Giáo Hoàng Phản Nghịch

Chương 98 :

Ngày đăng: 11:36 30/04/20


Lời đồn đãi lặng lẽ lan tràn, Trác Cẩn Khác còn cố ý đi ra một chút, để mọi người xem xem sắc mặt tái nhợt của y, thường thường còn khụ một tiếng suy yếu, chứng thực lời đồn đãi một chút. Rất tốt, không ít người tâm động, đây thật là một cơ hội để đánh bại Giáo Hoàng, một lần nữa đạt được quyền uy vô thượng.



Không nói những quốc giA Khác, ngay cả trong nước cũng có người rục rịch như vậy, đưa ra đề nghị để Hiên Viên Kiệt khiêu chiến với Giáo Hoàng, nhân cơ hội này xác lập danh hiệu đệ nhất thế giới. Đối với lời đề nghị này, Hiên Viên Kiệt biết được từ trong miệng Trưởng Tôn Kỳ, sau đó lập tức tìm tới tận cửa, hảo hảo nói chuyện tâm sự một phen, chọn các phòng thí nghiệm lớn. Thông qua miệng Trưởng Tôn Kỳ để nói với mọi người, lấy thực lực hiện tại của hắn, cho dù là đối mặt với Trác Cẩn Khác trong thời kỳ suy yếu thì vẫn như cũ không có phần thắng, thậm chí còn nói với mọi người, những điều này đều là bố cục của Trác Cẩn Khác, muốn nhảy thì cứ nhảy đi, hắn không ngại chút nào ddaau.



Hành động của Hiên Viên Kiệt làm kinh sợ đám người vọng tưởng trong nước, Trưởng Tôn Kỳ tự nhiên là có biện pháp phong tỏa những tin tức này, sau khi trong nước xôn xao một hồi lâu, liền lại an tĩnh xuống, nhóm cao tầng đã biết chuyện nay ngồi chờ xem diễn. Hợp tác hữu hảo chỉ là nói ngoài miệng mà thôi, quan hệ giữa các quốc gia từ trước tới nay chưa bao giờ có cái gọi là hữu hảo chân chính cả, nhìn đối phương xui xẻo, chỉ có cao hứng, còn việc ra tay giúp một phen, cái gì, chúng ta chẳng biết cái gì hết, thì biết giúp kiểu gì đây.



Chẳng qua hành động lần này của Hiên Viên Kiệt, vẫn đạt được không ít hảo cảm của cao tầng, tuy rằng có chút ương ngạnh kiêu ngạo, nhưng trong lòng Hiên Viên Kiệt vẫn có tổ quốc, điều này làm người ta rất an tâm. Đối với phần đánh giá này Hiên Viên Kiệt chỉ có hừ lạnh, nếu không phải bởi vì Hiên Viên gia, nếu không phải bởi vì hai tên bạn tốt Trưởng Tôn Kỳ và Nam Cung Việt, hắn thèm quản mấy việc này làm gì. Hắn đã hy sinh rất lớn đó, không thấy lúc hắn đến trước mặt Trác Cẩn Khác, đối mặt với biểu tình cười như không cười của A Khác thân ái, trong lòng hắn hốt hoảng thế nào hả, thấp thỏm vô cùng. Sớm biết vậy, đã không thèm để tâm đến bọn họ rồi.



Không bao lâu sau, Trác Cẩn Khác liền thu được thư mời, mời y đến tiến hành một chuyến viếng thăm chính thức, Trác Cẩn Khác cười lạnh trào phúng ném thư mời qua một bên, Hiên Viên Kiệt gần đây thường tới lập tức duỗi tay ra chụp lấy, vớt thư mời vào trong tay, nhìn địa điểm trên thư mời một cái, rồi cười lạnh tựa như Trác Cẩn Khác, dám đánh chủ ý lên A Khác, diệt bọn họ là xứng đáng.



Cũng giống như Trác Cẩn Khác, ném thư mời đi, Hiên Viên Kiệt đối mặt với Trác Cẩn Khác, quỳ một gối xuống, “Giáo Hoàng miện hạ, không biết tôi có vinh hạnh được trở thành kỵ sĩ bảo hộ của ngài, đồng hành cùng ngài hay không?” Thực lực của Trác Cẩn Khác đương nhiên không thành vấn đề, chỉ là Hiên Viên Kiệt vẫn như cũ không có cách nào yên tâm được, cho nên muốn cùng đồng hành theo, hơn nữa, hắn cũng rất muốn chen một chân vào, đối với những kẻ dám đánh chủ ý lên A Khác nhà hắn đi, hắn cũng cần phải xả giận một chút.




Trong tiếng kêu rên, còn kèm thêm vài tiếng ho khan nhẹ nhàng của Trác Cẩn Khác, tiếng ho khan vốn dĩ ở trong tai người có tâm chính là một loại tiêu chí của suy yếu, nhưng vào giờ phút này vang lên, lại làm người ta cảm thấy dị thường sợ hãi. Sau hoả hình, Trác Cẩn Khác liền thu hồi một chút uy hiếp, những người khác còn đang trong sợ hãi từ tiếng kêu rên của hoả hình, tạm thời chưa kịp phản ứng lại được, Hiên Viên Kiệt lại đã đi tới bên người Trác Cẩn Khác, giúp Trác Cẩn Khác lấy nước ấm ra nhuận nhuận cổ họng. Loại bình tĩnh này, loại bình thường này, khiến người nhìn thấy chỉ cảm thấy cả người dựng tóc gáy kinh tủng.



Tiếng kêu rên kết thúc, không lâu sau đó, là do Trác Cẩn Khác cố ý để kết thúc nhanh như vậy, hoả hình chân chính, chính là phải thiêu đốt ba ngày ba đêm, y đã giảm bớt rất nhiều thời gian rồi. “Fein.” Uống vào mấy ngụm nước ấm, giọng nói đã thoải mái hơn chút, Trác Cẩn Khác nhẹ giọng gọi đại chủ giáo kim chi điện của y.



“Giáo Hoàng.” Sắc mặt Fein không quá tốt, đã thấy nhiều thảm trạng trong mạt thế, nên hắn sẽ không bởi vì những tên sát thủ này tử vong mà bị dọa đến nôn ra, cũng sẽ không chỉ trích Trác Cẩn Khác cái gì, những tên sát thủ này là gieo gió gặt bão, chẳng trách được người khác. Chỉ là thủ đoạn của Trác Cẩn Khác có chút tàn nhẫn, làm cho hắn có chút không khoẻ mà thôi.



“Ta lấy danh nghĩa Giáo Hoàng thánh đường tuyên bố, nơi đây là nơi xúc phạm, ánh sáng thánh quang sẽ không còn chiếu rọi nữa, tất cả nhân viên thánh đường đều rút lui khỏi nơi đây.” Trác Cẩn Khác đứng lên khỏi vị trí, đây là quyết định, không có thương lượng, “Ta sẽ phái quân đoàn sứ đồ, tiến hành thần phạt phá hủy đối với nơi đây.” Trác Cẩn Khác là người khoan dung sao? Chỉ có người không hiểu biết y, mới có thể cho rằng như vậy.



Trác Cẩn Khác không để cho lực lượng của thánh đường thuộc về nhân loại tham dự vào thần phạt, đều là nhân loại tương tàn cả, ở mạt thế dữ dội thật là một chuyện đáng buồn, lực lượng chiến đấu đứng đầu thuộc về thánh đường, thì lại chưa làm được việc một kích giết chết hoàn toàn hủy diệt, chỉ có quân đoàn sứ đồ, mới có thể làm được yêu cầu thần phạt phá hủy của Trác Cẩn Khác.