Giáo Hoàng Phản Nghịch

Chương 102 :

Ngày đăng: 11:36 30/04/20


Trác Cẩn Khác để lại phiền não cho Hiên Viên Kiệt, nên nói y đều đã nói rồi, lời của y kết thúc tại đây, y không có tư cách, cũng sẽ không vì Hiên Viên Kiệt mà đưa ra bất cứ lựa chọn nào, y cũng xác thật không biết thế giới muốn lựa chọn như thế nào, y chỉ hiểu biết một chút quy tắc, còn đối với ý thức thế giới căn bản là không có cảm tình phập phồng kia, lại chẳng hề có một chút hiểu biết nào. Nếu Hiên Viên Kiệt lựa chọn thất bại, Trác Cẩn Khác sẽ chỉ buồn bã vì thiếu đi một đối thủ mà thôi. Đáng tiếc.



Sau khi Hiên Viên Kiệt ở nguyên tại chỗ một giờ, mới mang theo hai lựa chọn làm người phiền não rời khỏi thánh đường, trở về thủ đô, lại phiền não suốt một buổi tối. Đây thật sự là lựa chọn gian nan nhất mà hắn từng gặp phải, lời nói giống thật mà lại như giả của Trác Cẩn Khác, làm hắn căn bản là không nắm chắc được lựa chọn nào mới là chính xác. Hắn không sợ cái gì hết, chỉ sợ sẽ bị bỏ tại tại chỗ, không thể đuổi kịp bước chân của Trác Cẩn Khác, trở thành một hồi ức của đối phương mà thôi. Bất kể là khiêu chiến hay là bảo hộ, hắn có được giác ngộ cùng dũng khí khi khiêu chiến, lại không biết có lòng yêu tha thiết bảo hộ thế giới hay không.



Hiên Viên Kiệt ẩn ẩn hiểu ra được một chút, bất luận là lựa chọn ra sao, đều nhất định phải xuất phát từ thật lòng mới được. Không biết là vì cái gì, chỉ là có loại cảm giác này, đây là dấu hiệu mà Trác Cẩn Khác đã nói sao?



Một đêm không ngủ không là gì cả đối với Hiên Viên Kiệt, chỉ là không thể nghĩ ra được biện pháp giải quyết, làm Hiên Viên Kiệt phá lệ bực bội, ngày mai chính là ngày quyết chiến rồi, hắn còn chưa thể hạ quyết định được. Không có biện pháp nào, tìm người tới phân ưu cho hắn, Trưởng Tôn Kỳ và Nam Cung Việt chính là người được chọn.



Nghe xong Hiên Viên Kiệt nói, hai người đều có quan điểm của từng người, “Đương nhiên là khiêu chiến rồi, vốn dĩ ông đã có dã tâm siêu việt thế giới, sao có thể không lựa chọn khiêu chiến được chứ, con người chỉ có khiêu chiến mới có thể trở nên càng cường đại được.” Không thấy vai chính trong nhiều tiểu thuyết như vậy đều sẽ lựa chọn con đường khiêu chiến hết thảy trâu X hay sao, không có lý do nào mà Hiên Viên Kiệt không chọn cái này được.



“Không, tôi cảm thấy không đơn giản như vậy đâu, thế giới vậy mà lại sẽ làm ra điều chỉnh, bản thân nó vốn đã là một vấn đề rồi, điều chỉnh liền ý nghĩa là càng thêm sai lầm, tôi cảm thấy hẳn là chọn bảo hộ.” Nếu Nam Cung Việt nói rất đương nhiên, như vậy Trưởng Tôn Kỳ chính là nhìn từ góc độ âm mưu thế giới để đối đãi vấn đề này, mà đưa ra kết luận. Chỉ bằng góc độ quan điểm này mà xem, đã đáng tin cậy hơn Nam Cung Việt nhiều rồi.



Hai người đều vì quan điểm của mình, mà sinh ra khắc khẩu lẫn nhau, ngược lại còn khiến Hiên Viên Kiệt càng thêm phiền lòng hơn, đánh hai người một trận, tâm tình Hiên Viên Kiệt mới hơi thoải mái hơn một chút, trực tiếp đi ra cửa, rời xa phân tranh, khiến chính mình có thể an tĩnh tự hỏi.




Phủ trên trán Hiên Viên Kiệt một cái, hoàn thành hứa hẹn. “Ta chờ ngươi đuổi theo.” Nhanh chóng hoàn thành khen thưởng, Trác Cẩn Khác tiêu sái cười.



“Em chờ đó.” Con đường trở nên càng dài hơn, chính là ý chí chiến đấu của Hiên Viên Kiệt lại càng thêm tràn đầy, hắn kiêu ngạo vì Trác Cẩn Khác, lại sẽ không cam tâm bảo trì như vậy, rồi sẽ có một ngày hắn sẽ sóng vai mà đứng cùng Trác Cẩn Khác, thậm chí siêu việt Trác Cẩn Khác.



Bởi vì Hiên Viên Kiệt thắng lợi, thời đại mới của nhân loại cũng chính thức bắt đầu, có thánh đường, sinh hoạt của nhân loại đã trở nên có phẩm chất hơn. Mà con đường theo đuổi tình yêu của Hiên Viên Kiệt, vẫn như cũ đang rảo bước tiến lên, mọi người thỉnh thoảng sẽ nghe được tin tức Hiên Viên Kiệt lại lần nữa khiêu chiến Giáo Hoàng, sau đó bị thua, rất nhiều người đều cho rằng, Hiên Viên Kiệt chấp nhất chính là bảo tọa đệ nhất, lại chỉ mấy người biết rõ, nguyên nhân Hiên Viên Kiệt nỗ lực như vậy, chỉ là vì một người mà thôi.



Còn chuyện Hiên Viên Kiệt thắng lợi là bao nhiêu năm sau, cái đề tài bi thương này, xin cho chúng ta bi ai thay Hiên Viên Kiệt. Bản nhân tác giả chính là má ruột, hai người khẳng định sẽ có kết cục lưỡng tình tương duyệt, còn vấn đề công thụ, một văn nước trong như thế, mọi người có thể tùy ý, tác giả sẽ không nói mình là đảng chủ thụ đâu.



Bản văn kết thúc.



End!!!!