Giáo Hoàng Phản Nghịch
Chương 65 :
Ngày đăng: 11:35 30/04/20
Sau khi Nam Cung Việt cùng Trưởng Tôn Kỳ tỉnh dậy, liền tới cửa tìm Hiên Viên Kiệt, kết quả không có Hiên Viên Kiệt, tìm người hỏi một chút, biết được Hiên Viên Kiệt bị Trác Cẩn Khác kêu đi, đang tiến hành huấn luyện, mới yên tĩnh lại, chỉ là trong lòng vẫn rất lo lắng. Lỡ như Hiên Viên Kiệt đột nhiên nổi tính lên, xúc động một cái, chọc giận Trác Cẩn Khác, khiến Trác Cẩn Khác hạ tử thủ, bọn họ liệu còn có thể nhìn thấy Hiên Viên Kiệt tồn tại nữa không đây? Mang theo đủ loại tâm tình sầu lo, bọn họ mà còn có thể thảnh thơi du chơi khắp nơi thì mới là lạ đời, ngay cả ăn mỹ thực, cũng tựa như nhai sáp.
Đáng tiếc chuyện bọn họ lo lắng không hề xảy ra, Hiên Viên Kiệt trở về, chỉ là nằm trên cáng được nâng về. Lúc ấy nhìn thấy Hiên Viên Kiệt nằm trên cáng cả người máu chảy đầm đìa, không có một khối thịt lành nào, Nam Cung Việt và Trưởng Tôn Kỳ đều thật sự cho rằng Hiên Viên Kiệt đã chết, “A Kiệt!” Tiếng kêu hô đời gọi đất, chạy đến bên cáng, muốn đoạt lấy cáng đi, căn bản là không hề cân nhắc đến thực lực chênh lệch giữa hai bên, chỉ cho rằng thánh đường hại chết Hiên Viên Kiệt của bọn họ, chỉ muốn báo thù.
“Các người giết chết A Kiệt, ta muốn các người đền mạng.” Quả pháo điện từ công suất lớn nhất trên tay Nam Cung Việt khởi động, oanh về phía các sứ đồ, thực lực của các sứ đồ trên cơ bản đều là thiên tai, công kích của Nam Cung Việt, không hề tạo thành bất cứ một thương tổn gì đối với bọn họ cả.
“A Việt, A Kỳ.” Thanh âm suy yếu, Nam Cung Việt và Trưởng Tôn Kỳ thậm chí còn cho rằng là mình nghe lầm, vẻ mặt đầy nước mắt mang theo kinh ngạc, sững sờ tại chỗ. Hiên Viên Kiệt lại gọi một tiếng, lúc này hai người mới vội vàng chạy đến bên người Hiên Viên Kiệt, xác nhận Hiên Viên Kiệt còn sống, mới vừa rồi là bọn họ hiểu lầm. Nam Cung Việt nói xin lỗi, đáng tiếc các sứ đồ căn bản là không thèm để ý đến lời xin lỗi của Nam Cung Việt, không phải do bọn họ rộng lượng, mà là vì bọn họ hoàn toàn khinh thường thực lực thấp kém của Nam Cung Việt, công kích của Nam Cung Việt, bọn họ ngay cả đau cũng đều không cảm giác được.
Trưởng Tôn Kỳ và Nam Cung Việt tiếp nhận, nâng Hiên Viên Kiệt vào phòng, vốn dĩ còn phải chữa trị một chút, chẳng qua có công cụ điện tử mà Nam Cung Việt mang theo ở đây, bọn họ liền không định nhờ người của thánh đường nữa, muốn liên hệ với nhân viên chữa bệnh phía bên mình, lại bị Hiên Viên Kiệt ngăn lại, bảo hai người uy hắn ăn chút Sinh Vật Biến Dị, để bổ sung một chút dị năng, tự mình trị liệu.
Dị năng của Hiên Viên Kiệt có tác dụng trị liệu từ hồi nào vậy? Trưởng Tôn Kỳ cùng Nam Cung Việt đều có nghi vấn như vậy, chỉ là không có hỏi ra, chờ trên người Hiên Viên Kiệt đã tốt hẳn rồi, hai người mới hỏi. Hiên Viên Kiệt chỉ nói đơn giản về năng lực của mình một chút, trước mắt đang học tập linh tinh.
“Ngày mai cậu còn muốn tiến hành huấn luyện thực chiến với tên kia nữa à?” Nam Cung Việt chọc chọc vị trí miệng vết thương ban đầu của Hiên Viên Kiệt, quả nhiên đã khỏi rồi. Lại nhìn nhìn bản thân, vết bầm nội thương xanh tím dưới da vẫn chưa được chữa trị.
Thời điểm nói chuyện, Trác Cẩn Khác cũng chỉ cho là Hiên Viên Kiệt tâm cao khí ngạo, tiếp nhận sự dạy dỗ của y, rồi lại không muốn cho y sắc mặt tốt, cho nên cũng không để ý đến hắn, chỉ là lúc thực chiến, trạng thái thất thần này của Hiên Viên Kiệt lại rất rõ ràng.
Ánh sáng ở trong tay Trác Cẩn Khác hóa thành thanh kiếm sắc bén, lại lần nữa đá bay Hiên Viên Kiệt đụng phải vách tường rồi rơi xuống, một kiếm của Trác Cẩn Khác chém sâu vào vách tường, kiếm phong sắc bén làm cái cổ yếu ớt của Hiên Viên Kiệt chảy ra một vết máu, máu tươi trào ra.
“Ngươi đang suy nghĩ cái gì?” Chiến đấu như vậy, đối với Trác Cẩn Khác mà nói thì chính là nhục nhã, Trác Cẩn Khác khó nén được nảy sinh ra sát ý đối với Hiên Viên Kiệt, nếu Hiên Viên Kiệt cho rằng y không dám giết hắn, vậy là mười phần sai rồi.
Hiên Viên Kiệt nhìn Trác Cẩn Khác, ánh mắt kia, lấy lịch duyệt của Trác Cẩn Khác mà cũng không hiểu ra được rốt cuộc là có ý gì. Cũng không phải là có hàm nghĩa đặc thù gì cả, chỉ là cảm thấy Trác Cẩn Khác nhìn xuống hắn như vậy, có vẻ phi thường chói mắt, chói mắt đến mức chính hắn cũng không rõ ràng lắm bản thân đang suy nghĩ cái gì. Sao có thể không biết được chứ, bằng trạng thái như vậy là không nên đối luyện với Trác Cẩn Khác, nhưng hắn lại không có biện pháp nào để có thể nói ra được, đối mặt với Trác Cẩn Khác, hắn có lý do cùng cái cớ gì để mà nói không luyện cơ chứ. Vấn đề của Trác Cẩn Khác, hắn có thể trả lời kiểu gì được đây, nói tối hôm qua hắn làm một giấc mộng không quá hài hòa, sau đó giấc mộng này tiếp tục ảnh hưởng tới hiện thực hay sao. Thôi bỏ đi, Hiên Viên Kiệt chỉ có thể nói ra một cái lý do tương đối đáng tin cậy mà thôi.
“Chỉ là đang suy nghĩ, hội nghị thánh đường hôm nay sẽ mở.” Lý do chính đáng cỡ nào, thân là một phần tử của Hiên Viên gia, quan tâm đến lợi ích tương lai của quốc gia một chút, là quá bình thường.
“Không nghĩ tới ngươi mà cũng ưu quốc ưu dân như thế, bỏ hội nghị thánh đường không đi, chỉ huấn luyện với ta, thật đúng là không chuyên nghiệp.” Năng lực của Trác Cẩn Khác rất mạnh, chỉ là không cần y phải đi vận dụng thuật đọc tâm, nghĩ đến quá khứ nhiệt huyết thủ thành mà Hiên Viên Kiệt đã từng có, y vẫn chưa hoài nghi lời của Hiên Viên Kiệt.