[Dịch]Giới Thần

Chương 231 : Tuyệt Tiên Trận​

Ngày đăng: 12:19 30/08/19

"Anh nói đùa hà....nguyên lực sao có thể vượt qua trăm ngàn dặm không gian để truyền được....hi" 1 dặm không gian đối với 1 tiên nhân là bằng 300 năm ánh sáng, mà tâm ngọc này có thể cảm ứng được mảnh tâm ngọc khác ở 1 khoảng không gian chừng hơn 2 ngàn dặm....mà có thể làm ngọc này hơi phát nhiệt 1 chút thì khoảng cách đó cũng chừng gần 1 ngàn dặm thôi... "Em không tin..." vừa nói Thiên vừa cầm lấy miếng ngọc lớn bằng 3 ngón tay mầu hồng ngọc tuyệt đẹp, bên trong còn có vô vàn hoa văn long phượng đang bọc quanh lấy 3 giọt máu ở chính giữa "Uhm...không sai...đúng là 1 miếng Thiên địa tuyệt phẩm lục cảnh tâm ngọc, giá trị tuyệt đối không nhỏ ah..." Thiên vừa lật qua lật lại ngắm nhìn, 1 tay lại tựa như vô thức vẽ lên từng vòng tròn kỳ lạ trên không trung Tiểu Khiết nhìn thái độ cảm thán của Thiên mà cười cười...nhìn hắn giống y như 1 tên nhà quê lần đầu nhìn thấy bảo vật vậy...nhìn cái mặt hắn ngu ngu mà không nhịn được cười... Điểm đáng làm nàng vui nhất, đó là trong cặp mắt đó...không có lấy 1 chút nào tham lam...miệng thì chậc chậc mê luyến, nhưng mắt lại long lanh hiếu kỳ...tồn tại trong đó hoàn chỉ có thưởng thức...không có 1 chút nào dục vọng chiếm đoạt.... "Hehe....nếu như ta mà mang viên ngọc này đi bán...chắc phải mua được mấy tiên nữ xinh đẹp như em về đó....hahaha...." "Anh có ngon thì đem bán đi...coi người ta có giết người cướp của không..." tiểu khiết học theo cách nói chuyện của hắn, khuôn mặt xinh đẹp nũng nịu giả đê tiện nhưng lại càng thêm lung linh tuyệt đẹp Ngay khi lời tiểu khiết vang lên, ngón tay Thiên tựa như bắt nhịp theo từng câu từng chữ của nàng mà vẽ lên thành 1 dạng hoa văn phối hợp kỳ lạ "Uhm...ta đẹp trai thế này....không sợ người ta cướp của...chỉ sợ bị nữ đạo tặc nào đó mê luyến sắc đẹp của ta mà thôi....khặc...khặc.." "Anh đúng là da mặt quá dày rồi đó...hihi" "Uhm...ngọc này là của ta mà....hồi nãy em tặng anh rồi mà...được....xem như đó là vật đính tình đi....ta vừa có ngọc quý...lại vừa có mỹ nữ...vậy thì ta sẽ không sợ bị người ta cướp của, cướp sắc nữa....coi như tiện nghi cho em vậy ...hàiiiiii......" Thiên nói chuyện làm như mình bị thua thiệt nặng lắm vậy, biểu lộ tựa như 1 thiếu nữ giữ thân như ngọc vừa nói vừa bĩu môi đê tiện thấy mà gớm "Hứ....ai nói tặng anh..." nhưng tiểu khiết còn chưa nói xong câu thì đã thấy ngón tay trái của Thiên đã xuất hiện lên 1 trận pháp kỳ lạ Trong trận pháp, giao động tâm linh của nàng vô cùng nồng đậm, khí tức linh hồn cũng đậm, thậm chí chân nguyên tiên lực và khí tức toàn thân nàng đều được ẩn nhập trong đó. Ở giữa, tấm ngọc đang nhẹ xoay tròn...từng đợt giao động như sóng nước không ngừng truyền ra...nhẹ nhàng...êm dịu nhưng nàng hiểu...loại giao động này chính là 1 loại pháp tắc không gian tối cao...đến thực lực cấp huyền tiên như nàng cũng không cách nào hiểu nổi Bất Chợt cặp mắt long lanh của nàng khẽ trợn lên, lông mi cong dài rung rinh biểu lộ nét hoảng sợ.....1 ký ức kỳ lạ chợt xuất hiện trong đầu nàng " Thiên địa đảo lưu - nhân nhân giao cảm - tuyệt xử phùng sinh....đây...đây là ...tuyệt tiên trận" "Anh....đây....anh muốn làm gì....đây là tuyệt đỉnh ma trận trong truyền thuyết,..." Theo truyền thuyết, chính loại trận này từng xuất hiện 1 lần duy nhất nhưng lại 1 lần diệt sát sát 36 vạn tiên nhân.... 1 lần duy nhất lộ diện và thành danh cho tới bây giờ Uy lực của nó mạnh đến nỗi mà cả cửu giới chỉ thể thi triển được 1 lần duy nhất đã không còn lại gì nữa...tiên giới năm đó cũng vì 1 phút huy hoàng duy nhất của tuyệt tiên trận này mà trả giá thảm trọng....người đời đã đặt cho nó 1 cái tên hoàn toàn đúng nghĩa khác... "tuyệt thế ma trận" Và đó, chính là sản phẩm nghiên cứu bao nhiêu năm của Thiên....là tài sản độc quyền của hắn... Mấy trăm năm, tiên giới tưởng rằng chỉ có họ là biết âm mưu quỷ kế, chỉ có họ mới chuẩn bị. Nhưng họ lại không thể ngờ tới, 1 vị vạn mộc yêu tôn luôn hiền lành không tranh chấp với ai bao giờ lại ẩn dấu 1 bộ trận pháp kinh khủng nhất trong cả cửu giới.... 1 lần trận ra....trong giây phút cuối cùng đó....tiên đế rốt cuộc hối hận, tiên hậu cũng hối hận....hối hận vì đã quá đề cao bản thân....hối hận vì đã quá khinh địch Nhưng mà, không có ai biết rằng tuyệt thế ma trận mà từng 1 lần suýt diệt tiên giới lại ẩn dấu bên trong diệu dụng còn đáng giá hơn nhiều so với tính hủy diệt của nó....và bây giờ...Thiên chính là sử dụng nó....tác dụng thứ hai "Tuyệt địa phòng hộ.." Nhìn thấy sắc mặt Thiên ẩn ẩn chút nghiêm trọng và tức giận, tiểu khiết tâm loạn như ma Loại tuyệt trận này....sao hắn lại có....hắn đang định làm gì....hắn lấy hơi thở của mình ẩn trong trận là để tìm cha mẹ mình mà....sao giờ lại có sắc mặt này....không lẽ cha mẹ giờ đang có chuyện... "Không sao đâu....em tin anh đi.." "Có....có chuyện gì sao...." "Uhm...đúng là đang có chút chuyện rồi đó....nhưng mà may mắn là chúng ta tới kịp rồi...." Khi tiểu khiết còn ngơ ngác chưa hiểu thì Thiên nói tiếp "Phải rồi....tiểu khiết....em mau nói thật với ta....kẻ thù của em là ai..." "Sao...sao anh lại đột ngột hỏi câu này...." "Có 1 chút vấn đề...ta muốn làm......việc này hệ trọng lắm..." "Vây được....để em kể..." Gia tộc nhà em chính là thương các xếp thứ 9 trong tiên giới Bình thường thương các nhà em cũng chỉ kinh doanh các mặt hàng pháp bảo, linh bảo....lấy ổn định làm chính.... Nhưng mà 1 hôm cha em lại phát hiện ra trong kho có hơi thở lạ....trong nhóm bảo vật tàn tích bỏ hoang bao năm không ngờ lại có 1 quả trứng lạ...sau đó điều tra mãi mới biết được nó chính là 1 quả trứng dị thú hồng hoang... Dù thông tin đã được giữ bí mật kín, nhưng ...phòng người ngoài dễ, phòng trong nhà khó....chính 3 anh em trong nhà lại mỗi người giành giật...ai cũng muốn luyện hóa thành của mình...rồi chẳng mấy mà sự việc bị bại lộ... Gia tộc em từ đó trở thành công địch cho toàn cả tiên giới, 8 thương các còn lại đều nhảy vào cuộc giành giật này....gia tộc em...bị chúng vây công chết rất nhiều người....cuối cùng cha mẹ em, 3 người bị buộc phải dùng đến phá không phù độn nhập ra hư không... Suốt mấy mươi năm ròng, cuộc truy đuổi vẫn chưa từng dừng lại....khắp các tinh hà...khắp các nguyên giới...gia đình em 3 người vẫn chưa từng có được lấy 1 giấc ngủ ngon....chưa từng được bình yên quá 1 ngày.. "Uhm...anh hiểu rồi....lần trước, có lẽ là cha mẹ em đã dồn tiên lực vào tiên kiếm, phá không cho em thoát 1 kiếp, cho nên bây giờ .....em mới ở đây phải không..." "Uhm.." tiểu khiết nhẹ cúi đầu, 2 mắt đã nhòa đi " Từ lúc cứu được em tới bây giờ là 4 ngày, tương đương với 4 giờ ở bên ngoài giới vực tinh hà " 4 giờ...quả thật là thời gian đủ để làm rất nhiều chuyện...sinh mạng còn có thể giữ được trong thời gian 4 giờ này cũng rất khó nói là may mắn hay không... Nhưng mà chiều hướng này, kẻ thù của họ lại là thế lực cực mạnh tại tiên giới....nếu muốn cứu vợ chồng họ...vậy thì nhất định phải diệt sạch kẻ theo đuôi "Anh....bây giờ anh định làm gì....không được giấu em...để em giúp đi...tu vi em bây giờ đã là huyền tiên rồi đó..." Từ lúc nhìn thấy đám người long đế, long hậu cung kính với Thiên, bây giờ lại thấy hắn họa ra 1 tuyệt tiên trận...thế giới quan trước kia của tiểu khiết khi nhìn hắn đã hoàn toàn thay đổi.... Đặc biệt là cô không còn xem thường thực lực của hắn nữa, dù là thế nào...bây giờ...hắn đã là chỗ dựa duy nhất...là hi vọng duy nhất để cô cứu cha mẹ... "Uhm....vậy thì phải nhờ nó thôi..." Thiên đưa mắt tới tuyệt tiên trận nói 1 câu mà làm tiểu khiết cũng sợ run