[Dịch]Giới Thần
Chương 293 : Diệt thần
Ngày đăng: 12:20 30/08/19
Tứ bà là 1 người có thực lực thấp gần như nhất trong 13 vị trưởng lão, nhưng thần thông của bà lại rất đặc thù
"Hé lộ Thiên cơ"
Thông thường chỉ cần thứ mà bà ta muốn biết, đừng nói là quá khứ vị lai cho dù là kiếp trước kiếp sau, thậm chí cả...thiên tư vận mệnh, tình duyên, sinh tử
Gần như mọi thứ đều không thể qua được mắt bà...loại thần thông pháp tắc này đặc biệt là khi dung hợp vào đệ tứ Thiên, hòa nhập vào mảnh Thiên địa này...bà ta lại càng thêm thông tường vận toán, phong thủy tới mức đáng sợ
Hiện giờ giới vực đệ tứ Thiên lại nhập vào lục Thiên, pháp lực và thần thông lại càng được khuých trương lên nhiều lần....
Nhưng mà Thiên cơ thông của bà có 2 nhược điểm mà không cách nào khắc phục được đó là
Ngoại mệnh...khó đoán
Thiên mệnh...khó đoán
Nhân chi ngoại mệnh, nằm ngoài tầm của pháp tắc tự nhiên...vô pháp
Thiên chi ngoại mệnh...vượt qua pháp tắc tự nhiên...vô pháp
Mà trùng hợp, trong hoàn cảnh này...bà lại không thể đoán được vận mệnh và lai lịch của người thanh niên áo xanh kia....thậm chí
Chỉ hơi khẽ bàn tính tới 1 chút Thiên cơ, chỉ vừa chạm tới Thiên mệnh quanh hắn đã chạm phải 1 lực cắn trả kinh khủng...nãy giờ bà loay hoay suốt, những cách có thể đều đã thử, chân tài thực học...tất cả đều đã vận tới...12 thành công lực không chút chừa lại cũng đã dùng, nhưng mà vẫn vô pháp
Ngực bà còn nhấm nháy đau đớn, sâu trong Thiên mệnh la bàn, vận mệnh của bà đã bị chối bỏ mất cả trăm năm...xúc phạm tới Thiên điều...thọ nguyên tụt mất trăm năm quý giá
Bà ta vừa sợ hãi vừa tức muốn hộc máu, ngón tay không ngừng run rẩy chỉ chỉ vào Thiên
Câu hỏi của bà về lai lịch của hắn...lại dùng 1 phương pháp chánh nghĩa đạo đức giả và tư thế thượng vị giả, chỉ thẳng ngón tay về hắn mà hỏi...
Thử hỏi 1 người như Thiên, hắn sẽ có hứng thú trả lời hay sao...không...tất nhiên là không...
Cho dù hắn cũng khá thích thú với năng lực vận toán đoán mệnh của bà ta...nhưng con người, có tài mà không có đức...không đáng cho hắn tiếc rẻ
"Toán mệnh khá lắm..." giọng Thiên bình đạm mà ấm áp, nhưng cũng biểu lộ sự khinh thường không kém
Lúc này đây, tiểu độn phong cũng đã phá gần như tan tành những không gian lụn vụn xung quanh...sự liên kết của 13 giới Thiên đã đến biên giới sụp đổ
"Nghiệt súc to gan....tội dáng chết vạn lần...các vị trưởng lão, mau cùng ta hợp lực giết hắn..."
Lúc này đây, ngũ, thất, bát, thập trưởng lão cũng đã dìu lên tam ca, tứ ca, bát ca, cửu ca....2 mắt họ đỏ ngầu, khí thế như Thiên lôi cuồng giận muốn nhào về phía Độc Cô Thanh Tuyền và Bạch Hân Nhiên
"Nghiệt đồ....ngươi...ngươi dám tàn sát đồng môn...tội đáng muôn chết"
Ngũ trưởng lão gầm lên
"Ta giết chết con tiện nô nhà ngươi..." thất trưởng lão cũng không ngoại lệ
"Khoan....khoan...hãy nghe 2 đứa nó giải thích..." thập nhị(12), thập tam trưởng lão liền ôm lấy Bạch Hân Nhiên và Độc Cô Thanh Tuyền
"Giải thích....trảm mất 2 tay nhi tử ta rồi....giải thích làm gì..."
Phía kia, ngũ ca lạnh lùng đưa ánh mắt hả hê nhìn sang Bạch Hân Nhiên
Tương tự, tam ca cũng nhếch lên nụ cười vui sướng
"Hahaha....ta đã nói rồi...dù là ngươi giết ta, thì người sau lưng ta cũng giết ngươi. Mà nếu ngươi không giết ta...hừ...sau này, cùng trời cuối đất...ta cũng quyết giết bằng được ngươi...hahaha..." ngũ ca thỏa mãn gằn giọng
"Ngũ lão,...đồ nhi ta xưa nay thế nào ta biết rõ...." chưa nói xong thì đã bị thất lão quát im
"Câm miệng..nhi tử ta thế này rồi....dù thế nào ta cũng quyết không tha cho nghiệt đồ này"
"Không...không..." khi thập nhị trưởng lão còn đang hô hoán thì trảm phong của thất trưởng lão đã điên cuồng trảm tới
Sau đó ngay cả ngũ, bát thập trưởng lão cũng quây 4 người lại thành 1 vòng tròn tay bấm pháp quyết, khí thế như quỷ thần phệ người
Bên trong, Độc Cô Thanh Tuyền và Bạch Hân Nhiên bất lực khóc không thành tiếng, còn sư phụ 2 nàng thì kiệt lực bảo hộ
Nhưng mà sức họ mỏng....nếu chân chính phản kháng, không chừng mạng mình cũng góp vào, thập nhị trưởng lão đã nản lòng thoái ý, chân cũng dần bước ra khỏi vòng tròn, bàn tay cố giằng khỏi cái nắm chặt của Bạch Hân Nhiên
Nhìn thấy sư phụ ruồng bỏ trong lúc sinh tử này, Bạch Hân Nhiên khóc không thành tiếng, ánh mắt giống như mất mát, giống như tuyệt vọng...tựa như đứa bé bị cha mẹ vứt bỏ....cô khóc...
Nỗi đau này, còn đau hơn...còn khổ sở hơn cả bị giết chết....
"Thập tam bà....ngươi mau cút ra....nếu không ta trảm cả ngươi..."
"Hư..huhu..." tiếng khóc bi thiết không ngừng vang lên từ miệng 3 người phụ nữ
Nhưng giờ khắc này...chân tình mới hé lộ...Độc Cô Thanh Tuyền có thêm 1 sư phụ đầy chân ái, còn Bạch Hân Nhiên lại mất đi vĩnh viễn 1 chỗ dựa cuối cùng
"Hừ....1 lũ ngu xuẩn..." giọng Thiên vô cùng khinh thường vang lên, hắn vô cùng gét hận loại người vô pháp vô Thiên như đám bệ đỡ của tam ca này
Đây chính là 1 loại nuông chiều đến phi lý...1 loại giống hệt với trương phi long....cách dậy con thành ma quỷ
Thiên chán gét đưa lên bàn tay, pháp lực hắn cũng không động 1 chút nhưng lại khiến đại đạo đều tuân theo
Bàn tay bình thường của Thiên cũng không hề gây ra chút sự coi trọng nào của đám ngũ trưởng lão...ngược lại càng khơi dậy thêm nộ khí trong lòng họ...pháp khí, thần thông liền triển khai
Trước cơn nộ giận, họ không 1 chút nương tay thả ra sát chiêu cấp độ kiếp kỳ của mình muốn giết 2 cô nương kia hả giận
"Xẹt...xẹt..." nhưng mà khi đao họ còn chưa trảm được xuống, sắc mặt hung tợn đã lập tức đại biến
Tiểu thủ của Thiên giống như vô hại đưa ra, nhưng ngay sau đó tại vị trí tiểu giới là 4 tòa lâu đài cao ngút nguy nga liền "bùm.." 1 tiếng
Không gian lực bên trong liền nát bấy, pháp tắc và thần thông của các vị trưởng lão dung hợp trong đó cũng bị đánh cho xơ xác sau đó sợ hãi co rút lại không dám động đậy nữa
Nguyên thần 4 người cũng bị 1 chưởng này đánh nát bấy không gian mà lộ ra...
Nguyên thần là 1 dạng linh thể rất yếu ớt, nó sẽ không thể sinh tồn quá lâu ngoài không khí, đặc biệt là tại nơi áp lực khủng khiếp này...
Tứ đại trưởng lão lập tức sợ hãi gầm lên sau đó bỏ qua cả 2 nữ mà lao về phía Thiên địa của mình hòng bảo vệ nguyên thần
Nhưng mà ...đã trễ
"Tách...tách...." 4 đại nguyên thần đã bị xé khỏi Thiên địa kia rồi vút 1 cái rơi vào bàn tay Thiên, để lại 4 mảnh tiểu giới kia lơ lửng trong không gian
Ánh mắt 4 vị trưởng lão lập tức đại biến...đưa ánh mắt về phía tay phải của Thiên
"Nghiệt súc....vô sỉ...mau trả lại nguyên thần cho ta, nếu không...ta sẽ giết sạch tất cả người thân... bạn bè của ngươi...."
Thiên đưa cặp mắt khinh thường nhìn lão sau đó...
"Ngu xuẩn" tay hắn khẽ bóp
"Ahhhhhh....hộc....ahhh..."
Địa hồn là 1 trong tam đại hồn phách quan trọng nhất của sinh mạng, địa hồn mất đi, căn cơ không còn Thiên hồn mất đi sự bám víu....lục phách mất chỗ dựa...hồn sẽ phi...phách sẽ tán
Giãy dụa...dãy dụa trong sợ hãi...dãy dụa trong vô vọng...vị trưởng lão này dần dần lâm vào điên điên khùng khùng
"Sư phụ....cha....cha sao vậy..." ngũ ca nhìn thấy cha mình như vậy liền nhào tới
Xưa nay hắn tự ngạo Thiên phú cao tuyệt, cũng chưa từng thừa nhận ông là sư phụ...trước giờ đều gọi là "trưởng lão" nhưng cũng nhờ ông hi sinh vô số mà cho hắn được như ngày nay
Hôm nay ông ấy ngã xuống, chỗ dựa sẽ mất đi, tài nguyên mất đi....lần đầu tiên trong đời ngũ ca cảm thấy được là ông ấy quan trọng thế nào...nhưng mà...đã trễ
Chỉ kịp nhìn con trai 1 lần cuối, nghe được từ "cha" hắn gọi, ông ta cũng kịp nhắm lại 2 mắt chết đi mãn nguyện
"Cạch.." cánh tay vô lực hạ xuống
Không khí lập tức rơi vào im lặng
"Khốn kiếp....ta giết ngươi....ahhhhh...." ngũ ca như 1 con chó điên nhào tới..