Giáo Hoàng Phản Nghịch
Chương 87 :
Ngày đăng: 11:35 30/04/20
Ngày hôm sau Marty gánh vác trọng trách liền bắt đầu hành động, cô bé là thị nữ thủ tịch của Trác Cẩn Khác, nhận được đặc quyền chỉ dưới một người trong Trung Ương Thần Điện, cho dù là các sứ đồ, cũng đặc biệt tôn trọng đối với Marty, các sứ đồ tôn trọng hết thảy những người được Giáo Hoàng của bọn họ giao cho đặc quyền, nếu người như vậy dám phản bội Giáo Hoàng, cũng tất nhiên sẽ nhận được sự phẫn nộ cùng căm hận sâu nhất của các sứ đồ, nếu Trác Cẩn Khác mệnh lệnh cho bọn họ xuất động, bọn họ sẽ khiến cho kẻ phản bội đó phải nhận lấy hình phạt thích đáng.
Marty không có ngây thơ đến mức, cho rằng chỉ bằng một mình cô bé là có thể chống đỡ được Hiên Viên Kiệt có giá trị vũ lực cao mình, cô bé cần người hỗ trợ, người chị thông minh của cô bé liền nhắc nhở cô, ở Trung Ương Thần Điện cô bé có sẵn một đống trợ thủ, lại vạn phần trung tâm với Giáo Hoàng, một chúng sứ đồ cũng sẽ không tiết lộ ra chuyện riêng tư của Giáo Hoàng, vì danh dự của Giáo Hoàng, chuyện của Hiên Viên Kiệt vẫn không nên tuyên dương đi khắp nơi thì hơn, cơ mà nếu để chúng sứ đồ biết thì cũng không sao hết.
Được chị gái chỉ điểm, ngay sáng sớm hôm sau thức dậy, Marty liền triệu tập các sứ đồ, ở Trung Ương Thần Điện, cô bé có được quyền hạn như vậy. Marty giảng giải một chút sự tình cho chúng sứ đồ, hơn nữa hy vọng các sứ đồ có thể hỗ trợ mình, gây trở ngại cho con đường tình yêu của Hiên Viên Kiệt. Nghe được Hiên Viên Kiệt vậy mà lại dám ôm tình cảm trơ trẽn như vậy đối với Giáo Hoàng của bọn họ, bọn họ quả thực chỉ hận không thể xé nát Hiên Viên Kiệt.
Tuy rằng các sứ đồ mới vừa ra đời không bao lâu, nhưng Trác Cẩn Khác đã giao cho bọn họ một trí tuệ cùng linh tính hoàn mỹ, từ đầu bọn họ đã nhận biết được các loại thường thức, có được tam quan của mình. Ở trong cách nhìn của bọn họ, tình cảm đối với Giáo Hoàng chỉ có thể là sùng kính cùng ngưỡng mộ mà thôi, tình yêu không có sai, nhưng mang tình yêu đối với Giáo Hoàng là sai trái, hơn nữa tình yêu có ẩn chứa dục vọng, đó quả thực là tội càng thêm tội, không thể tha thứ được.
Bọn họ cũng biết rõ, thân phận Hiên Viên Kiệt rất đặc thù, muốn giết, xé Hiên Viên Kiệt ra, là chuyện không có khả năng, nhưng chỉ vài động tác gây trở ngại nho nhỏ, bọn họ vẫn có thể làm được. Hiên Viên Kiệt, chúng ta sẽ không để cho ngươi dễ chịu đâu.
Ngày này, thời điểm Hiên Viên Kiệt lại đến Trung Ương Thần Điện, liền lập tức đối mặt với những trở ngại đến từ Marty và các sứ đồ, trước mắt thực lực của các sứ đồ vẫn còn cao hơn Hiên Viên Kiệt một chút, các sứ đồ âm thầm tập kích, Hiên Viên Kiệt căn bản là trốn không xong, khí kình khi các sứ đồ luận bàn với nhau cũng đã đủ để đả thương đến Hiên Viên Kiệt rồi, còn chưa đợi hắn tới gần Trác Cẩn Khác, đã ngã xuống giữa đường dưới một loạt tao ngộ rồi.
Hiên Viên Kiệt không ngốc, hắn đương nhiên nhận ra hắn gặp chuyện đều là do các sứ đồ cố ý, như vậy đây là ám chỉ đến từ Trác Cẩn Khác saoo? Hiên Viên Kiệt không muốn bị đả kích, cho nên ảo tưởng như thế, đây là Trác Cẩn Khác đang sợ hãi sẽ động tâm với hắn, cho nên mới làm ra những việc này để đánh mất ý niệm của hắn. Hắn sẽ không từ bỏ.
Hết thảy mọi việc phát sinh ở Trung Ương Thần Điện, sao có thể giấu được Trác Cẩn Khác, nhưng y không có ý định sẽ ngăn cản, không phải vì cái vọng tưởng của Hiên Viên Kiệt, mà chỉ là đơn thuần cảm thấy thú vị. Nếu ngay đến cả chút khó khăn các sứ đồ chế tạo ra mà Hiên Viên Kiệt cũng không thể thông qua được, như vậy hắn có tư cách gì để đứng ở trước mặt y nói yêu cơ chứ. Y sẽ tâm động vì một kẻ yếu ớt hơn mình, mặc kệ người nọ có được mị lực như thế nào đi nữa, chỉ cần điểm này không phù hợp, y cũng sẽ không động lòng.
“Tiến bộ lộ rõ.” Học bá quả nhiên là học bá, củi gạo mắm muối tương dấm trà căn bản là không làm khó được hắn, nếu không phải vì tài liệu khan hiếm, có khi tiến bộ trù nghệ của hắn đã nhanh hơn rồi. “Không lâu sau, A Khác sẽ có thể thưởng thức được rồi.”
“Thỉnh để Nam Cung Việt và Trưởng Tôn Kỳ thưởng thức trước rồi nói cho ta cảm tưởng đã.” Trác Cẩn Khác tỏ vẻ y có một loại không tín nhiệm vi diệu đối với trù nghệ của Hiên Viên Kiệt, hơn nữa còn đẩy Nam Cung Việt và Trưởng Tôn Kỳ ra.
“Yên tâm, bọn họ đã hưởng qua rồi, cũng chưa chết.” Hiên Viên Kiệt bán đứng đồng bọn cũng thuộc cấp bậc chuyên nghiệp. Trưởng Tôn Kỳ và Nam Cung Việt ở phương xa, đột nhiên hắt xì hai cái, sao đột nhiên cảm thấy trên người lạnh lạnh, tiến hóa giả không nên bị cảm mạo mới đúng.
“Sinh mệnh lực thật ngoan cường.” Trác Cẩn Khác đây là khen ngợi hay là châm chọc vậy hả.
“Đừng xem thường trù nghệ của tôi như vậy chứ.” Hiên Viên Kiệt bất đắc dĩ nói, hắn cũng có phải là thiếu gia mười ngón tay đều không dính nước đâu chứ, thời kỳ hòa bình đã qua rồi, nhóm lửa nấu cơm hắn vẫn biết làm, hương vị một lần hai lần cũng coi như tạm được. Sau khi dụng tâm nghiên cứu, trù nghệ của hắn liền bay lên cực nhanh, Nam Cung Việt và Trưởng Tôn Kỳ đều ăn hết sạch sẽ đồ hắn làm cơ mà. Hắn bảo đảm, hắn tuyệt đối không có ở một bên dùng vũ lực uy hiếp đâu, là bọn họ tự nguyện.
“Đi thôi, để ta nhìn xem gần đây dưới tay các sứ đồ, ngươi có tiến bộ được tí nào không.” Trác Cẩn Khác đứng lên.
“Thủ hạ lưu tình.” Nụ cười của Hiên Viên Kiệt có chút miễn cưỡng, không có ai sẽ thích việc bị người trong lòng đánh đến răng rơi đầy đất, tổn thương thân thể, cũng tổn thương tự tôn. Có thể xác định là, hắn thật sự không phải cuồng bị ngược.