bị thương, có sở thích trách nhiệm thiêng liêng như vậy, nếu so với anh em vĩ lớn hơn nhiều."



"Anh đã biết em thích theo anh, vậy tại sao phải để em đến bệnh viện kia! Em còn muốn tiếp tục giống như bây giờ đi theo bên cạnh anh, chúng ta sớm chiều chung sống không xa rời nhau chẳng lẽ không được sao! Em không muốn rời khỏi anh, không muốn đi làm..." Mịch Nhi ôm lấy thắt lưng Liên Tĩnh Bạch, khổ sở kêu la.



Từ trước đến nay cô chưa từng cảm thấy vô cùng hổ thẹn như bây giờ, rời đi năm năm là cô không đúng, sau khi trở lại vẫn kháng cự ăn vạ cũng là vấn đề của cô, tất cả mọi chuyện đều là lỗi của cô, nhưng Liên Tĩnh Bạch vẫn còn có thể bao dung cho suy nghĩ của cô như vậy, cho dù muốn anh vứt bỏ tâm nguyện của mình!



Cô biết, sau năm năm chia lìa cuối cùng gặp lại, giữa hai người bọn họ, không nỡ xa nhau nhất chắc chắn là Liên Tĩnh Bạch.




Quả thật, chỉ cần cô thích, cha mẹ đương nhiên là có tiền bạc có khả năng tài chính và vật chất đầu tư thành lập một bệnh viện cho cô, đây là người nhà không tiếc tất cả yêu thương vô tư; nhưng bây giờ người làm như thế là Liên Tĩnh Bạch, hai người bọn họ còn chưa trở thành người nhà, cô còn chưa có yêu cầu bất kỳ cái gì, anh cũng đã nói chuẩn bị xong tất cả mấy năm trước.



Suy tính chu đáo như thế, thế giới cũng chỉ có một Liên Tĩnh Bạch làm được...



Huống chi, anh giao cho cô cũng không phải là một phòng khám bệnh nhỏ mới khai trương, mà là bệnh viện đã kinh doanh thuận buồm xuôi gió khí thế hừng hực! Một bệnh viện có thể là hàng đầu trên toàn Trung Quốc toàn bộ thế giới, đây là bất kỳ nhà đầu mới nào trong tổ chức y tế cũng không cách nào ngắm bóng lưng này!



Cô dường như không dám tưởng tượng đưa Môc Ái ra mỗi ngày nhận được một đấu vàng sẽ làm Triển thị tổn thất bao nhiêu lợi nhuận, nhưng Liên Tĩnh Bạch lại mắt cũng không nháy giao cho ô, thậm chí hứa hẹn nói cô có thể đóng góp tất cả lợi nhuận của bệnh viện cho từ thiện...



Đây là số lượng quá lớn, cho dù hai người đã kết hôn lập gia đình, Mộc Ái cũng là lễ vật đắt giá cô không thể tiếp nhận, cô không thích hợp quản lý một bệnh viện lớn như vậy.



"Tại sao không muốn? Ý niệm duy nhất của anh trong những năm này kinh doanh Mộc Ái, chính là cố gắng hết sức biến nó thành bệnh viện thích hợp với em, em còn không hài lòng chỗ nào đây?" Liên Tĩnh Bạch nghiêm túc suy nghĩ hỏi cô, thề phải ép ra lý do có thể khiến mình tín phục.