Giáo Hoàng Phản Nghịch
Chương 42 :
Ngày đăng: 11:35 30/04/20
“Đáng giận!” Nam Cung Việt hung hăng đập bàn, đối mặt với tình huống hiện tại, gã thật sự thực phẫn nộ, rõ ràng là tiến hóa giả, nhưng đối mặt với âm mưu quỷ kế hiện thực, vậy mà sẽ bất lực như thế. Đáng chết, đáng chết, bất kể là bản thân không cứu được Hiên Viên Kiệt, hay là những kẻ khác, cũng đều đáng chết cả.
“Được rồi, đừng đập bàn nữa.” Thần sắc Trưởng Tôn Kỳ tràn ngập không kiên nhẫn, y cũng thực phiền.
“Cậu không phải rất thông minh, có rất nhiều chủ ý sao, cậu nói đi, hiện tại phải làm sao mới có thể cứu ra A Kiệt ra được đây, A Kiệt nằm trong tay bọn họ, Hiên Viên gia cũng rất kiêng kị mà không dám ra tay.” Nam Cung Việt rít gào với Trưởng Tôn Kỳ, vẫn luôn biết đấu tranh chính trị tàn khốc, chỉ là lại chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày, những tàn khốc đó sẽ phát sinh trên người bọn họ, thật sự là quá ngây thơ, bị gia tộc bảo hộ thật quá tốt. Cho rằng bản thân cái gì cũng hiểu, chỉ là so với đám cáo già xảo quyệt, đám khốn nạn không chỗ nào mà không cần tích cực kia, bọn họ vẫn là quá non.
“Có thể có biện pháp nào chứ, hiện tại mấy người đó đều một lòng hãm hại A Kiệt, chúng ta căn bản là không có cách nào lật lại bản án giúp A Kiệt, trừ phi hiện tại có người xuất hiện nói, những việc này không có quan hệ với A Kiệt, mà là do hắn làm.” Trưởng Tôn Kỳ xoa xoa đầu tóc của mình, suy sụp dựa trên sô pha.
Nam Cung Việt cũng suy sụp theo một chút, sau đó đột nhiên trở nên phấn chấn, “Đúng rồi, gánh tội thay, chỉ cần có người nguyện ý gánh tội thay cho A Kiệt, A Kiệt liền không có việc gì nữa rồi.” Sức tưởng tượng của Nam Cung Việt phong phú hơn Trưởng Tôn Kỳ rất nhiều, những bộ phim điện ảnh, tiểu thuyết kia cũng không phải là xem lãng phí. “Trên đời này, chỉ cần có đủ ích lợi, nhất định sẽ có người nguyện ý gánh tội thay cho A Kiệt,” Nam Cung Việt càng nghĩ càng có thể, “Chúng ta cũng không phải là muốn người kia chết, sau khi cứu được A Kiệt, chúng ta có thể tận sức cố gắng để giữ được người kia một mạng.” Lời này của Nam Cung Việt đúng là đang an ủi chính mình, cũng là đang thuyết phục Trưởng Tôn Kỳ.
Giữ một mạng sao? Sao có thể dễ dàng như vậy được chứ, đấu tranh chính trị tàn khốc, hiện tại Trưởng Tôn Kỳ đã cảm nhận được, phá hủy kế hoạch của những người đó, người gánh tội thay kia, làm sao sẽ có kết cục tốt được, Nam Cung Việt có thể ngây thơ, nhưng là y không thể, cũng không thể. Chỉ là không thể không nói, đây xác thật là một biện pháp tốt, giữa Hiên Viên Kiệt cùng những người khác, Trưởng Tôn Kỳ lựa chọn những người khác.
Trưởng Tôn Kỳ gật gật đầu, Nam Cung Việt thấy Trưởng Tôn Kỳ gật đầu, miệng cười toác lên nói, “Vậy hiện tại tớ lập tức đi tìm người ngay.” Nam Cung Việt xúc động lập tức muốn đi ra ngoài.
“Chậm đã.” Trưởng Tôn Kỳ kêu người lại, nhìn ánh mắt nghi hoặc của Nam Cung Việt nói, “Cậu cho rằng tùy tiện một người là có thể gánh được tội danh hiện tại cho A Kiệt sao? Người không có phân lượng cùng bối cảnh nhất định, là không có tư cách. Cậu phải tìm được một người thích hợp, có trọng lượng cùng tư cách, cũng có trí tuệ, mới có thể gánh được tội danh của A Kiệt.” Trưởng Tôn Kỳ nói rõ ràng nan đề hiện tại.
“Được rồi, cho dù tôi có giúp đỡ gánh tội thay, Việt thiếu, anh sẽ báo đáp tôi cái gì? Chăm sóc người nhà của tôi, xin lỗi, người nhà của Trác Cẩn Khác tôi, ngoài trừ bọn người Trác gia ra, không có người khác. Mà anh cảm thấy tôi sẽ để Trác gia hưởng thụ phần đáp lễ này sao? Bạn tốt mà Trác Cẩn Khác tôi để ý, đã sớm không ở trên đời rồi,” xác thật đã không ở, bọn Trưởng Tôn Kỳ có thể lý giải là đã chết sau khi tai biến, “Một năm này, ngoại trừ các anh và thành viên Nghịch Thứ ra, Trác Cẩn Khác tôi cũng chẳng có ai là để ý cả. Dùng báo đáp ngay trên người mình, Việt thiếu tính toán thật là tốt.”
“Muốn uy hiếp tôi giúp các anh, Việt thiếu, Kỳ thiếu, các anh có thể sử dụng cái gì để uy hiếp tôi, đều sắp bị các anh hại chết, tôi còn phải sợ những uy hiếp khác sao?” Trác Cẩn Khác chính là đang phá hỏng con đường của Trưởng Tôn Kỳ cùng Nam Cung Việt.
Trưởng Tôn Kỳ cùng Nam Cung Việt đến giờ cũng mới phát hiện, bọn họ chuẩn bị còn chưa đầy đủ, bởi vì bọn họ căn bản là tìm không thấy ra ích lợi cho Trác Cẩn Khác, cùng những thứ có thể uy hiếp Trác Cẩn Khác. Đột nhiên mới phát hiện, Trác Cẩn Khác hình như là tồn tại không chê vào đâu được.
Chẳng qua Trưởng Tôn Kỳ là ai chứ, y nhanh chóng chuyển động đầu óc, vẫn có thể tìm ra lỗ hổng, “Trác Cẩn Khác, cậu cho rằng cậu không giúp A Kiệt gánh tội thay thì sẽ không có việc gì sao? Tôi cùng A Việt không cứu được A Kiệt, nhưng là muốn đối phó cậu, vẫn là rất dễ dàng, nếu như để Hiên Viên gia biết, cậu có thể giúp được A Kiệt, lại cự tuyệt, cậu cảm thấy tình cảnh của cậu ở đây sẽ như thế nhỉ? Ba nhà chúng tôi liên thủ, đối phó cậu, không khó.” Trưởng Tôn Kỳ đã hoàn toàn bày ra dáng vẻ uy hiếp.
Quả nhiên, trên mặt Trác Cẩn Khác trở nên khó coi, đối mặt với hai lựa chọn một là chết sớm, một là chết muộn, sắc mặt ai mà tốt được chứ. Trốn, lấy thực lực cùng thân phận Trác Cẩn Khác biểu hiện ra, có thể trốn được rất xa, nhưng chỉ sợ vào một khắc y cự tuyệt kia, y đã bị vây chết trong tòa thành này rồi.
“Cậu giúp chúng tôi, cũng không phải là không có lợi, chúng ta có thể đả kích Trác gia.” Sau khi uy hiếp xong, Trưởng Tôn Kỳ lại bắt đầu lấy lợi ra dụ, “Cậu chỉ cần nói với những người khác, cậu là người do Trác gia cố ý an bài ở bên cạnh A Kiệt, hãm hại A Kiệt, liền có thể kéo Trác gia xuống nước rồi.”
Trác Cẩn Khác cười, y cũng không có giải thích với Trưởng Tôn Kỳ, y đã từng nói qua với Hiên Viên Kiệt, cảm tình của y đối với Trác gia. Kỳ thật thời điểm Trưởng Tôn Kỳ bọn họ nói muốn y gánh tội thay, Trác Cẩn Khác cũng đã có tính toán đồng ý rồi, chẳng qua, tư thái phẫn nộ bởi vì tình trạng hiện tại, là cần phải biểu hiện ra.