Giáo Hoàng Phản Nghịch

Chương 37 :

Ngày đăng: 11:35 30/04/20


“Cậu rất hận Trác gia.” Chuyện tốt Trác Cẩn Khác làm, Hiên Viên Kiệt cũng biết, nhưng không để ý, Trác Cẩn Khác không có một đoạn oán khí đối với Trác gia mới là chuyện kỳ quái, Hiên Viên Kiệt tìm Trác Cẩn Khác cũng không phải là vì Trác gia.



“Sao anh lại sẽ cho rằng như vậy?” Trác Cẩn Khác thật vất vả mới được nghỉ ngơi, thời gian nghỉ ngơi lại bị Hiên Viên Kiệt chiếm lĩnh. Trác Cẩn Khác rất kỳ quái mà nhìn Hiên Viên Kiệt.



“Không hận bọn họ, chẳng lẽ cậu sẽ làm ra những việc đó sao.” Hiên Viên Kiệt đưa ra chứng cứ hữu lực.



“Kiệt thiếu, hận cũng không phải là loại cảm tình nhẹ nhàng như vậy.” Nếu y hận thật, sẽ phá hủy Trác gia, khiến cho người Trác gia phải tồn tại mà chịu dày vò, chứ không phải chỉ nhẹ nhàng như vậy. Thời điểm ở dị thế, Trác gia cũng coi như là một trong những hồi ức an ủi của y, Trác Cẩn Khác thật sự không có hận Trác gia như vậy, chỉ là khó chịu với thái độ dễ dàng vứt bỏ y của Trác gia mà thôi, “Tôi thật sự không hận Trác gia. Trác gia cho tôi ăn mặc, dưỡng dục tôi nhiều năm, ở Trác gia nhiều năm, ngoại trừ chịu bạo lực ra, tôi cũng không có bị đánh bị mắng, bị coi thành người làm mà sai sử, cho dù có đuổi tôi đi, cũng cho tôi hết thảy đủ để sinh hoạt, công bằng mà nói, Trác gia đối với tôi đã tận tình tận nghĩa rồi.”



Trác Cẩn Khác vân đạm phong khinh, cho Hiên Viên Kiệt một loại cảm giác quái dị, Trác Cẩn Khác mà hắn biết, không nên là loại cảm giác này, “Nhưng là tôi vẫn rất không thoải mái, thái độ của người Trác gia đối với tôi, là do cảm thấy nhà mình mới là người bị hại, cái nhìn đối với tôi đã thực nhân từ lắm rồi, tôi không thể nào tiếp thu. Năm đó mẫu thân tôi sai chính là đã cầm tiền đi, khi đi không để lại tôi, chỉ là sau đó, mẫu thân cũng không hề đi tìm Trác gia, nếu như không phải thật sự bất đắc dĩ, sao tôi sẽ ở Trác gia cơ chứ. Tôi cũng là huyết mạch của Trác gia, phụ thân người thân có cùng huyết thống với tôi, lại dễ dàng vứt bỏ tôi.” Trác Cẩn Khác trầm thấp nói, rũ mắt. Y từng có nửa điểm tình cảm huyết thống với Trác gia, nhưng hiện giờ y đã không còn để bụng nữa, nhưng vẫn phải bất bình vì chính mình đã từng trải qua.



Lúc này mới đúng, Trác Cẩn Khác thân là hạng người nịnh nọt sao có thể sẽ có loại cảm giác cao khiết vân đạm phong khinh được chứ, như vậy mới phù hợp với định vị của hắn đối với Trác Cẩn Khác. Cảm giác quái dị trong lòng Hiên Viên Kiệt biến mất. Kỳ thật cảm giác quái dị lúc ban đầu của Hiên Viên Kiệt, hắn lý giải sai rồi, Trác Cẩn Khác vân đạm phong khinh, là bởi vì thực lực mang đến cảm giác trống trải, Hiên Viên Kiệt cũng không cảm giác sai, Trác Cẩn Khác xác thật là một người rất so đo, trong tương lai, Hiên Viên Kiệt sẽ vì cái này mà ăn đau khổ.



“Kiệt thiếu không phải là vì chuyện Trác gia mà tới tìm tôi đấy chứ?” Trác Cẩn Khác tinh lọc một chén nước cho Hiên Viên Kiệt, đưa cho Hiên Viên Kiệt.



“Không phải, tôi là tới hỏi cậu, tôi thành lập một đội ngũ, cậu có nguyện ý gia nhập không?” Hiên Viên Kiệt tiếp nhận nước, hỏi.




Tiểu đội của bọn Hiên Viên Kiệt tuy rằng chỉ có ba người, nhưng sức chiến đấu của mỗi người bọn họ đều đủ cường đại, một bên chiến đấu, một bên khai phá phương thức sử dụng lực lượng mới, vận dụng nhiều mặt của Trác Cẩn Khác đối với năng lực, cho bọn họ linh cảm không nhỏ, căn cứ vào đặc tính năng lực của mình, khai phá càng nhiều chiêu thức.



Chỉ trong thời gian một tháng, Hiên Viên Kiệt ở thủ đô đã nổi bật đến bao phủ cả những nhân vật thành danh từ lúc đầu như Trác Thành, sau lưng cố nhiên là có thực lực của Hiên Viên gia, Nam Cung gia cùng Trường Tôn gia, chỉ là cũng không thể không nói, Hiên Viên Kiệt bọn họ xác thật là rất mạnh mẽ. Hiên Viên Kiệt thật sự là được trời ưu ái, sau mỗi tao ngộ, theo đuổi đối với lực lượng, có thể thấy rõ được sự trưởng thành mỗi ngày của Hiên Viên Kiệt, Nam Cung Việt cùng Trưởng Tôn Kỳ có lẽ là do cùng được mở rộng tầm mắt với Hiên Viên Kiệt, tốc độ tăng trưởng của bọn họ cũng phi thường nhanh chóng.



Đợi ở trong phòng thí nghiệm Trác Cẩn Khác cũng không phải là không có tiến bộ, y biểu hiện ra một loại tiến bộ, số lượng có thể tinh lọc mỗi ngày đều đang tăng lên. Cho dù là thế, Trác Cẩn Khác vẫn không có cơ hội bước ra kho cánh cửa thủ đô.



Bọn Hiên Viên Kiệt thường xuyên mấy ngày không trở về nhà, thời điểm ở bên ngoài, đã rất tưởng niệm Trác Cẩn Khác, nghĩ đến khi có Trác Cẩn Khác, sẽ không cần phải ăn bánh quy khô cằn, khi có Trác Cẩn Khác, sẽ không cần phải dùng tiết kiệm nước, khi có Trác Cẩn Khác, buổi tối còn có thể tắm rửa nóng hầm hập. Tưởng niệm ngày tháng lúc Trác Cẩn Khác còn ở bên cạnh, cũng không biết Trác Cẩn Khác phải ở trong phòng thí nghiệm đến bao lâu mới có thể đi ra nữa.



Trác Cẩn Khác nhìn như mỗi ngày đều không có thời gian, kỳ thật y có thể tự do nắm giữ thời gian của mình, thứ y nhìn được nhiều hơn người ngoài rất nhiều, tỷ như kế hoạch hiện tại của y. Tại thời điểm không một ai biết, Trác Cẩn Khác đã biến mất khỏi thủ đô, chạy chạy khắp nơi trên thế giới.



Sau khi làm tốt công tác chuẩn bị, làm thế nào để mọi người biết đây? Cái này rất dễ dàng, hiện giờ internet đã khôi phục, khống chế của trung ương đối với các nơi cũng đã mạnh hơn, đủ loại tin tức báo chí cũng đã khôi phục vận hành, thuận tiện cho cầu cứu cùng giao lưu kinh nghiệm. Càng đừng nói, có thể hỗ trợ cho mọi người, báo chí hiện giờ có rất nhiều thứ có trợ giúp rất lớn cho nhân loại.



Trác Cẩn Khác cũng phát tin tức của y lên, nói chính là có phát hiện một khối đất đai, nơi đó không bị ô nhiễm, có thể gieo trồng lương thực như vậy như vậy. Cho dù có người muốn tra ra nguồn gốc tin tức, cũng tìm không thấy Trác Cẩn Khác trực tiếp xâm lấn internet, còn cái tin tức này, cho dù chỉ là khả năng một phần vạn, nhân loại cũng sẽ đi tìm.