Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc

Chương 203 : Cảm xúc

Ngày đăng: 19:28 19/04/20


Một đêm trôi qua rất nhanh, khi mặt trời lên cao, ánh mặt trời ấm áp chiếu sáng cả vùng đất, một ngày mới lại tới, mà ngày này là một ngày cực kỳ đặc biệt.



Liên Tĩnh Bạch và Mịch Nhi đều kết thúc ngày nghỉ hiếm có, hôm nay, Mịch Nhi sẽ chính thức đi làm ở bệnh viện Mộc Ái, mà Liên Tĩnh Bạch cũng tiếp quản lại Triển thị, lại bắt đầu công việc bận rộn căng thẳng.



Hai người cùng nhau rời giường rửa mặt, ăn chung bữa sáng, rồi mỗi người đi một ngả khác nhau, Liên Tĩnh Bạch lái xe đi tới Triển thị, mà Mịch Nhi không chút lo lắng, bản thân chậm rãi lắc lư đi tới bệnh viện.



Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm, nên không cần xe thể thao phong cách đưa đón như vậy, cô ở trong bệnh viện Mộc Ái vẫn chỉ là một người mới, nhất định phải giảm thấp sự tồn tại. Cô còn muốn che giấu thân phận nhiều hơn để khảo sát xung quanh bệnh viện một chút, lần đầu tiên khiến cho bệnh viện mưa gió, nhưng tuyệt đối như bình thường!



Nhưng hôm nay, nhất định là một ngày không bình thường, cho dù Mịch Nhi có muốn khiêm tốn, tình nguyện không có tiếng tăm gì, thì chuyện phát sinh kế tiếp không có cách nào khống chế được, đều chỉ có thể bị động nhận lấy tất cả.



Cô thế nào cũng không nghĩ đến, chỉ trong vòng một ngày, bằng tất cả mọi cách cô đã được vang danh ở trong bệnh viện, cô lại càng không thể nghĩ tới, những chuyện kinh ngạc ngoài ý muốn sẽ làm cho cô mất đi cái gì, và đạt được cái gì. . . . . .



Cả đường nhẹ nhàng nhày nhót về phía bệnh viện, tâm tình Mịch Nhi vừa hưng phấn vừa khẩn trương, lại hiếu kỳ lo lắng



Hôm nay cô sẽ bắt đầu trị liệu cho Tim tiên sinh bị bệnh giai đoạn cuối, điều này làm cho dòng máu bác sĩ chảy trong người cô sôi trào. Cô có chút vội vã muốn bắt đầu áp dụng phương án trị liệu đã làm cùng mẹ, cực kỳ hi vọng lập tức trị khỏi cho Tim, đây mới là trách nhiệm của cô trong thiên chức bác sĩ!
Những câu nói lấy lòng buồn nôn kia, những lời nói quan tâm săn sóc kia, tại sao nói ra từ trong miệng Alex, chỉ làm cho cô cảm thấy tức giận nổi giận!



Nghe anh Tiểu Bạch nói những lời nhớ nhung hạnh phúc dường nào, tại sao nghe người khác nói chỉ thấy ác tâm buồn nôn giống như con ruồi tạo ra tạp âm!



Mịch Nhi tuyệt vọng thở dài, cô cũng biết, cô cũng biết chỉ cần đối mặt với Alex, sự kiên nhẫn của cô rơi vào đáy cốc, cái này có thể khiến cho Thần Tiên cũng phải nổi điên, tại sao cố tình chỉ quấn lấy một mình cô!



Nếu không phải là cô nghiêm túc tiếp nhận bệnh nhân Tim này, nếu không phải là cô muốn chữa khỏi thật nhanh, cô sẽ không thể sống chung với Alex dù là một giây đồng hồ. . . . . .



Nếu như nói, Alex tồn tại quấy rầy ở trong dự liệu của cô, nhưng một ít người khác, cô cũng không thể nghĩ tới cũng sẽ xuất hiện . . . . . .



Mịch Nhi chớp mắt mấy cái, từ khóe mắt quét nhìn sang đám quần chúng hỗn loạn vây xem bên ngoài, những người mặc áo choàng trắng, đồng phục y tá, nhân viên y tế, chẳng lẽ bọn họ rảnh rỗi nhàm chán đến trình độ này?



Nếu không thì sao cứ tới địa bàn của cô, len lén rình coi bàn luận xôn xao ở cửa ra vào, rốt cuộc bọn họ đến đây làm gì