Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc

Chương 218 : Kỳ tích

Ngày đăng: 19:28 19/04/20


Alex thậm chí bắt đầu nói xằng nói bậy: "Là anh làm không rõ tình hình lắm! Quan hệ của Mục cô nương với tôi mới không phải những hư danh kia, anh

nói chỉ là hư cấu giả tượng, hai người chúng tôi quan trọng nhất là về mặt tình cảm! Tôi và Mục cô nương tình nghĩa hai ba năm đậm sâu, nồng tình mật ý, tình chân ý thiết, đây hoàn toàn không phải là thân phận vị hôn phu của anh có thể so được! Rõ ràng là tôi khuyên anh nên sớm đểm rút lui, không phải trở thành vật hy sinh cho tình cảm của chúng tôi!"



"Hừ, anh chỉ quen biết với Mịch Nhi hai ba năm, liền dám kêu gào trước mặt tôi!" Liên Tĩnh Bạch Lập tức hỏi ngược lại anh ta, "Tôi và Mịch Nhi là thanh mai trúc mã từ nhỏ đến lớn, quen biết hiểu nhau gần hai mươi năm, đây cũng có thể đánh đồng với anh sao! Cho tới bây giờ cô ấy cũng chưa từng thích anh...anh lấy thân phận gì yêu cầu tôi rút lui , lấy danh nghĩa gì tuyên bố tất cả đây, anh mới là người thứ ba giữa tôi và Mịch Nhi!"



"Hai. . . . . . Hai mươi năm. . . . . ." Alex thoáng chốc ngây ngẩn cả người, anh ta vẫn cho rằng mình tuyệt đối là Mr Right bên cạnh Mục cô nương từ trước đến nay, nhưng bây giờ anh ta mới biết, thậm chí có người đến sớm hơn anh ta vài chục năm!



Đây hoàn toàn không nằm trong mong đợi của anh ta!



Mục cô nương của anh ta trước khi gặp được anh ta, lòng tuyệt đối không có một chút nhớ mong! Gặp lại sau "Tỷ võ cầu hôn", lòng của hai người mới có lẫn nhau, cho tới bây giờ cũng không có người có thể bước vào giữa anh và Mục cô nương! Đây mới là tình yêu lý tưởng của anh ta, như vậy mới là Mục Niệm Từ Mục cô nương của Dương Khang anh ta!



Nhưng bây giờ thậm chí có người tuyên truyền giác ngộ nói cho anh ta biết, Mục cô nương của anh ta vẫn luôn yêu người khác, thậm chí cho tới bây giờ cô cũng chưa từng thích anh ta! Truyện edit tại diendanlequydon.com



"Mục cô nương! An ta nói nhất định không phải thật! Làm sao có thể chứ!" Alex không chịu tin tưởng nhào tới trước, hét to về phía Mịch Nhi, "Cô nói cho tôi biết, cô thích là tôi, cô quen biết trước cũng là tôi, tuyệt đối không phải là người kia có đúng không! Làm sao có thể chứ, cho tới bây giờ cô cũng chưa nói cho tôi biết chuyện này, cho tới bây giờ tôi cũng không biết, Mục cô nương vậy mà trong lòng cô còn có người đàn ông khác. . . . . ."



"Ai nói tôi không nói cho anh biết!" Mịch Nhi ở một bên nghe Alex rống to, đã bị lời nói đổi trắng thay đen của anh làm cho gần như phát điên, "Tôi từ đầu tới cuối đều ở đây nói cho anh biết chuyện này, là anh căn bản cũng không nghe vào đi! Tôi vẫn luôn nói tôi đã có gia đình, tôi có người yêu, tôi không phải Mục cô nương, tôi bảo anh cút xa một chút, rõ ràng là chính anh hoàn toàn không chịu tin!"


Cô thậm chí nhéo mình là một cái, ở đáy lòng không ngừng hồi tưởng mấy câu nói cuối cùng của Alex, anh ta thật sự đang nói mình sai rồi, xác thực mở miệng xưng hô cô là Mịch Nhi không phải Mục cô nương, hơn nữa anh ta còn bảo đảm sau này sẽ không sai nữa , muốn đi tìm người yêu chân chính!



Đây quả thực là kỳ tích nha! Là kỳ tích cô chờ đợi hơn mấy năm! Hiện tại cuối cùng xảy ra!



Mịch Nhi trợn to hai mắt nhìn chằm chằm phương hướng Alex chạy đi, đôi mắt tím nháy cũng không nháy vững vàng đuổi theo hành động của anh ta, chỉ sợ anh ta sẽ quay đầu trở lại. . . . . .



Mãi cho đến ánh mắt của cô nhìn không thấy bóng dáng của Alex chạy như điên nữa, mãi cho đến cô thật tin chắc anh ta sẽ không trở lại, cô mới thật bắt đầu tin , Alex thật sự tuyệt vọng rồi, về sau bên cạnh cô sẽ không bao giờ xuất hiện hình dạng người đáng ghét này nữa!



Mịch Nhi lấy một loại ánh mắt sùng kính ngưỡng mộ nhìn Liên Tĩnh Bạch, anh vậy mà có thể dùng mấy câu nói đánh lui Alex dây dưa nhất thế gian này, thật sự là lợi hại!



Khó trách ngày hôm qua Liên Tĩnh Bạch tràn đầy tự tin nói anh ta nhất định có biện pháp, quả nhiên là thắng vì đánh bất ngờ, một chiêu liền đánh tan cường địch!



Không hổ là nàng chọn người yêu, không hổ là ưu tú nhất xuất sắc nhất nam nhân, nàng Tiểu Bạch ca ca cho tới bây giờ đều là bách chiến bách thắng đấy!